Hải Nạp Bách Xuyên
Bạc Hải chỉ thuần dưỡng một con báo, thuần dưỡng xong lại không nỡ buông tay. Bạc Hải dùng đau đớn, sung sướng và tình yêu, Để kéo Trình Xuyên từ bờ vực tràn ngập nguy hiểm trở về. Từ đó về sau, Trình Xuyên không cần âm thầm dùng đôi chân rỉ máu của mình đấm đá lung tung nữa. Cho dù không còn gì cả, Cậu cũng có Bạc Hải.Tiểu Khả Ái Cắn Tôi
Bạn đang đọc truyện Tiểu Khả Ái Cắn Tôi của tác giả Nhục Tùng Tô Bính. Hôm ấy là sinh nhật Phó Nhất Ngôn, anh tròn 18 tuổi, đã thành niên.Mẹ anh mang bộ mặt nghiêm túc, ngữ khí nghiêm túc nói với anh. Mẹ anh nói có một chuyện lâu nay vẫn giấu anh, nay anh trưởng thành, là lúc cần thẳng thắn. Phó Nhất Ngôn im lặng ba giây, “… Con không phải con ruột?” Mẹ trừng anh, “Con nghĩ mẹ muốn làm mẹ ruột của con chắc?” Hít sâu một hơi, giọng bà mềm xuống, “Là như vầy, con có một vị hôn thê, con bé… Con đi đâu đấy, quay lại mau, con thử đi ra ngoài xem, con trai? Con trai!” Phó Nhất Ngôn đạp cửa đi ra ngoài: Đúng là ngu xuẩn, còn con mẹ nó vị hôn thê? Ông đây không cần.Kính - Song Thành
Bạn đang đọc truyện Kính - Song Thành của tác giả Thương Nguyệt. Song Thành là quyển thứ hai trong hệ liệt Kính của Thương Nguyệt. Song Thành là phần sau của truyện Thuyết Định Thư, và là phần trước của truyện Phá Quân. Ý nghĩa của Song Thành là hai tòa thành nằm đối xứng nhau qua mặt Kính Hồ, giống như phần thực và phần ảo trong gương (kính). Phần thực là Già Lam thành của đế quốc Thương Lưu đang thống trị, phần ảo là những vong hồn của người Không Tang trong tòa ảo thành Vô Sắc. Dông tố thổi tuyết bay loạn xạ, mù mịt lưng chừng trời, che trùm mặt trời giữa trưa. Màn trời bên ngoài cơn bão tuyết vẫn một màu xanh thẳm, đây đó cánh ưng chao liệng. Từ trên không nhìn xuống, núi tuyết Mộ Sĩ Tháp Cách ở giữa những đỉnh băng khổng lồ chập chùng trùng điệp, giống như một hạt sáng chói nhất trong chuỗi minh châu trên mũ bạc, lấp lánh tỏa ánh. Nhưng ánh sáng đó giờ phút này đã bị bão tuyết tràn ngập non nước phủ mờ.Mật Ngọt Đầu Kim
Bạn đang đọc truyện Mật Ngọt Đầu Kim của tác giả Tân Di Ổ. Khi nhìn thấy Vệ Gia từ ánh mắt đầu tiên, Trần Tê cảm thấy mình như thấy một thế giới vô cùng rực rỡ, có bầu trời, có đám mây, có hoa có cỏ, còn có những cơn gió thổi qua cũng tựa như thiếu niên đang ngồi trên lưng ngựa vậy. Còn Vệ Gia mỗi khi nhớ lại lúc đó, chỉ cảm giác ánh mặt trời chói chang, làn da phơi muốn thô ráp, có phân ngực, có mùi cỏ khô, có đồng nghiệp uống say gây chuyện, còn có một chiếc xe việt dã vô duyên chạy ào ào lướt qua bên cạnh, quất hết bụi vào mặt anh. Trần Tê ngồi trên xe việt dã tới một trang trại nuôi ngựa vùng nông thôn để nghỉ dưỡng, anh trai dắt ngựa dẫn đến cho cô một con ngựa cái hiền lành, gọi là "Tiểu Hoa Lưu", nhưng