Trăng Hướng Phía Tây
Bố của Trần Hề là một người điếc, bọn họ hy vọng Trần Hề có thể nói chuyện, "Hề" là “a” trong giao tiếp, bọn họ đã dùng lời chúc phúc tốt nhất tặng cho cô. Lần đầu tiên Phương Nhạc ở nhà trông thấy Trần Hề được bố mình đưa về nhà nuôi dưỡng, lạnh lùng nhắc nhở: "Cách xa tôi một chút." Trần Hề: "Vâng ạ." Phương Nhạc: "... Sau đó Phương Nhạc vô cảm hỏi Trần Hề: "Nhà tôi bỏ đói cô à?" Anh nhíu mày nhìn tay chân mảnh khảnh của Trần Hề. Trần Hề ngay lập tức hiểu ra rồi giữ khoảng cách, vội vàng múc hai miếng thịt kho tàu trong chén rồi đứng dậy muốn bỏ chạy, Phương Nhạc đưa chân móc lấy ghế của cô, chặn đường cô đi. Lại về sau nữa, Phương Nhạc trầm giọng: "Tôi đã sớm bảo cô cách xa tôi một chút." Trần Hề hoảng sợ, từ trên giường bật dậy, lấy chăn quấn chặt người lại, không tài nào chịu nổi nữa mà huỵch toẹt: "Anh hai à, đây là phòng của tôi!" "Thế thì sao chứ." Phương Nhạc khóa chặt cửa phòng ngủ. Đáng lý ra, trăng sáng nên hướng từ tây về đông, nhưng anh thì làm trái với quy luật này, trăng hướng về phía tây.Cố Chấp - Mộng Tiêu Nhị
Trước khi kết hôn, Mẫn Hy biết trong lòng Phó Ngôn Châu đã có người thương, anh còn từng hỏi cô về tình hình gần đây của người con gái ấy, và đó cũng là lần đầu tiên cô thấy được sự ấm áp nhu tình trong anh. Khi kết hôn, anh hỏi: "Em có chắc chắn muốn kết hôn không?" Mẫn Hy cười, "Tại sao lại không?" Anh nói: "Em có cam lòng tự giam mình vào một cuộc hôn nhân không có tình cảm, chỉ có lợi ích không?" Không cam lòng, vậy nên cô sẽ khiến anh yêu cô, muốn nhìn thấy vẻ ấm áp nhu tình kia của anh một lần nữa. Tuy nhiên, sau hai năm kết hôn, cô vẫn không thể khiến anh nảy sinh tình cảm với mình. Mẫn Hy quyết định chấm dứt nỗi cố chấp và sự hoang đường nhiều năm của mình đối với Phó Ngôn Châu, đồng thời đưa cho Phó Ngôn Châu một bản thỏa thuận ly hôn. Phó Ngôn Châu do dự hồi lâu, cuối cùng cũng ký lên, quan tâm hỏi: “Sau này em có dự định gì không?” Mẫn Hy không đáp. Trong lòng cô tự nhủ: Sẽ không yêu anh nữa, sớm quên anh đi. Khi bạn bè biết tin cô ly hôn, bất bình khó chịu nói: "Phó Ngôn Châu có người khác ở bên ngoài sao?" Mẫn Hy: “Không có.” Công bằng mà nói, trừ việc không yêu cô, Phó Ngôn Châu khá nghiêm túc với cuộc hôn nhân chỉ có lợi ích này, cũng khá dung túng cô. Là do niềm hy vọng trong cô đã hao mòn, không còn sức lực để kiên trì thêm nữa. - - Sau khi ly hôn, trong lòng Phó Ngôn Châu vẫn không thể buông bỏ được Mẫn Hy, anh hỏi thư ký: “Gần đây Hy Hy bận gì vậy?” Thư ký: “Nghe nói... bận đi xem mắt.” Phó Ngôn Châu im lặng. Vài tuần sau, Mẫn Hy chất vấn Phó Ngôn Châu: “Sao anh lại phá hoại buổi xem mắt của tôi!” Phó Ngôn Châu: “Anh xin lỗi vì chuyện đã qua.” Anh thì thầm: “Hy Hy, em có muốn bắt đầu lại với anh không?" Mẫn Hy sửng sốt một lúc, "Không cần, tôi đã buông bỏ anh rồi." Phó Ngôn Châu nói, "Em buông bỏ anh cũng chẳng sao, anh đặt em trong lòng mình là được."Thua Bởi Động Lòng
