Logo
Chương 561: Hai năm sau… (2)

“Muốn rời khỏi đây một khoảng thời gian sao?” Lão Vương kinh ngạc, mặt mũi tràn đầy không nỡ, cuộc sống trong khoảng thời gian này, hắn ta đã sớm xem Lâm Phàm là người một nhà, bây giờ nghe người nhà muốn rời khỏi đây, chuyện này đối với hắn ta mà nói, có một loại nuối tiếc khó có thể nói thành lời.

“Ừm.” Lâm Phàm gật đầu, “Võ Đạo của ta xuất hiện bình cảnh, ta muốn ra ngoài đi lại một chút, sẽ không quay về ngay, ta để Lạt Điều, dị thú thằn lằn, Độc Giác Lang Cẩu ở lại nơi này, có bọn chúng ở đây, cho dù tương lai có một ngày nào đó xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không gây ra nhiễu loạn lớn.”

Bây giờ Lạt Điều rất mạnh, thức tỉnh rất nhiều năng lực, đây là đặc thù giống loài, dị thú thằn lằn và Độc Giác Lang Cẩu không thể nào sánh được.

“Thúc thúc, ngươi thật sự muốn đi sao?” Tiểu Hi Vọng vẫn luôn vùi đầu ăn cơm, nhưng lỗ tai đã sớm dựng thẳng lên nghe ngóng, khi biết thúc thúc thật sự muốn đi, nàng ngẩng đầu, ánh mắt lưu luyến không rời.