Trần Tê lại nhìn vào sâu bên trong, cô quay ra hỏi: Thế con này gọi là gì? Anh trai dắt ngựa đáp: Nó hả? Gọi là Gia Gia. Trong lòng nghĩ bụng, quả nhiên mấy cô nương trẻ tuổi, ai cũng thích "đẹp mã". Trần Tê: Vậy tôi muốn cưỡi Gia Gia Mọi người đều cười ầm lên. Về sau Trần Tê mới biết được rằng người dắt con ngựa mà cô chọn cũng được gọi là Gia Gia. Vệ Gia. Gia Gia. "Gia đình hòa thuận". Sau này, cô gia nhập giới giải trí, ngày càng "hô mưa gọi gió", anh lại gặp nhiều thăng trầm trong cuộc đời, nhưng vẫn nỗ lực mỗi ngày tiến về phía trước mưu sinh.Lưỡi Dao Ngày Diệt Vong
Ngày tận thế hàng lâm, năng lực của các đại lão bộ đội đặc chủng quả thật mạnh đến mức đáng sợ, dùng những tín ngưỡng kia chống đỡ, tựa như một đám tiểu cường đánh không chết, máu nôn ra đầy người còn có thể đứng lên. Vì phần tình nghĩa huynh đệ kia, vì phần tín ngưỡng mọi người cùng nhau bảo vệ đến nay, bọn họ hóa thân thành một lưỡi dao sắc bén, thẳng tắp trái tim của địch nhân. Kỳ Tâm Bảo, bộ đội đặc chủng đội đột kích, thành thật mộc tựu, rồi lại nhiệt huyết vô cùng, người như vậy muốn hắn làm hậu cần, trước tiên giết chết chính hắn. May mà hắn có một đám huynh đệ, mọi người giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau khóc, cùng nhau cười, cùng nhau thăng cấp, cũng cứng rắn đem hắn kéo lớn. Trong sự nghiệp tận thế lưu lạc như vậy, có một số thứ bắt đầu dần biến chất lên men, ánh mắt của hắn rốt cuộc không thể rời khỏi người đàn ông lắc lư đuôi rắn, vân đạm phong thanh kia. Kỳ Tâm Bảo nhìn người đàn ông trước mắt, khẽ đưa qua một bộ quần áo: "Đội trưởng... Ừm... Cái đó... Tôi sẽ làm cho anh một cái váy, anh trần truồng như vậy... Trần truồng... Chạy khỏa thân không thích hợp..."Thiên Sư Chấp Vị
Ở một thành thị hiện đại, với cao ốc, đèn điện, thang máy, xe cộ tưởng chừng chỉ toàn những chuyện dương gian kia, vẫn lẩn quất rất nhiều u linh, cú cáo thành tinh, và pháp thuật chế ngự hồn ma của các thiên sư từ thời xa xưa lắm rơi rớt lại. Đó là bối cảnh để họ gặp nhau. Anh là sếp lớn, suy nghĩ lý tính, không tin phù chú ma quỷ; cậu là nhân viên, hậu duệ của đạo Thiên Sư thời cổ đại, có khả năng liên lạc với âm giới. Anh chúa ghét những kẻ lắm lời tham lam, bám dai như đỉa, đặc biệt là tuyên truyền mê tín dị đoan; cậu, không may lại sở hữu đầy đủ các khuyết điểm đó. Anh muốn tránh cậu càng xa càng tốt, nhưng cậu không buông. Cậu muốn bòn rút tiền của anh, nhưng anh giữ mép ví rất chặt. Cuộc giằng co giữa họ là cuộc giằng co của các thái cực cần đến nhau. Và tuy cả hai chưa nhận ra, nhưng sau vô vàn lần cùng trải qua những pha hoạn nạn, giữa họ đã dần dần hình thành một cảm xúc nào đó… Thiên sư chấp vị thuộc thể loại linh dị hiện đại, tác giả là Phàn Lạc. Ngoài hình thức tiểu thuyết, truyện còn có phiên bản manga. Cả hai đều được khen ngợi nhờ tình tiết ly kỳ, văn phong hài hước, và biết khai thác thể tài theo hướng mới lạ.Ta Thế Chiến Thứ Hai Không Có Khả Năng Như Thế Manh (Ngã Đích Nhị Chiến Bất Khả Năng Giá Yêu Manh)
