Logo
Chương 388: Đạo hữu, xin hãy giúp đỡ

“Trước đó không phải đã nói với huynh rồi sao, trong tay Dương Lăng có một dị bảo có thể đoạt bảo, sao huynh còn đi trêu chọc hắn?"

Ngọc Đỉnh Chân Nhân cũng tỏ vẻ không hiểu: "Lúc trước bảo bối của chúng ta bị hắn đoạt mất cũng không giấu giếm, đều đã nói cho chư vị sư huynh đệ rồi."

"Không phải là ta quên mất sao..."

Nghe hai vị sư đệ trách móc, sắc mặt Thái Ất Chân Nhân có chút xấu hổ nhưng hắn nhanh chóng thu lại vẻ không vui trong lòng, thở dài nói: "Nhưng lần này không phải ta trêu chọc hắn, mà là hắn bắt nạt đến tận cửa."

miệng Lâu ht.m âlu rgnù ngọn leo, núi t nhìn htì đo ơsgnư lồ, ưhn êtnr ,inh trở, gnđa at hốc không rgn đá ,xa àln gdn imh ùm àv như uđ người hoce hnm.ì Khô inếhk có đảo cái kghn nortg tm n iggn quỷ áh tm trống Những ma khi t,o
hnnì ,nahx đảo Lăng Lâu nđg khổng aig lồ, v trên oá hắc nlưg ánh mt Dơngư xa íahp một xa gnlo pl b.ni cm sâu h,tm hn Khô
ođt triệu lát, at Long "Ln Nhân tp únđg lên ùhT Đạo lại rtáo hnyuh trm n:ió àny tiếng cch chúng sư một không?" Hỏa âyđ, gânm Cu nh Thân Văn ếđn muốn
:ciư nLăg aN giơN"ư đầu hc Tra, gnhnêgi mỉm ì?g" nìhn nmu ơDgưn
htí :ión chm hthcí ưs v chư u,sâ ta chgnú hãy thì ìtm tth hãy rồi rãi ơih y"V ra một Hắn đệ, ay".t tm ơc li theo ,ph ih
ca ưiơ."gn mrt li, lc. Lgnă ma mN"h tm nhận Dương óin hco Giọng hnôtg tph àm nth đy yrnut ta mc
vào ,lnê tay lại, óNi ngàhn ưđa mch mi ca xong, T.ar iưgn yauq aN nhẹ ngón âtm hn
nd găL.n.." được ntô nâhN rêut lắc mày nói: ta hcc bo óđ Thù uac Dương Vnă trước gncúh Đo đã ,dò Sư" nhôgk đầu,
iênth cl t ítr mi mhn ihnên s một il nqâu hnsi tâm Na rTa ngưd chỉ t,m u,tl giác ưhn nortg hạ n lngư m ôv đy hoa nđg áp cảm unlg tuệ lại, tự lâm trời, hca mt vào, gehn tràn đó ra. lực ngưl tyh uqy gnlu hyná
Chân !n"a óc imnêhg công đức aH áhkhn tráo, vân và Thái ca t đ âhNn Long hùyc v nKhg"ô ch ogLn sư útc. Đn uC ânhT còn aih
Lăng gì ntếi tg uđi tc qayu tiếp ignư khiển ch Dưgơn hôkng đ,u gnol thêm lê.n nió na,
Đnôg tih n,d chút ógi chát dm biếc s oàv t nêTr dập mgan heot inb àv mn b. do i,H uômn sgnó vô tm,
ax cn đến ngươi hpía đ ibn đ,u na ta ri." tg lp x,a dy Khô khgon thời êhnui tm óđ ođ, để álhn icư nói: gian Lăng ơDgưn mặt im về âuL "ònC nhìn
hoạch nơh". nàto ếk chgún óc at nLăg, tm ơDưng hpó như iv k nhân hcu iĐ ník nc tv
gươnD hi của Lâm nió a,ihK 'Nhất unâQ Thiên a.rT ngGi nLgă vọng trnog ".'H chíhn Hoa Đyâ" ac Na agvn âmt àl imN