Ông Lục dẫn về một cô gái mười tám tuổi, mắc chứng tự kỷ nhẹ, không thích nói chuyện. Ông nhờ cậy đứa cháu trai cởi mở nhất trong gia đình, Lục Tập, chăm sóc cô. Nhưng cậu ấy lại bị bạn bè trêu đùa: "Ông nội cậu tìm vợ cho cậu đấy." "Ai lại đi thích đồ câm điếc tẻ nhạt đó chứ?" Lục Tập là người kiêu ngạo, ngoài mặt thì qua loa đối phó với ông nội, nhưng hết lần này đến lần khác âm thầm đùn đẩy việc chăm sóc ấy sang cho Lục Yến Thần. Mọi người đều coi Khương Dư Miên như một trò đùa, cho đến khi Khương Dư Miên tham gia cuộc thi, tin tức cô là “nữ thiên tài IT” từng nhận được giải thưởng lớn ở quốc tế bị tuôn ra. Mọi người cũng đối xử với cô theo cách khác, Lục Tập mới phát hiện ra, cô gái câm kia đã hoàn toàn thay đổi. Lục Tập ân hận về những chuyện mình đã làm, bắt đầu điên cuồng tạo cảm giác tồn tại. Mặt Khương Dư Miên không cảm xúc, thậm chí còn không nở nụ cười. Bạn bè hỏi cậu ấy đã phát triển đến đâu rồi, Lục Tập không cam lòng say xỉn nói: “Cô ấy căn bản không hiểu tình cảm.” Nhưng mà không lâu sau, cậu ấy lại tận mắt nhìn thấy Khương Dư Miên chủ động quấn lấy anh cả Lục Yến Thần, kiễng chân hôn. - --- Khương Dư Miên có một quyển nhật ký, tất cả nội dung bên trong đều là về Lục Yến Thần. Cô thích anh, từ rất lâu rồi.Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt Ngào
Người cầm quyền đứng đầu tập đoàn Quân Hoa – Doãn Mặc, tự phụ cao lãnh, thủ đoạn tàn ác, là ác nhân nổi danh trong giới. Nghe đồn anh cực kỳ lạnh lùng, từ trước đến nay chưa từng có cô gái nào chinh phục được. Bởi vì anh thường xuyên xuất hiện trong lễ kỷ niệm ngày thành lập trường của đại học A, nên đã trở thành nam thần trong lòng của hàng vạn thiếu nữ. Trong một tiết học nào đó, giảng viên lấy một đoạn video phỏng vấn của anh làm tài liệu giảng dạy. Bạn học xung quanh đều thấp giọng bát quái: "Loại người như Doãn Mặc nếu như có ý với ai đó, không biết kiểu con gái thế nào mới có thể khiến anh ấy phát điên nhỉ? Thật là tò mò quá đi!" Mộ Dữu ngồi ở hàng cuối cùng của phòng học, lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn WeChat cho Doãn Mặc, thuật lại lời của bạn học. Cuối cùng còn thêm một câu: Em cũng muốn biết. Sau khi tan học từ phòng học đi ra, Mộ Dữu nhìn thấy dưới bóng cây vắng vẻ ở dãy phòng học phía Bắc có một chiếc Rolls-Royce đỗ ở đó. Cùng lúc đó, điện thoại vang lên âm thanh. Cô nhận được tin nhắn trả lời từ WeChat: Đến đây, anh phát điên cho em xem thử. Tối hôm đó, có bạn học nhìn thấy ông chủ lớn trong giới kinh doanh xuất hiện ở video phỏng vấn kia đem Mộ Dữu ngăn ở dưới tán cây long não, giữ lấy cằm cô cường thế hôn sâu. Diễn đàn của trường lập tức bùng nổ! 