Lục Gia Cưng Chiều Bảo Bối
Thể loại: Hiện đại, Trùng sinh, Linh dị, Sủng, Đại thúc và Loli, HE Editor: Xiaoxi Gua, Súp Lơ, Purple, Mèo Beta: Xiaoxi Gua Bìa: Blue, Mie @Lumière Số chương: 169 chương + 2 ngoại truyện Văn Án: Lâm Mộc Ân đời trước gặp đủ thứ loại cặn bã, lại bắt được cơ hội trọng sinh quay về năm mười tám tuổi. Đời này cô vẫn sợ hãi vị thủ trưởng Lục Phong Miên lúc nào cũng xụ mặt kia, nhưng cô càng sợ ma hơn TT....TT Huhu, ai có thể nói cho cô biết, bàn tay vàng của người trọng sinh đâu??? Tại sao lại cho cô cái khả năng nhìn thấy ma chết bầm này???? Thế là, người ở Đế đô đều biết thủ trưởng Lục có một cô vợ nuôi từ bé, vô cùng bám người, ngay cả đi vệ sinh cũng phải đi cùng. “Ân Ân, em đang khiêu chiến giới hạn chịu đựng của anh sao?” Lục Phong Miên ấn cô lên góc tường nhà vệ sinh nam, yết hầu khẽ động. Mộc Ân khóc thút thít chỉ ma nữ bị mất nửa đầu ở phía sau: “Em không đi theo anh mới là khiêu chiến sức chịu đựng của em đó!” Lục Phong Miên quay đầu nhìn tấm poster nóng bỏng, mờ ám trên tường: “Ngoan, quay về anh sẽ cho em.” “...” Lâm Mộc Ân. Kiếp trước, Mộc Ân yêu lầm người, hận lầm người, tin lầm người nên phải trả giá cả một đời. Sau khi trùng sinh, cô được “tặng” kèm thêm một dị năng vô dụng, chính là có thể nhìn thấy ma quỷ. Dị năng này chẳng những không giúp cô vả được mặt bọn cặn bã, mà chỉ biết run rẩy nhào vào lòng Lục Phong Miên như chú cún nhỏ trung thành. Đến khi Lục Phong Miên không chỉ giúp Mộc Ân dọn sạch sẽ đám bạch liên hoa, em gái trà xanh*, tên đàn ông cặn bã, mà còn đối với cô muốn gì được nấy, cưng chiều đến tận trời, Mộc Ân mới bừng tỉnh, thì ra thủ trưởng Lục là người như vậy (OvO) (*Em gái trà xanh là tiếng lóng của cộng đồng mạng Trung Quốc, ám chỉ những cô gái luôn tỏ vẻ trong sáng, ngây thơ nhưng thật ra rất thủ đoạn và đầy toan tính). Lưu ý: Vì là truyện LINH DỊ, cho nên chống chỉ định với những bạn sợ ma, yếu tim, yếu bóng vía nhé. Cùng đọc truyện nhé!!!!Gục Trước Dịu Dàng
Tên truyện: Gục trước dịu dàng Tác giả: Giang La La Dịch: The Atlamtis Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, duyên trời tác hợp, tình hữu độc chung, ngọt sủng, gương vỡ không lành, nam phụ được lợi, kim bài đề cử, HE Độ dài: 65 chương + 23 NT Văn án 1: Tư Họa ở bên cạnh Hạ Diên Tiêu ba năm, lúc nào cũng ngoan ngoãn dịu dàng, từ trước tới nay chưa từng gây chuyện. Người ngoài đều cười nhạo cô: “Thế mà cũng dám bay cao để thành phượng hoàng cơ đấy, đúng là si tâm vọng tưởng.” Tư Họa cho rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực, cam tâm tình nguyện mà hứng chịu những lời nói ra nói vào kia, sau này mới biết hóa ra cô cũng chỉ là thế thân cho mối tình đẹp đẽ trong mơ của anh. Ngày sinh nhật, Hạ Diên Tiêu lại nhận được cuộc gọi từ mối tình kia, Tư Họa lại bỏ hết tôn nghiêm của mình xuống mà giữ lấy anh: “Anh có thể đừng đi không?” Thời khắc Hạ Diên Tiêu bước ra khỏi cửa, trái tim của Tư Họa như đã chết, cô kéo vali rời đi. Hai năm sau, Tư Họa về nước, ánh mắt cô long lanh sáng rỡ, trong ánh mắt tràn đầy tâm ý ấy lại chứa hình bóng của một người đàn ông khác. Nhìn thấy cô nũng nịu với người khác như vậy, Hạ Diên Tiêu ghen ghét cực kỳ, anh sống chết quấn ở cửa nhà cô cả một đêm: “Họa Họa, theo anh về nhà đi.” Tư Họa bỏ anh ta ở ngoài một đêm, đến ngày hôm sau trực tiếp gọi điện tới sở cảnh sát: “Tôi muốn báo án, có người quấy rối tôi.” Văn án 2: Tư Họa ôm lấy trái tim chằng chịt vết thương