kế nghĩ, thận." lại cn cchá này gúcnh nVă phi ht hcho nhưng gĩnh nđg bối, lên uthếi nyuhc iêhmng nió không "Nếu hnàh hãy sư hết, ta uys cẩn mt Đo bảo ưhn nói. Nhân vy cũng đto yhuhn Thù
nghc aiog ngươi ta, ôgnkh cuáh Dương àv thần g."ì ngũc tay "Ta con uth cười phụ gươni i,l gũcn cạn, thông một như là mỉm ômn yd Lăng gnơưi xem ntìh h:nt um ac
egnh đồng ý. uđ Mi yv, uđ người tg
ca quá tb ,hìnđ uáq Tôn ôli đáng oĐ Xiển ânCh Ất ê"nT ht, àyn đy đu nig k Lăng tức il ếđn ngxo nt chgún Thanh hiTá Đc nrt ,âhnN Hư Nghe dám tận ta"! oigá ging ênhTi Dương ni d: lập
m yv, àm sao?" i:h vn thể nưh hkgnô aN c yd hn tin ônhtg nhnì hnT" chưa aTr tan, nDươg cgn thế t,m truyền v Lăng, kinh ni
đi ó,sng uLâ hắc paíh xa ngọn nrtê a.x vn lgno tét,h ngưh óGi tếpi gào Khô ltư tục về biển đo
nùbg nghóc một gnlư hung lưgn tay h ógbn ,mr lcú gói ntêr hổ, ưnig mưa râu găh,n này, nhanh p thế cơn mũ tựa cưi từ đó íhk xa đo oal neđ mc iro hắc Ngay hy,t như mặt đến. đầu iđ đến. ưgin ps hC rtnê ,st tm bão nhnâ sắt,
chứng lợi óc ca như ânht s Lăng, s ìg ca tg hắn ưs lý. nió dị những đã đu tận mắt hi diu t hnâC nếik bn ,uđ bo ca Dương gcũn nH ki.a Nânh áiTh kỳ ibtế đ
Hắn đơn li sơn cl. yugNnê giản chút mt mang ácch gnnh ra uyhnc nộ, ãđ yx Càn gign kể nuih htoe bất nhgưn nơh ión đó, phn àl tức tm ưcrt lp
hđn tm nth Tar lóe cm gnul "aT s mt án,sg ângd Tongr nh ait ghi lòng nêl túc: Na m này cách sau ábo ìtm đáp!" igcá áp, ênl r,i rntog êigmnh
c cnúgh hnn dễ ìht t,a Lăng at nìhn t ãđ nh gntư áThi Dgưnơ thủ nạt!" bắt luâ glnò Nhân oági aki ihà nhẫn Đ"gnú tb ac nXi mn:ìh ãmi vậy!" nt nhiều n"êT ònc âhCn đối chúng năm nếu ln
aT" ta." Dương hTni im dngù một ar cngù uicêh ũngc aN lặng đ đánh muốn suy icu lgn:ò ĩgnh bi otgnr Tra nói hc tlá,
nac óc mt kih nôhgk bá th theo đánh hn hnt ntgô,h hỏi: vài iđ uic Kể đảm, trong cáhn tm Na ênb oà,nig từ Dương tnh nơgDư Lăng raT yl at Thiền li uTi m "ơ.ưDn..g chna cũng ếth Khô ơgniư ôuln vn bá, Ln bng đến ib nhc dy lòng ngưi ùgcn yàn o,đ êciuh tm bị .ni Lâu không?" ơDgưn hntôg
iv ta đi thể chuốc ưs kỳ vgàn tùy đn,gú đu s úhcng Cânh âyg Xin nĐh ht không hônkg bt nào, Nhân vậy, Ngc inó huhny thù :nói oán.” tr ùTh tiện tuy ăVn" cngũ nhưng eghN tg áoig
dứt, ônT úhcng núchg hi cũng ahhTn oà"n! nào, inX đã cho nh d ngi tm Lăng Tinhê Li cnò nói: il k ơgDnư tiếb bài htế Đo ếht oigá "Bất ,hc ta iph aưch Đc Hư ta đ
bay xúc gtorn đ .pt hicếc ógi bi,n mt êntr Tra gtorn ohte cm tàrn hngn sát cph tung paíh aN đy ymế người sau,