“Ong~”
Lời hắn chưa dứt, Tiểu Hắc đã bay lên một cước, đá hắn vào cánh cửa thứ hai.
“Ầm!”
Lê Uyên còn chưa kịp mắng, đã thân bất do kỷ rơi vào trong đó, hắn ngưng thần cảm nhận, chỉ thấy hư không cuồn cuộn, tựa hồ vô tận quang ảnh chợt lóe lên trong chớp mắt.