Bàn Tay Bị Nguyền Rủa: Nam Chính Là Một Sinh Vật Không Tên
[https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t14/1/16/2618.png] GIỚI THIỆU [https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t14/1/16/2618.png] "Ta có thể giúp cô thực hiện ước nguyện..." Một âm thanh quỷ dị khó nghe lên tiếng. “Ồ, không cần.” Nữ chính từ chối. "Bất kỳ điều ước nào cũng có thể trở thành sự thật chỉ cần cô sử dụng ta..." “Đói bụng rồi, hôm nay phải ăn món gì đây?” Nữ chính đi vào phòng bếp. "Này đợi đã..."Thập Niên 60 Tháo Hán Sủng Thê Như Bảo Vật
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Tiểu thuyết, Truyện Sủng, Nữ Cường, Gia Đấu, Điền Văn Cố Lệ xuyên sách, bỗng dưng xuyên tới thập niên 60 nghèo khổ, còn tùy thân mang theo một cái hệ thống ‘đào bảo’, chỉ có tiền thì muốn mua gì cũng được, không sợ phải đói bụng ở trong cái thời đại khốn khổ này. Nhưng xuyên sách thì thôi đi, cô lại còn trở thành người vợ thành phố nũng nịu chuyên gây chuyện trong sách kia, chuyện này hơi khó giải quyết đây! Cố Lệ nhìn gương mặt tuy nhiều hơn vài tuổi nhưng lại giống gương mặt cũ của cô như đúc ở trong gương thì trong lòng liền có chút thương cảm, cô vẫn đang còn là sinh viên, thế mà một giấc ngủ dậy đã biến thành mẹ của hai đứa trẻ nghịch ngợm rồi! Nhưng mà cuộc sống có thể trực tiếp vượt qua việc sinh con liền vào đúng vị trí, cô đành miễn cưỡng tiếp thu vậy. Chỉ là ba của hai đứa nhỏ, anh trai quân nhân xuất ngũ kia hơi đẹp trai quá mức rồi, dương cương tuấn lãng, lúc anh tới gần cô thì cô liền không thể dời tầm mắt đi được, mùi vị hormone của đàn ông làm cô thấy mặt đỏ tim đập, tim đập nhanh giống như có con huơu chạy trong lòng ngực! Nể tình khuôn mặt này của anh, chắc là cuộc sống này vẫn có thể sống tốt đúng không?!Bạn Gái Ôn Nhu
Bạn đang đọc truyện Bạn Gái Ôn Nhu của tác giả Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử. Dính phải trận mưa này, việc kinh doanh của tiệm Hà Dư tốt hơn nhiều so với ngày hôm qua. Ngoài cửa, một người lưng đeo túi xách màu đen rũ rũ nước trên người, mới đẩy ra cửa kính đi vào. Cô cao khoảng 1m75, tóc ngắn, mặc áo thun chữ T màu trắng, quần túi hộp rằn ri, cả người không có chỗ nào khô. Hà Dư nhận ra cô, tuy rằng không biết tên, nhưng biết là sinh viên đại học bên cạnh, khách quen trong tiệm. "Cà phê đen, không đường." Cô nói. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Khó Thuần [https://truyenfull.com/kho-thuan.28431/] hay Mơ Ước Đã Lâu [https://truyenfull.com/mo-uoc-da-lau.26497/] của cùng tác giả.Trưởng Thôn Là Đóa Kiều Hoa