đến một thành phố mới, cô gặp được một người hàng xóm ôn hòa lễ phép. Người đàn ông đó tên là Ngôn Tuyển, dịu dàng ấm áp, dạy cô học cách ỷ lại, cưng chiều cô tựa như em bé. Bất luận là lúc nào chỗ nào, Ngôn Tuyển đều nói với cô: “Đừng lo, có anh ở đây.” Tỏ tình, cầu hôn, cuối cùng Tư Họa cũng được trải nghiệm, cái gì gọi là cảm giác an toàn tuyệt đối. Tình yêu của anh dành cho em không phải là vầng thái dương rực rỡ, mà là vầng trăng kia, dịu dàng ấm áp. Một câu giới thiệu vắn tắt: Thế thân chạy trốn, nam phụ thượng vị Lập ý: Cùng nhau xây dựng chủ nghĩa xã hội hài hòa.Chiều Khâm
Lâm Bạch Du từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm xuôi gió, có bị thương cũng hết rất nhanh, ngay cả cảm mạo cũng không ngoại lệ, cảm thấy mình là nhân vật nữ chính trong sảng văn[*]. [*] Nhân vật chính làm mọi việc đều thuận lợi, đánh đâu thắng đó, thăng cấp nhanh chóng. Đến khi 17 tuổi, cô mơ một giấc mơ về một bộ phim khổ tình(*). (*) Phim khổ tình: Khai thác chủ đề gia đình tan vỡ, tình yêu tan vỡ, hôn nhân tan vỡ và gia đình cực khổ,... Trong giấc mơ cô hoàn toàn trái ngược với thế giới hiện thực, không chỉ không có tiền, còn bị trở thành công cụ kiếm tiền, thậm chí cuối cùng còn bị mù. Ngay cả vai phản diện cứu cô cũng không có kết cục tốt. Tùy Khâm sống trong bóng tối, ban ngày đi học, buổi tối làm công, thỉnh thoảng còn đánh nhau, cuộc sống không bao giờ thay đổi. Ngoại trừ trên người thường hay xuất hiện những vết thương và bệnh tật lạ thường. Cho đến khi một thiếu nữ có nốt ruồi son giữa mày xông vào cuộc sống của anh: “Tùy Khâm, giờ đến lượt tôi cứu cậu rồi.” Tùy Khâm cười khẩy, cô cho rằng mình là Bồ Tát sao? Không ngờ, bạch nguyệt quang(*) trong mắt mọi người lại trở thành bí mật không thể nói của Tùy Khâm. (*) 白月光=Bạch Nguyệt Quang=Ánh Trăng Sáng: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. “Bồ Tát nhỏ, cậu muốn chiều tôi như thế nào?” · Rất lâu trước kia, Tùy Khâm cầu nguyện với Bồ Tát. “Mong em mỗi năm đều bình an, cho dù thế giới có đảo điên.” Bạch Du là tên gọi khác của ngôi sao (tinh tinh), cho nên nhũ danh của Lâm Bạch Du là Tinh Tinh. Sau khi thi đại học, Lâm Bạch Du hỏi: “A Khâm, cậu muốn học gì?” Tùy Khâm: “Muốn ngắm sao cả đời.” Sau đó, đài thiên văn tuyên bố một ngôi sao mới do anh phát hiện, đặt tên là “Ngôi sao Lâm Bạch Du”, vĩnh viễn ghi vào lịch sử thiên văn học. Vào lúc muôn vạn người chú ý, Tùy Khâm viết một câu trên ứng dụng mạng xã hội: “Tặng cho vợ của tôi, cùng với mọi người chăm chú ngắm nhìn vũ trụ.” * ★ Thiếu nữ thẳng thắn x thiếu niên lạnh nhạt, vườn trường, cứu rỗi hai phía. ★ Tương đối tự do, câu cuối cùng trích từ "Hướng dẫn dạo chơi trên bầu trời đêm của một nhà thiên văn học" (Một đêm - Trịnh Xuân Thuận).Em Là Ngoại Lệ Duy Nhất Của Anh
Cô - Một tiểu thuyết gia cũng là một biên kịch phim có tiếng, nhan sắc sắc sảo, mỹ miều nhưng lại mắc một căn bệnh lý. Anh - Đội trưởng đội đặc nhiệm trong bộ Công An thành phố A, một người đàn ông nóng nảy, cục cằn. Quen biết và đế với nhau nhờ sự sắp đặt của phụ huynh, liệu họ có thể đi đến cái kết đẹp? Còn nhiều ẩn tình nằm phía sau cuộc hôn nhân này, hãy đón xem nhé. *Tuyến nhân vật chính: - Nữ chính: Quân Dao - Nam chính: Bác VănNhận Sai Nam Thần, Tôi Bị Nhìn chằm Chằm