🌸 Một câu giới thiệu vắn tắt: Thanh xuân vườn trường, cưới trước yêu sau 🌸 Thể loại: Hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, nghiệp giới tinh anh 🌸 Tổng tài thanh lãnh cấm dục X Nhân gian vưu vật* giáo hoa* *Nhân gian vưu vật: ý chỉ người con gái đẹp. *Giáo hoa: Hoa khôi học đường 🌸 Đôi mối tình đầu, trâu già gặm cỏ non (nam chính hơn nữ chính 7 tuổi) Lời của Editor: Mình là lần đầu dịch truyện, còn có nhiều thiếu xót, câu văn không được mượt mà trôi chảy. Mình xin nhận mọi lời góp ý để sửa chữa, mong mọi người giơ cao đánh khẽ 🌝🌝🌝Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Mọi người đều biết khoa phụ sản bệnh viện Tế Hoa trực thuộc đại học y A có hai vị bác sĩ phó trưởng khoa "Vương bất kiến Vương"* Từ lúc vào đại học, đến lúc tốt nghiệp tiến sĩ, rồi đến khi bổ nhiệm chức vụ, Giang Tự và Thẩm Phương Dục ganh đua đến mức mày chết tao sống, đất trời u ám. Có thể nói nếu mày không ép chết tao thì tao ép chết mày. Mày thi 96 điểm thì tao thi 97 điểm. Ganh đến cuối cùng, vậy mà cả hai lại cùng thích một cô gái. Nhưng ai mà ngờ, còn chưa đợi hai người đấu đá ra kết quả thì người trong lòng đã thẳng thừng nắm tay bạn gái đồng tính, cười vui vẻ comeout trước mặt bọn họ. Hai tên trai thẳng đối chọi nhau gay gắt suốt ba tháng vỡ vụn tam quan. Vì cùng chung kẻ địch nên hai người cùng khổ lôi nhau đi uống rượu, rồi mơ màng lôi nhau lăn lên giường luôn. Lăn giường xong, Giang Tự đỡ cái eo sắp gãy khúc của mình bò dậy, nổi điên nửa phút rồi dứt khoát quyết định quên sạch chuyện này. Mãi đến ba tháng sau, anh đặt tay lên cơ bụng đã biến mất xem báo cáo kiểm tra nước tiểu, không thể tin nổi nhìn bản thân trong gương. "Oẹ..."Thập Niên 90 Tài Vận Hanh Thông
Tác giả: Tây Tích Thể loại: Truyện Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện Khác, Xuyên Không, Truyện Sủng, Truyện Gia Đấu Giới thiệu: Lâm Khâm tỉnh dậy sau một giấc ngủ, đột nhiên phát hiện mình từ một luật sư chuyên về tranh chấp kinh tế lại trở thành một tội phạm kinh tế nổi tiếng…dự bị. Người nọ bị phê phán vì lối sống tư bản chủ nghĩa, sau khi bị bắt vào tù, bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp cùng tác phong xa xỉ nên trực tiếp trở thành người nổi tiếng khắp mạng xã hội. Lâm Khâm biến thành phiên bản trẻ tuổi của Lục Tĩnh Nhiên, trở thành người một nghèo hai trắng. Nhưng Lâm Khâm cảm thấy mình không có gì phải sợ hãi, bởi vì bàn tay vàng lớn nhất chính là cô rồi.Chỉ Yêu Anh Mười Bốn Năm
