Logo
Chương 410: Đi đứng ngồi nằm đều là công (2)

“Lão Lôi không có xuống núi.”

Lê Uyên thở phào nhẹ nhõm, trước khi quay về Xích Dung động, hắn đi gặp Lôi Kinh Xuyên.

“Không có chuyện gì.”

Lôi Kinh Xuyên tóc ngắn, còn mang theo dư âm đau đớn từ lần xông vào Xích Dung động, nghe Lê Uyên hỏi, liền thản nhiên nói qua loa:

Thanh hHnì ,Lc Viên H Xà, Uy, Binh uC
gnn cũng hoC c..ng.ù nếđ vô iag máu như nỗi nhôkg miù ,nưgi tĩnh ynê ùd tí cn thêm trưa cng hnat v,y
hP!ù
nồng bờ t ơin hc cua nơh gnnhư ,mày tahn Tú hit tngr thể, oàgin iùm tm lại nig rote nhiều. pt nơi đất nrtê ámu ưđc bên Phngơư thế tm sông, cây ânV gnàn biã cỗ Bên
uđ àbn ón đá Hn bì hai. không tb ipết đặt gưn tục kin nlê pgiá ãđ èrn k, tmh thứ xám, nìhn nội cíh màu
bao tuần àohn hở." c hoàn ôhkgn chnh, ơs "Không iđ đây íhk tính thì uđ, bọc ếyhtu
Không lòng bếit động, l,âu nhá nhưng hcn đã nh hk nhắm trong aqu lại aob hnnì Lê sáng. tyh nêyU m,t
Ôn!g
Nũg bản nhm mơ có hytế.u ca hoàn nét Bộ h agi cưđ ìtr mc đường hn,ât tun uêY nnh Hn lại, tm Xà hík đi nLih iĐá th
từng nTg ati, i...s
ngơi ,hTế ctúh b hT mhõ,n ,èrn luyện nihB phào mt nàyg th vài lát, đứng Kết tm dậy Uyên nh hng
mt. như hngưn gngi đ, hiơ bng sáng óđ lên t đ,u hcói Ánh trong tr
nđ heto đa ađu Uyên lc đi vào yl ga.n lên, àM táph cdư đau lại nhẹ đè êt átc, ngnhà Dung dâng di Xích đạo,
"Thiên iLnh Tế!"
h àl ohnkg âsu ưTcr trượng, thể. cúl kính yàn, mt hố nàng, icá gđưn toàn ba ,aih mt mơưi gnrot àl àm iht
...
uếtyh tuần hnoà àl hoàn htì thể s được in hniu khí àncg hoàn kình, ,nhit ,an kình. của unt Hơn cơ ntu có àonh càng in hac
cái nogL gnăt nH năm búa p.Giá rèn ìhnm, nèr ohc Xích Ngư tc yhat
dài pháp, với thuộc vêni áhk Trọng ngcũ ngig ,hùyC từ côn t Chùy na,Đ Lê Trọng tuN nhất. nahhn quen Htếuy cán nh Tăng àiv vung Uyên
t cunyh í,hk ơnh dn tm huyết. năgt uđ vn hn êL Uyên ytếhu khí ln thêm tb nd, t chút, nga
...
tm người ưnh gôhkn nnì,h đầu. hoTt giống
rồi.” “Sắp chuyện có
ht nv ưgnnh mình, nhiên t chế ac ayht íkh n,h Lê lúc uy,cnh tác ht iơh hơi khống đgn thyếu iag êynU của đ.i gnkhô etho
……
đầu ănc to sua t.c bắt óđ ci
óc mt máđ ànt phải inú idư .nl gkhnô unych quân, gì Ch
Đ! “Linh Vinê hpáP Bản Cnô Căn
khí nh tyuếh uihên thăm đường rãi đã được, đã huếyt. con hcm vn uynch tr gnhmi htoe Th Lê lần, Uyên oab uneq cd mà thuộc, hík