Thể loại: chủng điền văn, HE 1V1, hơi ngọt không ngược Nguồn convert: Ngocquynh520 Chuyển ngữ: BAT Số chương: 45 Cố Nam Châu mang theo nhi tử đến thôn nhỏ sinh sống không ngờ lại trở thành hàng xóm của trưởng thôn. Vốn nghĩ rằng trưởng thôn nhất định là hán tử phóng khoáng tự do không gò bó. Nhưng ngàn lần vạn lần đều không ngờ trưởng thôn lại là một đóa hoa kiều diễm, động lòng người. Đã như thế thì trông chừng đóa kiều hoa này chậm rãi sống qua ngày cũng không tệ nha!Người Chính Trực Ai Lại Yêu Thầm
Edit: Natsuzora Thể loại: Hoan hỉ oan gia, điềm văn, vườn trường, hiện đại, thầm mến. Nhân vật chính: Hạ Cửu Gia, Thẩm Hi | Nhân vật phụ: Những người khác. Số chương: 94 | Phiên ngoại: 2 Tuổi học trò luôn là khoảng thời gian tươi vui nhất của đời người, những trò chơi tinh nghịch hay những giây phút thầm thương trộm nhớ một người. Mọi người thường hay nghĩ rằng chỉ có bé gái mới thường hay thầm mền người khác đó cũng là suy nghĩ của nam chính. Để rồi sau nhiều khoảng thời gian chính nam chính cũng trãi qua tình cảm này. [ Thẩm Hi: "Ha ha, chỉ có các bé gái mới thầm mến." Sau đó chính mình thầm mến người ta muốn nổ tung. ] Kỳ thi tháng đầu lớp mười, Hạ Cửu Gia không khỏe khiến điểm số vô cùng thê thảm, bị người đứng nhất Thẩm Hi cười nhạo có phải mỗi ngày làm bài tâp giả. Cố nhẫn nhịn mấy chục ngày, cuối cùng thành tích giữa kì cũng công bố, Hạ Cửu Gia nhảy vọt lên hạng nhất toàn trường. Song học bá, là câu chuyện về "Khi mình nỗ lực vượt qua chướng ngại tâm lý crush học hành chả đâu vào đâu để tới với người ta, kết quả phát hiện crush học còn giỏi hơn mình?". - ---- CP: Bề ngoài không tranh với đời nội tâm vô cùng hiếu thắng, không lấy được hạng nhất sẽ chết, không lấy được hạng nhất sẽ tức đến khóc thụ x gánh nặng hình tượng nặng tầm một tấn, không lấy được hạng nhất thì không dám tin, không lấy được hạng nhất thì thật mất mặt công.Cuộc Sống Hằng Ngày Của Kiếm Khách Cổ Đại
Thể loại: Ngôn tình, Làm ruộng, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Cổ xuyên kim, Tình cảm... Văn án: Nguyễn Khanh nhặt được một người đàn ông cổ đại. Người đàn ông: “Ta đã hành nghề nhiều năm, kiếm được một vạn lượng hoàng kim, châu báu cũng chất thành rương.” Nguyễn Khanh hỏi: “Ở đâu đàn ông: “…Cổ đại.” “Vậy được.” Nguyễn Khanh đưa cây lau nhà cho anh, ngọt ngào nói: “Lau sàn nhà với rửa bát đĩa cho sạch sẽ, nhớ lấy quần áo trong máy giặt ra phơi. Máy giặt là cái thứ hình vuông có thể quay kia kìa. Sau đó ngoan ngoãn chờ tôi về.” Nói xong liền đóng sầm cửa lại rồi bỏ đi. Người đàn ông ngửa mặt lên trời thở dài: Muốn có địa vị phải kiếm được tiền mới được. Sau đó, người đàn ông có thể vượt nóc băng tường đã nổi tiếng ở trên mạng, trở thành một người nổi tiếng bí ẩn. Nguyễn Khanh nhíu mày hỏi: “Anh đổi xe mới à? Tiền đâu ra vậy?” “Chỉ để lại chút vốn riêng thôi.” Người đàn ông ho khụ một tiếng, nói: “Những cái khác đều giao cho cô hết, đây là đồ gia dụng mà vi phu kiếm được.”Xuyên Thành Người Mợ Ác Độc Của Nữ Chính Truyện Ngược