Tác giả: Ngải Ngư Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, SE, Tình cảm, góc nhìn nữ chính. Số chương: 13 chương Editor: Mướp Ở Trong Vườn Giới thiệu: Năm Tống Doanh bảy tuổi gặp được Yến Thừa Chu, mười lăm tuổi chia xa, mười tám tuổi mất liên lạc. Hai mươi lăm tuổi gặp lại anh rồi cả hai ở bên nhau, năm hai mươi chín tuổi cô bị bệnh qua đời, rời xa anh vĩnh viễn. Thật lâu sau khi Tống Doanh qua đời, Yến Thừa Chu mới mở lá thư em để lại ra đọc. Trong thư em nói: “Thừa Chu, em chỉ yêu anh mười bốn năm.” Đêm đó, Yến Thừa Chu viết một lá thư cho Tống Doanh mà vĩnh viễn em không thể nhận được. Trong thư anh viết: “Khắc cốt ghi tâm, yêu em cả đời.” [Ảnh hậu mắc bệnh nan y x Tổng tài si tình] [Tha thứ cho em vì chỉ có thể yêu anh mười bốn năm.] Tag: Tình yêu sâu sắc Lập ý: Chân ái vĩnh hằngÁnh Trăng Soi Sáng Lòng Anh
Hồi còn đi học, Minh Nguyệt là người tự ti trầm lặng, thành tích bình thường, cô rất ghét kiểu người nổi loạn ngông cuồng như Trần Chiêu. Cậu học hành chẳng ra sao, lại còn hay gây chuyện, tính tình tùy tiện cao ngạo, là tâm điểm chú ý của đám đông, còn thích quấy rầy cô. Ngày ấy, Trần Chiêu đứng trước mặt Minh Nguyệt, đỡ một viên đạn cho cô, sau đó, Trần Chiêu không lẽo đẽo bám theo cô nữa. Sau khi Minh Nguyệt nhận được thư thông báo trúng tuyển của Thanh Đại, cô chuẩn bị rời khỏi Vân Thành. * Di vật của Trần Chiêu chỉ có một bức thư chưa kịp gửi. Đây là lần đầu tiên cô thấy chữ viết ngay ngắn của cậu. “Đáng lẽ tôi không nên ngăn cậu tiếp xúc với người tốt hơn tôi, nhưng nếu không có cậu thì tôi sẽ chết mất, nếu chết thì sẽ rơi xuống 18 tầng địa ngục, địa ngục lại không có cậu.” “Chúc cậu thi đỗ ngôi trường mà mình mong ước, tạm biệt, ánh trăng nhỏ của tôi.” — Ngày 6 tháng 6, 1 ngày trước khi thi đại học. 【Đoạn kịch nhỏ sau này】 Trong bệnh viện, người phụ nữ cầm dao bắt con tin, đội cảnh sát nhanh chóng đi tới. Lúc ấy, vị bác sĩ nọ đá vào tay cô ta, cướp con dao trong tay ả, vật cô ta ngã sõng soài dưới đất. Cô ta đau tới mức không đứng dậy được. Mấy anh cảnh sát nhìn người phụ nữ nằm dưới sàn rồi lại nhìn đội trưởng của mình vốn dĩ lạnh lùng xa cách, sống như hoà thượng không dính bụi trần lại ôm cô bác sĩ kia. Anh cúi đầu ôm người con gái vẫn còn sợ hãi vào lòng, khẽ dỗ cô: “Ánh trăng nhỏ của anh vẫn lợi hại quá.” Mắt Minh Nguyệt đỏ bừng, cô cắn cổ anh, nức nở đáp: “Trần Chiêu, anh là đồ tồi, anh thử nói không quen tôi xem, tôi sẽ cắn chết anh.” Trần Chiêu ôm cô chặt hơn, mặc kệ cô cắn mình đến mức chảy máu cũng không chịu buông ra. Từ thời niên thiếu đến khi trưởng thành, Minh Nguyệt biết Trần Chiêu là người tốt nhất thế gian, không ai sánh bằng.Uyên Ương