Lâm Hữu Đức xuyên qua đến 1930 năm, đang chuẩn bị mở ra khát vọng, lại phát hiện thế giới này cùng hắn thế giới cũ không giống nhau lắm. “Nhớ năm đó Napoléon Bonaparte chính là chinh phục lúc đó Châu Âu thập đại thần cơ tâm, mới hoàn thành thống nhất âu lục sự nghiệp to lớn. Cho nên ta vẫn luôn nói, muốn cứu quốc, các vị đầu tiên muốn dáng dấp soái, coi như không đẹp trai, cũng phải đem chính mình thu thập sạch sẽ, để cho người ta nhìn xem thoải mái mới được.” ...... Lâm Hữu Đức nhìn một chút trong gương chính mình cái kia trương phổ thông tiêu chuẩn khuôn mặt, dứt khoát kiên quyết đi lên dùng sắt thép cùng liệt hỏa chôn mỹ lệ Chiến Cơ con đường. PS 1. Vì bối cảnh là thời thế chiến 2 nên chắc chắn không thể nào không nhắc đến Việt Nam. Mình không nghiên cứu nhiều về lịch sử thời thế chiến 2 hoặc các câu chuyện đằng sau, nhưng theo những chương mình đọc được cho đến hiện tại thì tác khá tôn trọng lịch sử nguyên bản, không hề có hành vi xuyên tạc hay bợ đít bất cứ nước nào kể cả Trung Quốc, chỉ có một số chi tiết nâng văn hóa Trung Hoa lên thôi, như đồ ăn, lễ tết, cũng như sẽ không thiếu mấy cảnh đề cao dân tộc, nhưng mình thấy số lần rất ít và hầu như đều xuất hiện trong 1 2 câu nên không gây khó chịu cho lắm và có thể bỏ qua, coi như là 1 cách để con tác thể hiện lập trường câu khách là dc. Tất nhiên, tuy bối cảnh được thiết lập dựa trên lịch sử nhưng đã được ma cải kha khá, điển hình là Hitler biến thành 1 Thần Cơ loli tóc vàng, và một số chi tiết trong truyện là dựa trên tuyến thời gian ở vũ trụ song song mà main xuyên không tới, nên sẽ không hoàn toàn giống với lịch sử nguyên bản, nếu các bạn không để ý lắm đến chi tiết này thì có thể yên tâm đọc. Ảnh minh họa cho một số nhân vật, có một số mình chưa sửa tên: https://drive.google.com/drive/folders/1CbdBT1_P7MBGQVE6WZGPHcg89xS6-Xrk?usp=sharingÔm Đùi Boss Ác Ôn
Bạn đang đọc truyện Ôm Đùi Boss Ác Ôn của tác giả Lạt Tiêu. Trong lòng đầy vui vẻ chuẩn bị kết hôn cùng bạn trai yêu nhau lâu năm, lại trước ngày đi đăng kí kết hôn biết được bạn trai ngủ cũng em gái cùng cha mẹ. Thương Mẫn tức giận xài tiền tìm đàn ông, Sau khi say la hét muốn ngủ với ông chủ câu lạc bộ người ta, còn bị người ta lừa kết hôn. Vừa tỉnh dậy, vậy mà cả đám người gọi cô là chị dâu? Mà Đại ca là ai chứ? Là “Diêm La Mặt Lạnh” nghe tên là ai ai cũng sợ mất mặt, trắng đen đều không chừa của thành phố Nam, cũng là người nắm quyền của tập đoàn Đạt Phan và nhà họ Mâu! Nhưng nghe đồn hắn không thích phụ nữ mà? Không phải thích đàn ông à? Thế tại sao khiến cô, một người phụ nữ yếu đuối mỗi ngày đều không xuống giường nổi! Quả nhiên là lời đồn đều là lừa gạt người ta mà!Yêu Đi Kẻo Muộn