Loan. tưng vc uKh rào uếiM
tchú cúth ri .đi Lâm
tr ihnm nhân iol Văn phát độ triển vi tốc nhanh.
dị iđ óc óc thú, thú dị àhnth chính àl im ãđ đã th hìnn thn ba khứ, hyt Lâm bn ếMiu thấy tr thể naLo. ưhn dị chạy, inbế thể mt dưng duy ar từng nh hPmà óc nói, đã đmá tr nơi hút mt tường chưa àro noc quá năm, nhìn
nngưh lâu nũgc muốn cuộc cả biết, ncgũ ch pnáh trật nv khu nghưn đi có cũng vực tm ôuln uy ,t Cơ Tần bt hn ra ig cu thế ta m Khiếu đu c,khá ktế htay hìnn tm mnh hiện xem, ũcgn yang ếutyq nìg vi như òah trngo đội, l, hp người àtnhh ôghnk ihpế lực, tạo ,dià ìbhn cđư yat àon . ếhuiK thế tm, xuất một sẽ nT ít iđ tr
hnư hư ai, bt Lâm gai hôkng ri Phàm ếnib lng đi, giống yên không. c mt nếđ kinh nđg
ghônk thể tngu mnu ihkn n.uyhc có sau ta ,nLoa khỏi mLâ iMếu đã cũng nrgot uhni xú,c chút tngư Khiếu liên biết ir quá cl, hắn quá gn,c Đô ms ônghk còn ếbti âLm hT gtnư nT Phàm tích, àor iếtp nghôk qun xa orà khi nìtrh quản nào xa,
Ba sau. nmă
để htnì cũng iH iTu biết. nkghô ra hình hct Ái iTu cn ,ết t iph óni ìnmh có Vng ưci, ynh,cu mm
iTu iuT iH Vọng Ái. quay uđ ìnhn
đều b b. gnưi Nhgưn nhg bác phần này nl đ
t hhcín rtcú lai ngnh ónđ inếk là p.đ hcnyu ơgnưt tt an hôgKn quá kh, phế ibt tm noagh kia, nl hgnnêh tonrg
gđna rào cgàn sót đi cố ct dù ccu ưngh nsg phát roà etho vẫn ếht gắng iuMế nrit tgnư nv iếMu tiếp tựa y,v ngiư gnnưh insh och sgn phải tgưn như .ơnh tốt tm như đp hđn nsg ,tc g,như Laon oLna máĐ ếitp
Lâm úc,ht gnkôh iH yd, ngơưi uTi áhnc unm h,mPà gđn mô ta yat nVg úchT iđ.
vực ăLn.g imK Kuh rào ưntg
.gì gn,ôhK kôhgn
xnha âym trắng, nhax nhìn Nàng sổ, ngoài ac tm trời màu alm. nbê
cLú y.nà
nbìh gsn khi ưt có hngn lâu lngu nghĩ ysu âtm sót .ntgu rồi, lại àdi hòa nưig
orgTn nh Đô lượng tm nhiều RungT kuh miK đó, Thủ roà gntư ơnh ưtng nLoa t,nh Miếu àv nưtg rào âTm ìht t.cúh nưcg s nth, nhân Lgăn orà rào đi và nưgt
àor caih khu cùng ưgnt Kuh iuc vực bn ln. cv thành
còn aih nhân chuyện áhpt tnh dị hpc cũng trừ đưc cíht aty ihênt tnih gntor có thể khuếch iđ dạo Lmâ tgnu usa hin sống, tán, àPhm ưgln, gn cảm loại .úht gnhôk ,đa
vc àor hKu gnưt Thủ Đ.ô
htn chuyện một g,áic .uanh nhgc it at à,lm phải thời ođn th àPhm irt o,sa inga nl nh ôghnk mc ,đhn bit tyuếq qua à,yn gp nH dià sẽ rt Lâm ta gcnũ ãđ ếtib định t biết
mi được. ếht num nó,i mô áic iĐ hn iv mc phải thật hn nưig s ht mọi ta mà yqnu kgôhn uc,ynh cũng ý àon ưđc gđn
có giác. Khiếu oli mc nT
đã với ka,i grn so th hnng ra vùng óc u,đ niếk thể àl nưig đ nhiều abn Kiến inoàg chữa tưởng có trở li. ntg khai tượng, m ơnh ưđc nhanh trúc il thể rt as òcn hpá,t trúc đt có hng li nhtàh ohagn
ungx. pg b ngig đề Đnh iH ar ilo hni gnhu tm ýl hnăg ycâ ungx mt là đột yx hưn giữa nữa, txu im đó úth Thn âmL uqtyế, d mi, đè hoc mnu àl àl t s ,Câmh hn lần mặt Đó hiện, khủng nchíh giải tux nnâh nqu nv coh ókh
Loan Phàm ngoài. Lâm ếuMi ar hik nTi ri ct tường nutyr orà
ly sau mc đ hc iH yat ìg ghnôk có htê,m ngV, c ôm v nh gVn iH Tiểu Hn nió ca lưgn chná ht Tiểu hắn.
.hút con đó có ba d
hti óc loại ,thúc ch tn.h minh cn xgnu nêl nạn dù kết nhưng ý nhiên muốn ati ãđ gniào ếđn là th nrotg tđ đỉnh il nagi aoc ngn ir cho c,d nhân hpc năv Nth ôkih cao, gnt gcũn
htế? oSa
,b h,n gi mPàh nên ra uas iH xuyên igoàn về thật, mLâ từng này, xa em,x nđế nìhn khá yngu ếđn ybâ tibế oli nh gii cái ưhca ngV rồi. dị lúc túh nói iđ ikh htì muốn cũng li Tiu ãđ íhnch chân tr ra xem, nnhì l ngoài thế ghnưn
nghĩ, tiếng. suy Vọng yht lăn hn hgônk phì rontg Sau ln, nnh iH nVg ckóh nhìn Hi dgnư nh,c được ưnh hhnì Tiểu nlòg ãđ êbn óđ gào cưi tm Tui
sau. ngày Một
Trnug àro tường Tâm. vc uKH
nb t sót tập bây àl ưgni c Đây vc tt kuh g.i ln ngs
c huC iago ohc lý. Bất ãlo ũcgn gì yhcun x
tê.hm kngôh óni ưngơV oLã
iđ .ưbc htní mc iđ nh,đ c đa ca xa, tth tm tiêu hhncí v uđâ, ,hn điểm còn àl tm đi khnôg cbư
có Tiểu chhní là iÁ tnh s.hcá ng nhỏ cảm th nb duy nđag ưigN được đọc
ngũc ơginư okngh thời sẽ đó không với Vọng, iê,nhn y.đ tốt, s v, cúht thúc thúc tcúh ab mà àmPh tr aig,n làm sau iv đừng biết mt Hi ànigo bạn “Ừm, ba lúc v mLâ ươngđ có thúc phải quen ctúh thật ra Tiu uđ unm đến
áqu thhàn iđ tr ưtng đã hk. ànthh hiT