Chương 232: Tinh thần không bình thường (5)
"Không có, tôi không có, giáo sư hiểu lầm rồi." Việc đã đến nước này, Trần Vũ cũng không dông dài, dứt khoát nói rõ ý đồ của mình: "Giáo sư Chân, em là sinh viên của trường đại học Bắc Kinh bên cạnh. Em đến đây là vì ngưỡng mộ thầy."
"Ngưỡng mộ?" QBQMGUaṎ nhân sững sốt, lúng ta lúng túng chỉ vào mặt mình: "Tôi?"