Tác giả: Nguyệt Trú Thể loại: Đam Mỹ Giới thiệu: Tôi và Phó Chi Hành đều biết, hôn ước của chúng tôi vững chắc giống như nhẫn kim cương mang trên tay. Cho nên hắn không thèm kiêng nể trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, cũng khiêng dè để tôi biết chuyện. Ngày nọ, tôi nhận được một tấm ảnh chụp lén từ một người gửi ẩn danh. Trong bức ảnh, vị hôn phu của tôi, Phó Chi Hành, giấu một bông hồng đỏ sau lưng, mà đối diện là một thiếu niên trầm mặc, lãnh đạm, chính là niềm vui mới khó theo đuổi trong miệng hắn. Tôi đặt điện thoại xuống, nhàn nhạt nhìn về phía Phó Chi Hành: “Người trước đâu, không thích nữa?” “Chưa nói tới thích,” Phó Chi Hành cười ngả ngớn, “Chơi đùa mà thôi.” “Đây cũng vậy à?” “Trừ em ra, ai cũng vậy.”Vết Nhơ Dư Ô
Tác giả: Nhục Bao Bất Cật Nhục Thể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Đam Mỹ, Huyền Huyễn Giới thiệu: Truyện Vết Nhơ của tác giả Nhục Bao Bất Cật Nhục kể về Cố Mang là phản tướng, giờ bị bắt làm tù binh trở về mẫu quốc. Mọi người nghe tin, chỉ muốn giết y cho hả nghe nói người anh em tốt trước kia càng hận y gấp bội - Mặc công tử lạnh lùng quả dục. Nghe dân tình đồn: Mặc công tử đã chuẩn bị ba trăm sáu mươi lăm cách tra khảo chờ thử trên người Cố Mang, chủng loại phong phú kiểu mẫu đầy đủ chơi suốt một năm cũng không sợ lặp. Thế nhưng lời đồn phố thị nhanh chóng bị Mặc công tử cấm tiệt, nguyên nhân là tả hắn như thằng điên mà còn sai sự thật nghiêm trọng. Vậy thì sự thật là gì? Sự thật càng khó nói hơn - Mặc Tức, thân phận: Thống soái giữ mình trong sạch nhất đế quốc. Quan hệ với phản thần Cố Mang: Từng ngủ với nhau.Kiếm Tầm Thiên Sơn
Tác giả: Mặc Thư Bạch Thể loại: Ngôn Tình, Tiên Hiệp Giới thiệu: Thời điểm chín mùi đã đến, Hoa Hướng Vãn nghe sư phụ mình dặn dò: Bởi vì công pháp tương hợp, để có thể tiến nhanh trên con đường tu luyện phải bắt được một vị Đạo Quân từ Thiên Kiếm Tông về Tây Cảnh. Thế nhưng nhớ kỹ, chỉ ôm Đa Tình Kiếm, không động Vấn Tâm Kiếm. Người luyện Vấn Tâm Kiếm, theo sư phụ nàng nói, tuy mạnh nhưng cũng rất lạnh, không hiểu tình cảm là gì. Thế nhưng người nàng bắt gặp đầu tiên khi đến Vân Lai, oái oăm thay chính là Đạo quân tu Vấn Tâm Kiếm - Tạ Trường Tịch. Nàng như con thiêu thân lao vào lửa, biết rõ Tạ Trường Tịch là người không nhiễm hồng trần mà vẫn vào sinh ra tử vì hắn, không tiếc bất cứ giá nào. Nhưng cho đến khi họ chính thức thành phu thê, gân mạch nàng đứt hết, máu chảy đầm đìa, hắn cũng chỉ nói hai tiếng “Xin lỗi” với nàng bằng một giọng câm, nàng mới biết, Đạo quân tu Vấn Tâm Kiếm, thật sự là người không hiểu yêu hận tình thù. Vì thế, nàng giả chết ngay trước mặt hắn để thoát thân, hủy bỏ đi thân phận được gọi là “Vãn Vãn” kia, một lần nữa trở về làm Thiếu chủ Hợp Hoan Cung vui vẻ sung sướng của nàng. Nàng bỏ lại Tạ Trường Tịch nơi Sinh Tử Giới một mình canh giữ nấm mồ cô độc, từ biệt suốt hai trăm năm.Huyền Thoại Thánh Y