Trong thể loại ngôn tình, truyện Uyên Ương của tác giả Vy Thảo đang thu hút rất nhiều độc giả. Câu chuyện kể về Triệu Cửu Uyên và Thẩm Hạo, hai người quen nhau nhờ hôn ước được sắp đặt từ gia đình hai bên. Tuy nhiên, sau 4 năm yêu họ chỉ gặp nhau vài lần trên đầu ngón tay. Cuối cùng, hai người đã quyết định tiến tới hôn nhân. Tuy nhiên, một ngày nọ khi Triệu Cửu Uyên nhìn thấy Thẩm Hạo đang trò chuyện với một người phụ nữ khác một cách thân mật, cô đã quyết định đòi ly hôn. Tuy nhiên, cuộc tình của họ sẽ đi về đâu? Hãy đọc truyện và tìm hiểu. Nếu bạn yêu thích thể loại ngôn tình, đừng bỏ qua hai tác phẩm Tình Đầu Mafia hay Có Anh Đây Rồi!.Mang Theo Kho Hàng Trở Về Thập Niên 80
Mục Yên - Chuyện tình luân hồi lấy bối cảnh lịch sử, có không gian cá nhân, lối kể chuyện nhẹ nhàng với cái kết có hậu. Tóm tắt: Lâm Niệm được tái sinh trở lại năm 1988, bên cạnh cô là một nhà kho mới được dọn sạch... Sống lại vào một thời khắc định mệnh, cô cứ ngỡ là mơ, đâu là hiện thực. Quyết tâm không bị kéo vào bất hạnh của kiếp trước, không rơi vào hố sâu tuyệt vọng hay bị những cơn ác mộng hành hạ trong mười năm, cô sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.Tôi Có Hệ Thống Bói Toán
Ở đâu ra hệ thống đột nhiên xuất hiện trong đầu Lâm Xuân, tên là hệ thống bói toán. Hệ thống thật sự không khác gì Thần Khí, vì khả năng bói toán chuẩn tới 100%, không chỉ có thể giúp người có được vận may, tránh đi vận rủi, còn có thể trợ giúp người gặp nạn. Nhưng phàm là thứ gì cũng có ưu khuyết điểm, Thần Khí này cũng có một nhược điểm, muốn bói toán đều phải chi trả rõ ràng, mỗi lần là mười tệ Con đường làm giàu đi lên đỉnh cao của xã hội vừa mới bắt đầu đã sắp phải kết thúc.Lâm Xuân làm việc chăm chỉ, cẩn thận, thỉnh thoảng cũng nhờ hệ thống bói toán để kiếm ít tiền mua trà sữa. Có lúc cô sẽ moi ra được vài thứ kì quái nhưng chẳng có tác dụng gì trong cửa hàng của hệ thống. Mái tóc dài của Sadako: Lúc lạc đường có thể bò ra ngoài tivi, bởi vì Sadako thích trai đẹp nên bò ra sẽ có cơ hội gặp được anh đẹp trai. Nhẫn của Khổng Tử Đeo lên có thể đặt câu hỏi cho đối phương, nếu đối phương trả lời sai thì sẽ được đánh vào lòng bàn tay họ mười cái.Nữ Phụ Thế Thân Không Phải Người
Tác giả Sơn Hữu Thanh Mộc Quý Vũ xuyên thành nữ phụ trong tiểu thuyết, dựa theo cốt truyện, nữ phụ rất si mê nam chính, là một kẻ ăn bám chính hiệu, nhưng sau khi nam chính gặp lại nữ chính thì càng ngày càng lạnh nhạt với cô. Cuối cùng cô xen vào tình cảm của nam nữ chính bị lộ ra, khiến cô bị cư dân mạng chế giễu. Lúc Quý Vũ xuyên tới, nữ chính là ảnh hậu vừa mới về nước, đang muốn nối lại tình xưa với nam chính. Hệ thống: Cô phải càng bao dung để khiến tất cả những người đó hồi hận vì lúc trước đối xử không tốt với cô. Quý Vũ: Có thể, nhưng không cần thiết. Ly hôn xong phân chia tài sản không phải tốt hơn sao? Làm cho bọn họ thân bại danh liệt không tốt hơn sao? Cuộc đời ngắn ngủi như vậy, tại sao phải thiệt thòi chính mình?Tiểu Thư Mèo Của Anh