Tác giả: Kim Khôn Thánh Thể loại: Truyện Nữ Cường, Cổ Đại, Điền Văn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Sủng Giới thiệu Đoạn 1: Hạ Du Du ngoài ý muốn xuyên thành mợ ác độc của nữ chính trong truyện ngược văn cổ đại. Dựa theo cốt truyện, sau khi nguyên chủ biết được tướng công diệt sơn phỉ thất bại chết đi, lập tức bán rẻ tỷ đệ nữ chính cho mẹ mìn, một khoản tiền bỏ chạy. Kết qủa vừa mới đi ra khỏi thành đã chết dưới đao của sơn phỉ. Hạ Du Du: "Ha ha, cảm ơn, người mới đến từ mạt thế, đừng chọc ta.” Đoạn 2: Bên này tỷ đệ nữ chính, Hạ Du Du cố ý lấy thịt nướng dụ dỗ. Nữ chính thật cẩn thận nhận lấy, ăn ngấu nghiến. Trong mắt đệ đệ tràn đầy lạnh lẽo, nuốt nước miếng mạnh miệng nói: "Hừ, ít giả bộ đi!" Thăm dò kết thúc, Hạ Du Du à một tiếng, quyết đoán thu tay lại. Đệ đệ:?? Tức đến khóc, ngươi không thể hỏi lại lần hai sao? Đoạn 3: Ngày nọ, Hạ Du Du nhặt được một nam nhân tuấn mỹ trọng thương gần chết. Nam nhân này vừa cao vừa soái, sức lại lớn, ít nói, nhìn bộ dạng rất dễ bị khi dễ. Hạ Du Du quyết đoán xem hắn là sức lao động miễn phí, để hắn đi lên núi cao trồng rau xây nhà cho mình, còn dùng đồ ăn dụ dỗ hắn: "Làm xong công việc, ta sẽ cho ngươi ăn thịt nha!" Nam nhân hứng thú nhìn nàng, phun ra một chữ: "Được." Hạ Du Du: Sao ánh mắt của ngươi có chút không thích hợp vậy? Đoạn 4: Không lâu sau, đôi tỷ đệ gầy bọc xương thành đứa bé trắng trẻo đáng yêu nhất làng trên xóm dưới. Nguy cơ sinh tồn được giải quyết, lại thuận tay xây dựng một thành bảo vệ vui vẻ hòa mình. Ha Du Du làm cá mặn, cảm thấy đã đến lúc nên bắt đầu "an hưởng tuổi già". Kết quả, mọi người lại đều cho rằng nàng muốn chạy trốn --- Các bá tánh trong thành bảo vệ trực tiếp đóng kín cửa thành. Nữ chính tương lai của truyện ngược lại ôm chân nàng sống chết không buông. Đệ đệ bệnh tật ngạo kiều trọng sinh khóc đến mức ho ra máu, nói nàng dám đi sẽ nhảy xuống sông. Nam nhân nàng nhặt được thì ôm eo nàng, nhỏ giọng cầu xin bên tai nàng: "Đừng đi." Hạ Du Du quăng một tờ giấy vào ngực nam nhân, nhướng mày cười lạnh: "Được nha! Vậy ngươi ký vào tờ giấy hòa ly này đi, tướng công?" Bùi Yến tự cho rằng mình giả trang vô cùng kín kẽ: "..."Thập Niên 70 Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương
Tác giả: Nhất Thốn Mặc Tag: Làm ruộng văn, Ngọt văn, Sảng văn, Niên đại văn, Dưỡng oa Nhóm dịch: Tiểu Mộc Văn án: Tần Thanh Mạn sau một giấc ngủ dậy không chỉ xuyên đến thập niên 70 vật chất thiếu thốn, còn là kẻ hai bàn tay trắng, nhà gỗ khắp nơi lọt gió, bên ngoài trời băng đất tuyết, nhìn đứa trai năm tuổi nằm trên giường đất tiếng khóc như tiếng mèo kêu, cô thật sự hi vọng đây là một giấc mộng. Bụng đói kêu vang, cô lên núi đào rau dại gặp được lợn rừng kiếm ăn, vào thời điểm cô cho rằng có thể kết thúc sớm thì bên cạnh vụt ra một thân ảnh, một quyền liền chặt nát đầu con lợn rừng mấy trăm cân. “Đồng chí Tần, gả cho tôi đi.” Người đàn ông trầm mặc ít lời kéo lợn rừng đến bên cạnh Tần Thanh Mạn. Nhìn người đàn ông thân hình cao lớn, giá trị vũ lực chuẩn cmnr này, lại nhìn con lợn rừng máu me nhầy nhụa, Tần Thanh Mạn đáng xấu hổ mà khuất phục. Có thịt ăn thì gả thôi! Vệ Lăng là tướng quân chết ở trên chiến trường, lại mở mắt lần nữa, hắn không chỉ phải đối mặt với một gia đình ‘xa lạ’ hoàn toàn khác biệt, còn phải đối mặt với kinh thành đã sớm thay hình đổi dạng, cảm giác được nguy hiểm, hắn lập tức thu thập tay nải xin điều đến biên cương. Biên cương cây xanh vây thành bóng râm, bông tuyết trắng xóa, làm hắn vừa tự tại lại an tâm. Mới vừa ở biên cương cắm rễ được một năm, Vệ đoàn trưởng 26 tuổi ‘thọ’ nhận được tin, một vị nữ thanh niên trí thức xinh đẹp đang ở trên đường tới biên cương, Vệ đoàn trưởng căn bản không muốn cưới vợ bực bội vô cùng mà lên núi. Sau đó gặp được Tần Thanh Mạn đang lâm vào nguy hiểm. Cô gái xinh đẹp mặt mày tươi sáng, vừa yếu ớt lại kiên cường, giống như ngọn cỏ nơi sa mạc khiến Vệ Lăng trầm tĩnh động tâm……Thập Niên 70 Phú Tam Đại
Tác giả Hồ Đồ Thể loại: Ngôn tình, Điền văn, Làm giàu, Làm ruộng, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Thị giác nam chủ, Niên đại văn, Đô thị tình duyên… Văn án: Độc dinh duy nhất của nhà họ Thẩm, phú tam đại(*) Thẩm Gia Thụ được bà nội nuôi dưỡng từ nhỏ đến Điều mà từ nhỏ bà ấy đã dạy anh là cách gặm lão (**). (*) Thế hệ giàu có đời thứ ba. (**) Ý chỉ dựa dẫm, phụ thuộc vào người lớn tuổi. Mỗi ngày Thẩm Gia Thụ chỉ biết ăn ăn uống uống, có một hôm anh uống quá chén, sau khi tỉnh dậy thì trở thành người cùng tên cùng họ ở những năm 1970, đồng thời cũng được bà nội nuôi nấng. Chỉ là lần này anh không may mắn có được một người cha tốt có thể giúp mình dựa vào đến khi già đi. Không chỉ như vậy, nhà họ Thẩm này có tận bốn cậu con trai, đương nhiên không thiếu một người con trai là anh. Thẩm Gia Thụ vốn nổi tiếng người chê chó ghét, không làm được việc nặng, chịu khổ mấy ngày liền hạ quyết tâm phải tìm được một người cha vợ tốt để tiếp tục công cuộc gặm lão của mình. Câu nói để đời của Thẩm Gia Thụ: Đằng sau mỗi người đàn ông thành công là một người cha ruột/ cha vợ (tốt). Đường Niên Niên là con gái út trong nhà và cô phải xuống nông thôn. Để mọi người không dám bắt nạt mình, gặp ai cô cũng liền nói: “Cha tôi là một xưởng