[Tác giả: Đường Hạo Nhiên] Thể Loại: Ngôn tình, tu tiên, dị giới, đô thị, báo thù rửa hận VĂN ÁN: Nhà họ Đường là y thánh thế gia của Hoa Hạ, là bá chủ của ngành y dược! Ông cụ nhà họ Đường được người trong nước tôn thành thần y đương thời, biết có bao nhiêu người đã từng nhận ân huệ của cụ. Thời điểm nhà họ Đường ở đỉnh cao nhất, sản nghiệp tiền tài thậm chí còn xếp trong top 10 Hoa Hạ. Đáng tiếc, nhà họ Đường sừng sững mấy trăm năm không đổ, mấy năm gần đây hình như đã gặp phải vận rủi. Đầu tiên là ông cụ đi về cõi tiên, tiếp theo thì rất nhiều sản nghiệp của gia tộc bị tố cáo, trong phút chốc, nhà họ Đường bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió. Lúc đầu, cha của Đường Hạo Nhiên tiếp quản nhà họ Đường, nhưng đúng lúc phong ba, trong một lần đi công tác đã gặp tai nạn xe cộ, hai vợ chồng cùng nhau bỏ mạng. Ngay sau đó, em gái mới được bảy tuổi của Đường Hạo Nhiên cũng mất tích! Tiếp theo thì đến Đường Hạo Nhiên! Người cầm quyền hiện tại của nhà họ Đường là Đường Quang Hòa! Sau khi cha Đường Hạo Nhiên chết, Đường Hạo Nhiên tự sát, Đường Quang Hòa đã hợp tình hợp lý trở thành người thừa kế của nhà họ Đường. Có thể nói, Đường Quang Hòa là người được lợi nhất trong biến cố lần này, nếu không, lấy thân phận là họ hàng gần của ông ta, căn bản là không thể thừa kế tất cả sản nghiệp của nhà họ Đường! Nếu như nói Đường Quang Hòa không có vai trò mờ ám gì trong những âm mưu này, 100% là Đường Hạo Nhiên không tin! “Các người muốn tôi chết, tôi lại muốn sống cho thật tốt.” Đường Hạo Nhiên siết chặt nắm tay, cắn răng nói: “Đường Quang Hòa, những gì các người gây ra cho tôi, tôi sẽ trả về gấp trăm nghìn lần. Đồ vật thuộc về Đường Hạo Nhiên tôi, tôi nhất định sẽ đòi lại.” Mặc dù thời tiết tháng bảy, giữa mùa hè, nhưng lời nói của anh lại lộ ra sát khí cực kỳ lạnh lẽo.... TÓM LẠI: Chúng ta hãy cùng xem Đường Hạo Nhiên làm sao DỤC HỎA TRÙNG SINH! Làm sao báo thù rửa hận! Làm sao LƯU DANH SỬ SÁCH....TRỞ THÀNH HUYỀN THOẠI Y THÁNH BẤT BẠICon Đường Cáo Mệnh Của Bà Bà Nhà Nông
Tác giả: Tam Dương Thái Lai Thể loại: Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Cổ Đại, Quan Trường, Truyện Sủng, Truyện Gia Đấu, Điền Văn Giới thiệu: Trúc Lan xuyên qua thành nữ phối nghịch tập làm ruộng, thực hiện ba cấp nhảy, kết hôn, sinh con, làm bà bà, trọng điểm ác bà bà trong văn nghịch tập. Không nói đến chuyện 26 biến 36, dẫn thêm sáu đứa con, hai đứa con dâu, mấy đứa cháu, ngoài ra còn thêm một trượng phu, trọng điểm không phải là là trượng phu của nguyên thân, mà là người hại nàng xuyên qua. Trúc Lan thành nguyên thân mới biết được, bị hai con dâu hố thảm, con dâu cả giọng lớn, tự mang công năng não bổ, một chút việc nhỏ đến miệng nàng đã thay đổi mùi vị. Con dâu thứ hai nhát gan yếu đuối, gặp người lập tức khóc, đắp nặn Trúc Lan thành hình tượng bà bà ác độc. Trúc Lan, “....... Cuộc sống này thật không có cách nào qua mà.” Người nào đó, “Còn có ta.” Trúc Lan, “Ha hả, ngươi là người hố ta thảm nhất!” Người nào đó, “......”Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái
Tác giả: Anh Tuấn Đích Tiểu Cáp Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn Giới thiệu: Xuyên không trở thành con trai của tộc trưởng Tần Tộc – một trong những Tiên cổ thế gia đỉnh cấp của Thái Cổ Tiên Vực. ngoài anh tuấn phi phàm, thân mang Thượng Cổ Trọng Đồng Nhãn, thực lực cái thế vô địch vậy mà lại phải chịu số phận trở thành đá lót chân, kê đường cho đám khí vận chi tử khác hay sao? Điều nay sao Tần Cửu Ca ta có thể nhẫn chứ? Tần Cửu Ca said: Khí vận chi tử là nam giới thì đều chết hết đi, đừng để ta phải động thủ! Khí vận chi tử là nữ giới, kẻ thuận ta thì sống, chống ta thì chết! Khí vận nữ chủ: Cửu Ca là nam nhân cả đời ta muốn chiếm được, cho dù không chiếm được trái tim của hắn thì cũng phải có được thân thể hắn! Thánh nữ của Thánh địa: Ta còn cần tu luyện làm gì, không bằng đi theo nam nhân kia “ăn kem” để tu luyện cho nhanh. Thượng Cổ Nữ Đế: Ta cần tu vi này để làm chi? Sau cùng chẳng phải đều quỳ gối dưới chân ngoan ngoãn hầu hạ Cửu Ca Đại Đế hay sao…Hối Hận Muộn Màng
Tác giả: Hoàng Mẫn Huyền Thể loại: Ngôn Tình Giới thiệu: Trên đời này không có thuốc hối hận, cũng không có cái gọi là "giá như", hay "biết thế thì"... Nước đổ khó hốt, đã lựa chọn thì không thể thay đổi, lời nói càng không thể rút lại được. Mọi thứ đều đã xảy ra rồi, hối hận, đã quá muộn rồi chăng?Đỉnh Cấp Thần Hào
Tác giả: Bắc Thần Bản Tôn Thể loại: Ngôn Tình Giới thiệu: “Phỉ Phỉ, hiện tại tuy rằng anh nghèo, nhưng… nhưng mà anh sẽ nỗ lực!” Lâm Vân cắn răng nói. “Nỗ lực? Ha ha! Đúng là nực cười mà! Nhà anh nghèo như vậy, không tiền không không chỗ dựa, anh có nỗ lực cả đời, thì cũng không bằng một cọng lông của Ngô tổng!” Phỉ Phỉ cười lạnh nói. “Nhóc con, loại hàng như mày xách giày cho tao cũng không xứng nữa là!” Ngô thiếu cũng cười lạnh châm chọc. “Lâm Vân, từ lâu em đã muốn nói với anh, anh vốn dĩ không xứng với em! Hôm nay em sẽ nói rõ ràng với anh, em với anh chia tay đi!” Phỉ Phỉ kiên quyết nói. Ngay sau đó, Phỉ Phỉ quay đầu nhìn về phía Ngô tổng, cười quyến rũ nói: “Ngô thiếu, mình đi.” Dứt lời, Phỉ Phỉ liền chủ động khoác tay Ngô thiếu. Ngô thiếu vừa khinh thường vừa tươi cười nhìn về phía Lâm Vân: “Kẻ nghèo hèn không xứng có được tình yêu, hiểu không?” Nói xong, Ngô thiếu liền lôi kéo Phỉ Phỉ đi về phía trước, bước đến bên trong một chiếc xe BMW.Khi Nam Thần Hóa Nam Trà Xanh