Tác giả: Nam Ly Thể loại: Đô Thị, Truyện Teen Giới thiệu: Nhà tôi rất giàu. Người ta hay nói giàu nghèo có số, tôi cũng biết thừa mình không thể nghèo được. Vậy nên, lúc tôi mười ba tuổi, từ một gia đình công nhân tầm thường, nhờ trúng số mà trở mình giàu sang. Tôi và gia đình lập tức chuyển nhà lên phố, bắt đầu cuộc sống của thiên kim tiểu thư đích thực. Tôi chướng mắt mấy đứa nghèo, đặc biệt là mấy đứa vừa nghèo vừa học giỏi, đã nghèo, học giỏi lại còn ra vẻ thanh cao. Hừ! Làm bộ làm tịch cho ai xem. Vừa hay, Phong Hiểu Hàn là loại người như vậy. Thế là tôi ở trường kéo bè kéo phái, hùa nhau bắt nạt hắn, để hắn nhìn thấy tôi phải khép nép, e sợ. Nhưng mùa hè năm lớp Mười một, tôi bị biến thành một con mèo lông vàng. Á! Là cái loại mèo bình dân đây mà! Bị đuổi đánh, bị bắt nạt, còn… bị cái tên Phong Hiểu Hàn nghèo kiết xác kia nhặt về nuôi! Khiếp! Bạn gì ơi, nghèo quá đừng nuôi mình được không??? Thế mà khi thấy tên nhà nghèo kia gặm mì gói, gom góp tiền mua đồ hộp siêu thị đắt đỏ, trái tim bé bỏng của mèo tôi đây thoáng rung động…Tiểu Thanh Mai Trong Truyện Trời Giáng Nữ Chính
Bạn đang đọc truyện Tiểu Thanh Mai Trong Truyện Trời Giáng Nữ Chính của tác giả Minh Nguyệt Tượng Bính. Trà Trà không ngờ rằng thế giới của mình hóa ra lại là tiểu thuyết. Nhìn cha mẹ cô, không phải chính là điển hình của nữ chính Mary Sue mang bầu bỏ chạy sau được thiếu gia quyền quý theo đuổi rồi kết thúc HE đó sao. Anh trai cô IQ siêu cao, chính là vì con của nhân vật chính đó, không phải thiên tài sao được. Còn có trúc mã của cô, người bạn cùng lớn lên với cô, túng quẫn, nghèo khó, thế nhưng thật ra là con trai bị lạc của một tổng tài bá đạo, quyền thế vô cùng. Chưa hết, cậu bạn hàng xóm đáng ghét, cái kẻ chuyên chọc ghẹo, túm tóc cô, lớn lên là một minh tinh hạng nhất Bạn cùng bàn tự kỷ sống ở đầu ngõ về sau sẽ trở thành giáo sư nổi tiếng mà mọi người kính trọng. Trà Trà: OVO! Thì ra tôi là nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngọt sủng.Cá Cược Tình Yêu
Bạn đang đọc truyện Cá Cược Tình Yêu của tác giả Mễ Nghiên Châu với câu chuyện xoay quanh một ngày hè đẹp trời, khi cô gái chính trên đường trở về quê đã gặp phải chàng trai đổi đời của mình. Ban đầu, cô nghĩ đó chỉ là sự tình cờ, dần dần cô nhận ra đó là một kế hoạch do chàng trai đã sắp đặt từ trước. Chàng trai cố cách tiếp cận cô, chủ yếu vì muốn giành lấy người yêu của cô cho chị gái của mình. Sau khi cô biết được sự thật, cô quyết định kết thúc mối quan hệ, nhưng chàng trai lại nỗ lực để giữ cô bên mình và không buông tay được. Nếu bạn là fan của truyện ngôn tình đô thị, hãy đọc thêm Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi hoặc Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm để tìm thêm những truyện hay.Sau Khi Thất Tình, Tôi Khóc Ở Trong Mơ Của Trùm Trường