VĂN ÁN: Kiều Nam Gia may mắn tìm được Weibo cá nhân của học bá đứng đầu toàn khối, vô cùng kích động, tay chân run rẩy bấm vào nút follow. Bắt đầu con đường viết những bình luận cầu vồng*, vui vẻ làm cẩu liếm** ân cần hỏi han. Với nhiệt huyết của tuổi trẻ và lòng kiên trì, Kiều Gia Nam không thể làm người ta không chú ý tới cô. Cuối cùng, Nam thần cũng trả lời cô rồi! Nam thần cũng follow Weibo của cô rồi. Nam thần gửi cô cách giải của đề toán nè. Hai người cứ như vậy đến một năm sau, Kiều Nam Gia đột nhiên nhận ra —— Hình như cô follow sai tài khoản?! (°Д°≡°Д°) *** Bách Nhiên chính là một học tra nổi tiếng. Đẹp trai lai lán, tính tình thúi hoắc, thi là chỉ thích nộp giấy trắng, trừ bỏ điểm số thì cái nào cũng nổi bật. Vào một ngày đẹp trời nào đó, có một ai đó không có mắt dám follow tài khoản Weibo riêng tư của cậu. Khi cậu đi thi đấu thì nhắn tin cổ vũ. Khi cậu bị ốm thì nhắn tin quan tâm. Nhắn tin riêng với nhau thì gọi cậu 3 chữ: Bạn học Bách. Vào thời khắc cô độc nhất làm bạn với cậu. Sau một năm, băng giá trong tim cậu cũng phải tan chảy. Tại lễ kỉ niệm trường, Bách Nhiên trơ mắt nhìn Kiều Nam Gia thẹn thùng gọi học sinh đứng đầu khối là bạn học Bách. ……. Mặt Bách Nhiên đen như bao công vậy.Nhớ Em
Khương Tuệ là một thiếu nữ đáng yêu, nhưng không hiểu sao Trì Yếm lại luôn làm mặt lạnh với, thái độ lạnh nhạt và ngạo mạn Em trai của anh ta giải thích là vì lúc bé, anh ấy chịu khổ quá nhiều, tính cách trở nên như vậy. Năm 1997 Lúc này... Khương Tuệ chín tuổi, là một cô bé ngốc manh đáng yêu, được cha yêu thương như trân bảo. Trì Yếm mười hai tuổi, là một cậu bé lãnh đạm âm trầm, một đứa nhóc không cha không mẹ. Khương Tuệ cơm áo không cần lo, mỗi tháng còn có tiền tiêu vặt để xài. Trì Yếm vì đói mà đau dạ dày, lại bị buộc quỳ trên đất. Khương Tuệ do thân thể yếu ớt mà ngã. Trì Yếm chịu đựng những đòn hiểm đánh lại vẫn ngoan cường như không có việc gì. Khương Tuệ thở dài, anh đúng là quá thảm, quá khổ rồi. Cô biết Trì Yếm trong tương lai là một đại nhân vật không tầm thường, nhưng cô lại không muốn chạy tới ôm đùi một chút nào. Nhưng Khương Tuệ lại không biết, cô vẫn luôn là tiểu nữ thần trong lòng Trì Yếm. Nghe nói Khương Tuệ năm mười sáu tuổi chính là ánh trăng sáng chói trong lòng các thiếu niên của đại viện. Cũng nghe nói Trì Yếm rất chán ghét Khương Tuệ. Một đêm trung thu nào đó, Trì Yếm khàn cả giọng kêu: “Tuệ Tuệ.” Khương Tuệ hoài nghi chính mình nghe lầm, thật cẩn thận hỏi lại: “Anh gọi em sao? Muốn chúc em bình an?” Trăng thanh gió mắt, đêm tối khô ráo. Sau một lúc lâu, Trì Yếm nhắm mắt: “Ừm, Tuệ Tuệ bình an.”Thứ Nữ Hữu Độc
Thứ nữ phủ Thừa tướng, chịu khổ tám năm, rốt cuộc cũng được lên làm Hoàng hậu, Phượng lâm thiên hạ. Thế sự khó liệu, phu quân lại nhất kiến chung tình với tỷ tỷ, phế ngôi vị Hoàng hậu của nàng, bức bách con trai nàng chết! Trong lãnh cung, nàng cắn răng, uống cạn ly rượu độc! Thề với trời, nếu có kiếp sau, tuyệt đối không làm việc tốt giúp mọi người, tuyệt đối không vào cung, thề không làm Hậu! Thừa tướng phủ, thứ nữ trọng sinh, ác nữ trở về. Mẹ cả ác độc? Diệu kế cho ngươi xuống Hoàng tuyền! Tỷ tỷ giả nhân giả nghĩa? Hung ác xé nát tấm da mỹ nhân! Thứ muội hãm hại? Trực tiếp vứt đến bãi tha ma! Đã không để ta sống an ổn qua ngày, thì ai cũng đừng mong sống! Vốn định cách xa những thứ tai hoạ, càng xa càng tốt, ai ngờ trái tim nam nhân, như kim dưới đáy biển, tìm không thấy, đoán không ra. Nam nhân thề muốn rời xa lại vì nàng mà muốn sống muốn chết. Tử địch đời trước tỏ vẻ thầm mến nàng nhiều năm. Còn bất hạnh hơn là bị một tên tuấn tú nhất trên đời vô lại quấn lấy...