trưởng.” Sau đó cô trốn dưới chăn và lén lau nước mắt mỗi ngày. Đúng là cha cô là xưởng trưởng thật, nhưng đó là cha dượng. Ông ta vì con gái ruột của mình mà đưa cô xuống nông thôn để thay thế. Thẩm Gia Thụ muốn cha của Đường Niên Niên là cha vợ của mình. Đường Niên Niên lại cảm thấy rằng khi Thẩm Gia Thụ nhìn cô thì trong mắt anh có ánh sáng lấp lánh. Vì vậy, bọn họ đã quyết định kết hôn với nhau. Gỡ mìn: nam chính là phú tam đại, chỉ biết ăn chứ không thể chịu khổ, xuyên qua còn một lòng muốn ăn cơm mềm dựa dẫm vào vợ. Một câu tóm tắt: Hãy xem quá trình phấn đấu từ phú tam đại trở thành phú nhất đại như thế nào! Ý nghĩa: Gặm lão không có tương lai, sớm muộn gì cũng phải dựa vào chính mình.TỨ HỢP VIỆN: CUỘC SỐNG QUẬT KHỞI TOÀN DỰA VÀO CỐ GẮNG
Bình thường tam lưu sinh viên đại học tốt nghiệp Tần Nghị đã trải qua đủ loại khảo nghiệm, thật vất vả tìm phần việc làm coi như thích hợp, đi làm ngày đầu tiên liền gặp tai nạn xe cộ xuyên qua đến cuối thập niên 50 thế giới Tình Mãn Tứ Hợp Viện. Nhìn hiện đại bình thường tiểu tử như thế nào vào niên đại đó qua hồng hồng hỏa hỏa. Kim thủ chỉ: 10m*10m*10m không gian tùy thân, có thể trưởng thành trù nghệ + Y thuật [Làm Ruộng, Tình Đầy Tứ Hợp Viện.]Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ
Vào năm hai mươi tám tuổi thi Trình Nặc bắt gặp chồng ngoại tình, mà người ngoại tình với chồng mình lại là bạn thân của mình,trong một đêm mất cả chồng lẫn bạn thân, niềm tin cùng tình yêu bị phản bội lòng chẳng tha thiết gì, đi xa tha hương, nhưng vận mệnh đã sắp đặt cô mua một căn nhà cũ. Sửa nhà, trồng vườn rau, nuôi gà nuôi vịt, đốn củi nấu cơm, cuộc sống quay về trạng thái nguyên thủy nhất, lại để tâm tình cô quên đi hết thảy, không chỉ nổi tiếng, mà còn thuận tiện bắt được một “trung khuyển” sống, mai nở hai lần*, gió xuân như ý. (*Mai nở hai lần ý chỉ trải qua hai cuộc hôn nhân.) Editor: Qin ZồTu Tiên, Từ Chiếu Cố Anh Em Kết Nghĩa Thê Nữ Bắt Đầu
Xuyên việt đến Tiên Hiệp thế giới đã vài chục năm. Tự cảm phía trước không đường Vương Trường Sinh, vốn là tìm một chỗ an hưởng quãng đời còn lại. Nhưng mà, hàng xóm cách vách một lần ngoài ý muốn cải biến cuộc sống của hắn. Đối mặt bạn tốt giao phó, bất đắc dĩ Vương Trường Sinh chỉ có thể trợ giúp đạo hữu chiếu cố thê nữ. Khi hắn chứng kiến hai cái hàng xóm thê nữ lúc, Vương Trường Sinh nội tâm hô to: 'Đáng chết, cái này dĩ nhiên là động tâm cảm giác ' Chờ (các loại), cái này sát vách như thế còn có hàng xóm. Chẳng lẽ ta muốn trở thành tu tiên thế giới làm sát vách lão vương. Nếu có nhiều như vậy hàng xóm, ta đây sát vách lão vương liền thành lập một cái gia tộc a! Từ đó, Vương Trường Sinh ở Tu Tiên Giới tạo lập được gia tộc. Lão chu ngắn ngủi hơn hai trăm năm thời gian, thì có gần trăm vạn hậu đại. Chính mình thân là xuyên việt giả, huống hồ còn có nhiều như vậy hàng xóm. Hai trăm năm thời gian gia tộc tộc nhân số lượng, vượt lên trước Chu Nguyên Chương cũng không quá phận a!Sống Lại Làm Tiếp Thị Vương