Sau khi thất tình, tôi đột nhiên bắt đầu mơ thấy trùm trường. Trong mơ, anh ta giúp tôi tẩn bạn trai cũ một trận. Tôi ở bên cạnh hò reo cổ vũ, gào rú không khác gì Tarzan. Sau khi mơ liên tiếp mấy đêm liền… Trùm trường mặt cau có tới tìm tôi: “Người tôi đi đánh, cô đừng có gào khóc trong giấc mơ của tôi nữa.” 1 Tin tức động trời: “Trùm trường đánh nhau với bạn trai mới của hoa khôi.” Cả trường chấn động, nhao nhao hóng drama: “Trùm trường như này là đang nổi giận vì hồng nhan nha!” Không một ai biết, hồng nhan là tôi.Đắm Chìm
Bố tôi đã dẫn đứa con gái ngoài gi.á thú của mình đến tham gia bữa tiệc của gia tộc. Cô ta mặc một bộ lễ phục không đúng size, sợ hãi nép sau lưng bố. “Em chào chị.” Bố xoa đầu nó rồi nói: “Ngoan lắm, chị con trái tính trái nết, con ngồi cạnh bố đi.” Lúc đi ngang qua người tôi, cô ta bất cẩn giẫm phải gấu váy của tôi rồi ngã sõng soài trước mặt tất cả mọi người. Bố lườm tôi: “Nó là em gái của con, đừng có b.ắt n.ạt em.”Ông Chủ Ở Bên Cạnh Nhà Tôi
Tác giả: Thập Nhị Bôi Khả Khả Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Đô thị, Hài hước, Đoản văn, Đô thị tình duyên, 1v1, Thị giác nữ chủ, Ngôi thứ nhất Số chương: 4 chương Editor: Bộ Truyện Tâm Đắc Giới thiệu: Cả một buổi tối bật nhạc lên nghe nhưng không hề có tiếng động nào được phát ra. Một lát sau vị đại ca ở nhà bên cạnh ra ban công kêu: "Đừng có tăng âm lượng lên nữa, em đang kết nối với bluetooth bên nhà tôi." Vẻ mặt của tôi tràn ngập sự sợ hãi.Nhật Ký Yêu Thầm Của Sếp
[ZHIHU] NHẬT KÝ YÊU THẦM CỦA SẾP Tác giả: 小呆呆菜鸡 Chuyển ngữ: Hiên nhà mùa xuân Trích đoạn: Tôi là một thư ký nghèo khổ. Mới gia nhập công ty năm đầu tiên, vẫn còn là thanh niên đầy triển vọng, tràn đầy chí khí và rất hăng hái, chạy việc bên ngoài chăm chỉ hơn người khác. Tôi luôn dán mắt vào sếp mình, không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội thể hiện nào. Đến nỗi mỗi lần anh ấy mở miệng, tôi đã giơ tay nói ngay: “Em! Sếp! Em đi! Mua Americano 20% đường đúng không ạ?” Thật ra tôi cũng không thích chạy lên chạy xuống nhưng không còn cách nào khác. Trình độ học vấn, bối cảnh xuất thân, các mối quan hệ của những đồng nghiệp khác đều rất lợi hại. Tôi còn nhớ, lần đầu tiên đến phỏng vấn, đứng giữa một hàng ứng viên mặc đồ tây đắt tiền, tôi trông giống như chú chó cỏ. Nhưng chó cỏ cũng cần ăn cơm. So với những người khác, chó cỏ càng quý trọng công việc này. Thế là, tôi lao vào làm những việc mà đám tinh anh thành phố không muốn làm. Bọn họ không thèm nịnh hót, tôi tranh công. Đến nỗi cố gắng quá sức đã bị cắn trả.