"Thanh Mai" Mỏi Mệt
“THANH MAI” MỎI MỆT Tác giả: 十四棋 Biên tập: Mỏng Thể loại: Hiện đại, gương vỡ không lành. Năm thứ ba kết hôn với "trúc mã" của tôi. Tôi tình cờ thấy một bài đăng của anh. Trong bài viết, anh nói mình buộc phải chia tay người mình yêu, bất đắc dĩ phải cưới cô em "thanh mai" chơi thân từ bé. Và tôi tình cờ là "thanh mai" trong câu chuyện ấy. Một câu chuyện cũ với kết BE, trở ngại ngăn cách nam nữ chính.Nơi Cuối Con Đường
Khi đang thề nguyện, tôi bỗng nhìn thấy người bạn trai đã m ấ t hai năm về trước đang ngồi trong góc, lẳng lặng nhìn tôi. Giây phút ấy, nước mắt của tôi bất chợt rơi xuống. MC cười nói: “Cô dâu cảm động quá, được lấy người mình thương nhất định sẽ rất hạnh phúc.” Người thân, bạn bè đều đang vỗ tay. Anh cúi đầu mỉm cười, rót r ư ợ u, nâng ly với tôi rồi uống cạn. Tôi nức nở đọc lời thề nguyện: “Kiếp này, em trung thành với anh, dẫu cho sinh ly t ử biệt, dẫu cho…” Tôi không nói nổi nữa. Những lời này vốn là dành cho anh. Chú rể dịu dàng lau đi giọt nước mắt vương trên khoé mắt tôi rồi cúi đầu hôn tôi. Tôi đưa mắt nhìn về phía đó, không thấy bóng dáng anh đâu nữa.Hứa Thức Sơ - Thẩm Vọng Tân
Ba năm trước, trước mặt bạn bè anh ta cười nhạo tôi: "Một kẻ não toàn là yêu đương, tôi chỉ chơi chơi thôi." Tôi mất hồn mất vía trên đường trở về ngã tới chân bị thương. Ba năm sau tôi ở buổi họp lớp phát thiệp mời "Mình sắp kết hôn rồi, hoan nghênh mọi người đến tham gia hôn lễ." Lúc đưa thiệp cho anh ta, anh ta khinh khỉnh cười lạnh đẩy thiệp mời ra: "Ai cho cô lá gan dám kết hôn với người khác?" Anh ta đâu biết, đồng chủ nhân của tấm thiệp đang ngồi đối diện. Thong dong bình tĩnh mà nhìn toàn bộ mọi người trong phòng.Ta Tiến Cung Năm 14 Tuổi…
[ZHIHU] Ta tiến cung năm 14 tuổi… Người dịch: HUHU Beta: Dâu[https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/ta9/1/16/1f353.png] Giới thiệu: Năm 14 tuổi ta tiến cung. Bởi vì ta thuộc thể hàn* nên Hoàng thượng luôn ôm ta trong lúc ngủ. *Thể hàn là những người có vẻ ngoài hơi gầy, tính cách hướng nội, sợ lạnh, ít mồ hôi, rêu lưỡi trắng, sắc mặt cũng trắng. Có một đêm ta nóng đến tỉnh, mơ hồ đẩy người bên cạnh, nói: “Nóng quá, người đâu mau mang bình nước nóng này khỏi người ta”. Sau tiếng càu nhàu đó của ta, Hoàng thượng khàn giọng đáp: “Được”.