Giới thiệu: Nghe đồn hoa khôi khoa Báo chí Nhan Thư có tâm cơ, có thủ đoạn, có vô số người quỳ gối dưới váy, lại gặp phải “con mồi” khó xơi duy nhất, chính là Hứa Bùi. ... Hứa Bùi - nam thần được sinh viên đại học Lan mệnh danh là ánh sáng của khoa Toán học. Trang chủ của diễn đàn trong trường suốt ngày bị spam bằng những bài đăng như: [Tới rồi, tới rồi, cô ta bưng ly trà xanh tới rồi nè...] [Bớt ảo tưởng giùm, Hứa thần không mắc bẫy của cô đâu.] [Ngồi đợi hoa khôi của khoa bị vả mặt!] Khi mọi người đang hóng trò hề của Nhan Thư, anh chàng kiêu ngạo Hứa Bùi lại khom lưng, ngồi xổm trước mặt Nhan Thư, thản nhiên thắt dây giày cho cô trước sự chứng kiến của thầy cô và bạn học toàn trường. Từ đó, diễn đàn trong trường đã đổi chiều gió: [Trà nghệ* cao siêu, coi như cô ghê gớm.] [Cược một đề toán cao cấp, Hứa thần sẽ phát hiện ra bộ mặt thật của cô ta!] [Ngày thứ mười bảy chờ Hứa thần chia tay, check in!] Một ngày nọ, có người nhìn thấy Nhan Thư hoảng hốt che che giấu giấu một quyển sổ nhỏ màu đỏ, trong lúc lơ đãng không cẩn thận đánh rơi ra ngoài. Làm một fan cuồng của Hứa thần, cô gái nọ muốn xem xem cô ả Nhan Thư đang định giở trò mèo gì. Vừa mới lại gần nhìn một cái, ấy thế mà lại là sổ đăng ký kết hôn. Ngày tháng, một năm trước??? Chẳng bao lâu sau, trên diễn đàn trường đã xuất hiện một bài đăng mới. [Ai nhặt được sổ đăng ký kết hôn của vợ tôi, xin hãy liên hệ với tôi, vật này quý giá, nhất định có hậu tạ.] Cuối cùng kèm theo bốn chữ: [Tôi là Hứa Bùi] Diễn đàn trường lập tức sập vì người người nhà nhà gửi huyết thư, quỳ xin Nhan Thư giáo trình cưa đổ nam thần. Nhưng có một blogger chuyên dạy trà nghệ đã phát hiện bình luận của Hứa Bùi bên dưới bài đăng: [Cảm ơn, phương pháp rất hữu dụng, đã theo đuổi được vợ.] ??? Ủa alo rốt cuộc là ai "trà" ai? # Nhan Thư x Hứa Bùi —— *Trà nghệ: Chỉ thủ đoạn của những cô nàng trà xanh, những cô gái luôn tỏ vẻ trong sáng ngây thơ nhưng thực chất lại thủ đoạn và đầy toan tínhCô Vợ Bưu Hãn Thập Niên 80
Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Bưu Hãn Thập Niên 80 của tác giả Thư Vu Thả. Cả đời người đều phải sống cứng rắn, mạnh mẽ, nửa đời còn lại mới đỡ vất vả, trôi qua thư thái, Từ Hương Quyên mới lại trở nên ôn hòa hơn. Không ngờ ông trời trêu ngươi, khiến cô về lại năm 24 tuổi, nhìn tương lai con trai và con gái mình sẽ thành tầng lớp tinh anh của xã hội, hiện giờ đứa thì đang loi nhoi chạy khắp nhà, đứa