Trương Học Binh một giấc mộng tỉnh lại, sống lại ở năm đầu 90 . Đối mặt gia cảnh quá nghèo, trẻ tuổi quả tẩu còn có tham ăn ngây thơ tiểu di tử, hắn chỉ còn lại một cái ý nghĩ, lợi dụng đời trước kinh nghiệm được lợi lớn tiền, phát đại tài, cùng các nàng vĩnh viễn hạnh phúc sống được. Bắt đầu đọc gia nhập kệ sách toàn bộ mục lục bỏ phiếu đề cử Chương tiết đặt tác phẩm bách khoa "Nhị Đậu, ngươi muốn làm gì?" Thương đầu đột nhiên duỗi kéo tay liền hắn, thanh sắc câu lệ nói."Thằng nhóc ngươi, chớ làm loạn, chúng ta là cầu tài, báo. . .Tiểu Phúc Bao Ở Thập Niên 60
Tiểu công chúa được sủng ái nhất Long tộc xuyên đến thập niên 60 ăn không đủ mặc không đủ ấm, thành cháu gái nhỏ Trần Kiều Kiều của nhà lão Trần. Cũng may có một bà nội yêu thương cô như châu như bảo, mỗi ngày đều là uống nước đường đỏ, ăn trứng gà không ngừng, nuôi đến trắng trẻo mập mạp, còn có quần áo mới để mặc, bé gái và cô vợ trẻ làng trên xóm dưới đều hâm mộ cô tốt số. Nhưng mà Trần Kiều Kiều lại đau khổ gào khóc trong lòng: Cô là rồng, cô muốn ăn thịt, ăn thịt, ăn thịt!! Thấy cô đại phát long uy—— Thoáng nhìn lên trên cây, gà rừng liền cứng ngắc rớt trên mặt đất. Vừa đứng ở bờ sông, cá trong sông chủ động nhảy lên trên bờ. Ngay cả đứng bất động cũng có thỏ hoang đâm vào chân…… Long tộc bảo vệ đồ ăn lại hung hãn, ai dám cướp đồ ăn của cô cô liền đánh kẻ đó. Còn tuổi nhỏ đã có tiếng là hung dữ, trẻ con trong đội thấy cô đều phải đi đường vòng. Không ít người ghen tị nói: "Tham ăn, kiều khí lại mạnh mẽ như thế, về sau chắc chắn không gả đi được!” Đại Ma Vương nào đó đi theo tới: “Làm vợ anh, nhà anh có đồ hộp thịt bò ăn không hết, thịt bò khô, kẹo sữa đại bạch thỏ, sô cô la nhập khẩu và đủ loại thịt……”Xuyên Không Về Năm 1965
Năm 1965, Cố Bắc Xuyên nhận được điện báo, nói rằng cô vợ kết hôn năm 5 chạy tới bộ đội muốn ly hôn với anh, khi ấy anh đang chiến đấu với lũ lụt. Năm 1965, Khương Vẫn xuyên vào người vợ mặc kệ gió mưa muốn ly hôn chồng, lúc ấy nhà nguyên chủ đang gặp nạn. Theo cốt truyện, sau khi nguyên chủ đi, ba đứa cháu của cô lao đao, lúc cô xuyên tới ba đứa bé đang co rúm ở góc tường. Khương Vãn thở dài, ôm lấy ba đứa xông vào đêm mưa tới bộ đội tìm Cố Bắc Xuyên. Cố Bắc Xuyên lúc thấy cô đâm đầu vào dòng nước chảy xiết, anh hoảng sợ vô cùng, vợ gặp nạn mà cũng không muốn gặp anh, có lẽ phải ly hôn thôi. Khương Vãn cứu sống một cụ già trong dòng nước, cô bơi đến bên bờ chìa tay với chiến sĩ chống lũ (là Cố Bắc Xuyên), “Đồng chí, giúp với…” Cố Bắc Xuyên ngây ngốc, vợ không nhận ra mình ư? Anh hỏi: “Cô dẫn theo đứa nhỏ tới bộ đội làm gì?” Khương Vãn run rẩy: “Trong nhà hết lương thực rồi, tôi tới tìm chồng mình là Cố Bắc Xuyên.” Sau khi bão qua đi, Khương Vãn tới bộ đội, trông thấy sĩ quan chìa tay cứu cô bỗng kính lễ, “Chào đồng chí Khương Vãn, tôi là Cố Bắc Xuyên.” Khương Vãn: “… Tôi mất trí nhớ rồi, ly hôn gì chứ, chờ tôi nhớ lại rồi tính sau.” Cố Bắc Xuyên: Hửm? Vợ lại nói linh tinh nữa! Làm sao đây?Thập Niên 70 Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp
Tác giả: Nhất Hạ Nam Bắc An Tri Hạ không ngờ mình chỉ ngủ một giấc say, tỉnh dậy đã thành một thanh niên trí thức có mẹ kế và cha ghẻ, bị buộc phải theo anh trai về quê. Trong tay có không gian chứa siêu thị cỡ lớn của bạn thân. Bên trái có nữ chính nhìn chằm ghen tị ước ao với cô. Bên phải có nam chính đeo vàng lên mặt cho rằng cô nhất định phải có được mình. Phía sau có mẹ kế một nhà sáu miệng người bám lấy. Không sợ, với đại lão trong tay, tôi có cả thiên hạ!Thập Niên 90 Cô Chủ Nhà Chục Tỷ
Tác giả: Tứ Đan Phô Thể loại: Ngôn Tình, Điền Văn, Đô Thị, Nữ Phụ Giới thiệu: Chấp nhận số phận an bài, Diệp Chiêu đang nằm im làm người thực vật xuyên vào trong sách. Thân phận: Nữ phụ đỡ đạn, bị cha ruồng bỏ, tranh tình cảm với em kế... Diệp Chiêu hoàn toàn phá vỡ nội dung câu chuyện, tranh tình cảm cái gì? Năm 1988, kinh tế cất cánh, cô muốn thực hiện ước mơ làm bà chủ cho thuê nhà. Cô dùng một miếng gừng, tay không bắt biệt kích, mở ra con đường tài phú. Diệp Chiêu nhiều năm sau đã công thành danh toại, nhận phỏng vấn của giới truyền thông. Đài Trung Ương: Khu phố dưới lầu được bầu chọn là khu trung tâm thương mại đắt giá nhất Thâm Thành, năm đó chỉ là một nơi đất cằn sỏi đá, vì sao bà lại có con mắt tinh tường chọn trúng nơi này? Diệp Chiêu: Chỉ vì rẻ, cũng chỉ đủ tiền mua chỗ này. Khán giả:! Đài Trung Ương: Tòa nhà Xí Như Vân, một căn phó cầu, có người nói lúc đó là công trình nằm trên khu đất không may, sao bà lại nhìn xa trông rộng mua lại? Diệp Chiêu: Họ khóc lóc xin tôi mua, tôi vốn cũng không định mua. Khán giả:!! Đài Trung Ương: Lúc người khác nhảy vào bất động sản, bà lại từ giã sự nghiệp trên đỉnh vinh quang, quay lại đầu tư vào truyền thông Hùng Miêu làm ăn phát đạt nhất hiện nay, bà có thiên nhãn sao? Diệp Chiêu: Nói có lẽ anh không tin, tôi bị người ta lừa đầu tư. Khán giả: A a a, vì sao người bị lừa không phải là tôi? Đài Trung Ương: Bà và Lạc Thân là đôi thần tiên quyến lữ người người hâm mộ, có thể nói một chút về quá trình hai người quen nhau không? Diệp Chiêu: Đánh nhau thì quen. Anh ta đi một chiếc xe mô-tô xấu hoắc, thiếu chút nữa đâm vào tôi. Khán giả gào lên: Anh ấy đánh cô? Lạc Thân tự giải thích: Từ trước đến nay đều là cô ấy đánh tôi. Đài Trung Ương: Nhà họ Lạc nổi tiếng giàu có ở Cảng Thành, đều nói làm mợ trẻ nhà giàu không dễ, xin hỏi bà làm sao hòa nhập được? Diệp Chiêu: Tại sao tôi phải hòa nhập? Bản thân tôi cũng là tỷ phú. Khán giả hú hét: Hiểu rồi!!!!Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Thuật Nội Đan
Hoàng triều Đại Chu thịnh vượng năm trăm năm, đã gần đến giai đoạn cuối, đại tông sư trấn áp số mệnh sống năm trăm năm, dần dần không thể trấn áp được nữa, lòng người thiên hạ bắt đầu dao động... Vương Thăng đi đến thế giới này, thức tỉnh thiên "thanh tiến trình", chỉ cần thanh tiến trình của kỹ năng đạt đủ cấp đột phá, là có thể khiến tất cả mọi thứ thành kỹ năng! Tông sư số mệnh sống năm trăm năm, kiếp trước hắn tu luyện thuật nội đan, khai thác đại dược nhân thể, tuổi thọ kiểu gì cũng phải gấp mười lần chứ? Có điều trước khi khai thác đại dược nhân thể, thì phải trồng hoa cúc làm dược liệu giao hàng cho người ta, như vậy mới giữ được mạng mình... Quả nhiên, muốn dựa vào công pháp kiếp trước để trường sinh, trước tiên phải khiến kỹ năng trồng trọt khắc trong DNA đầy điểm đã!Thích Một Con Mèo
Bạn đang đọc truyện "Thích Một Con Mèo" của tác giả Hoa Hoa. Một câu chuyện về thuở niên thiếu, về những nhẹ nhàng, ngọt ngào của thanh xuân tươi đẹp ấy! Năm năm, là dài hay ngắn? Năm năm rồi mới gặp lại nhau. Cậu không còn nhớ mình nữa sao? Cậu quên mình thật rồi sao?Thập Niên 70 Ấm Áp
Bạn đang đọc truyện "Thập Niên 70 Ấm Áp" của tác giả Đường Đường Hải Đường. Không ngờ mình lại xuyên qua tiểu thuyết, lại còn là thể loại văn niên đại, thời kì thập niên 70 khốn khó, Ôn Hân đau khổ vô cùng, đã thế lại còn là vai nữ phụ tràn đầy mưu mô, vừa đáng thương lại đáng sợ... Nhìn qua nhìn lại, đọc tới đọc lui, ừm... Thôn Triệu gia có một hán tử thô tráng, cả người cao lớn, cơ bắp rắn chắc, nhìn có vẻ hung mãnh, không khác gì đất đá trong thôn, cứng rắn vô cùng! Triệu gia thôn có cái thôn bá, ngạnh bang bang cơ bắp giống như là trong thôn ngạnh bang bang đất đen mà, người cũng là ngạnh bang bang! Nhưng cả thế giới chỉ có Ôn Hân biết rõ, anh có bao nhiêu mềm mại ~~Buổi sáng anh đến gần cô như có lời muốn nói, anh đứng ở bờ ruộng lắp bắp: "Thanh niên trí thức Ôn, cái kia... Cô... Cô không nên như vậy. " Buổi trưa quấn quýt lấy hắn hôn nhẹ, người đàn ông đã ngăm đen đứng ở trên cửa đỏ mặt: "Ban ngày, cô... Cô... Đừng làm thế." Buổi tối còn chưa mở miệng trêu chọc, đêm tối hắn đã có lá gan, ôm ấp vừa ấm áp vừa vững vàng. Ôn Hân thỏa mãn híp mắt, miệng trái ngược với lòng mà nói: "Nè, anh đừng có làm như vậy!"