còn nằm trong tã lót khóc la đòi sữa. Mà người chồng của cô đã mất từ mấy năm trước, hiện giờ đang đứng nơi này, vụng về pha sữa bột cho bé con... Từ Hương Quyên từ trẻ đã hung hãn cường thế, nhưng đôi với chồng mình, cái người tính khí mềm mại kia, cô không thể hung dữ được. Dù là chưa qua được bao nhiêu ngày lành lại trở về thời kì còn cực khổ, nhưng cô nghĩ kĩ rồi, so với năm tháng thư thái khó được sau này, phải tẩm bổ, bồi dưỡng cho tốt ông chồng trụ cột của cô mới là điều quan trọng nhất. Dù như nào đi nữa, có một điểm kiên quyết không lay được, quyền to kinh tế trong nhà vẫn là phải nắm trong tay cô. Nghĩ đến con trai con gái học cao trung học đại học đều có sinh hoạt phí với tiền tiêu vặt, chồng trong nhà không chỉ không có tiền tiêu vặt, mà phát tiền lương rồi còn phải nộp lên toàn bộ, lương tâm trỗi dậy, cô lấy ra hai tờ tiền giấy một tệ từ khăn tay giấu tiền ra, cho chồng làm tiêu vặt. Anh chồng kết hôn đã ba bốn năm trừ bỏ lúc lấy tiền lương đụng tới tiền ra, lúc khác lại chưa từng cầm lấy tiền kia, cầm 2 tệ, nhất thời không biết ái nhân* là có ý gìKỳ Dao Lục
Bạn đang đọc truyện Kỳ Dao Lục của tác giả Mộng Vũ Thần Phong. Thị giác Lục Tuyết Kỳ: Đêm ấn đầu tiên nhìn thấy, minh nguyệt trên cao, ánh sáng lại dịu dàng lan toả, rơi rụng khắp mặt đất Có một thân ảnh nho nhỏ ngồi xổm ở trong góc khóc thút thít, khiến cho lòng nàng tràn đầy xúc động, thế là nàng kéo cánh tay của nàng. Một lần nữa gặp gỡ, nàng cho nàng tình thương ấm áp, để nàng một lần nữa có được người nhà. Lần thứ ba gặp mặt, nàng vì cứu mình, mà cùng mình lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm. Thứ tư gặp mặt, lần này nhất định phải nắm thật chặt tay của nàng, nhưng lại một lần nữa bỏ lỡ cơ hội được bên cạnh nàng. Vì cái gì, mỗi một lần gặp nhau đều ngắn như vậy, mỗi một lần tách rời đều lâu dài như vậy, lâu đến chính mình cứ nghĩ sẽ không còn được gặp lại lần nào nữa....Chàng Rể Quyền Quý
Lâm Tinh Vũ thản nhiên nói: “Tôi không cần nhà họ Tề phải quan tâm đến chuyện của tôi, tôi không muốn nghe chuyện của nhà họ Tề, tôi hi vọng sau này ông không đến làm phiền cuộc sống của tôi nữa.” Dọn dẹp xong, anh quay người rời khỏi đường Duyên Giang. Ông lão mặc đồ vest nhìn bóng lưng rời khỏi của Lâm Tinh Vũ, cũng không đuổi theo, chỉ là thở dài một hơi. “Nhà họ Tề, haiz...” Lâm Tinh Vũ ra khỏi đường Duyên Giang, nở một nụ cười lạnh, ánh mắt có chút mông lung, dường như là gợi nhớ hồi ức rất xa xôi. Nhà họ Tề Đế Kinh là một hào môn thế gia đỉnh cấp có tiếng tăm lừng lẫy ở Nước H, có vô số người dù cho trầy da tróc vảy đi nữa cũng muốn có quan hệ với nhà họ Tề, từ đó bước lên mây. Có thể đối với Lâm Tinh Vũ mà nói, nhà họ Tề là một ký ức đau khổ khó mà có thể xóa nhòa.