nhp nđ.h ãđ Chẳng ym ch,c
yuChn làm enuq hiun nh t lần, sớm đã rt ctuh. ãđ tgươn
bùng nhiều hcút ruột, trong gnăn st ênUy Lê tM tính ư.ngi nôul ògln htn có ápth vốn tí ođ cn ar loạt inkh hinếk gia tni lực t,c
danh v àhtnh h.ík chế htgnư hn tài th B liệu, không phẩm
đcư piGá dốc người Tc hnib đầu độ nhhna đã sau, nèr vốn ngLo ink ãđ lực, khi ipág khác, tnêi. ontà ìB nh Xích ac ưgN ar ơhn ngày ba hn rèn
ri, ig íhk n,ưc Uyên rã tonà t,oá ưđc s,m mắt im bồn Lê cưỡng uyế.ht gng htân gnđ inm tối trước gTorn uiđ c nht
ccá đó to nđhá thợ ngmâ hnbì h,nhì có nrè òcn đi vi ưbc bóng, nâv. mt, nhiên, hưng,t nvâ Đgơnư usa
ápph hp ôH hnp !âhnt
"ô"H!
đến tiho đ hgknô hiệu gd,n ncò uqna tt iác ht sử pđ, âmt khi nh nh đ hônkg nàot mái, i.t ếnđ hnnêi ý àny, mấy độ uq hoàn đó bn Uyên hc ìg àgmn
...
,tm ,dià cth mn binh ênUy thế. huiôc đy búa khẽ mở th êL
c nhạy ébn êL nêUy o?àn
mt đó ab êBn có h ln: uâs, nrêt đàn viết nàogi là sắc, huyết tế hc
rồi!" nThhà" côgn
ùV!
nv ntăg êL êyUn khi cho cảm .il ếđn im uđa tốc định ổn nuyhc hơi íhk, hty ,ihón uếyht
àĐ,m đ nm,ah Hàn unt ciu đại tb của âmng đầu tnogr Uyên bước íkh mình nh ltá bn thông chuyển n,h sau, khí ùcgn Lê nv th cnư thử yếtuh nmg .tếuhy nhoà tM
nl Dung tm hXcí rtyu cũgn đ â,us ixn iôL hn g.nđ ‘Địa đạo nh pnh ,hi v lão kch vài quay hỏi mi Nhưng hgi ônkgh đồ’,
ơhnưgP Vân càng úcl cS gnàc hkó ico. mặt
ưig"N đâu?"
hắn Mất kếnih kiện hn gn.c cũng nhíhc Gáip đã Nội nihk bảy xong Ngư rèn ìB aih, ynà ht tốc độ ngày,
lớn iđ từ t dahn hn mnư ccá bn hếitt cần hcn nhp yêUn mới’. bn à,yn nghĩa ũngc khí bn căn yl ăcn đưc in cũ đ ,ontá đ nmô hnib ãđ áhkc đ dưới thní
nh nh, niơ ngàn cgnũ hnt, t iơn ynà gioàn ơhn bên Chập tp hip ghNn nhưng àl phủ ,thành gnoL .âdn h
nùcg th Tyu ink h,nêin đnế êL nêUy nth li ba, rgt.n
Tng sợi... gtn ai,t
này... Vêin iLhn iah cho Đồ】 ônc thiết cây Căn hưn d Bản nc
đo tíh lên mt, gun,D âus hướng quang êyUn êL Xích Nhìn ađ iơ.h thoáng một qua huyền rgton nhi
"Đau thật!"
chỉ ưhn Khi dường nvgò cunyh tếk iđ iơh nên .th chỉnh, tc hắn íhk nut ưnh yhtuế vận êiln sự thật àhno lập ànoh hík mnìh mc mãn, htuyế ntàhh ot vniê hty trở vi
~ Ông
về Vnâ nNàg g,Cơnư t htì đi .tp paíh ,mr ukh ípah đầu, iđ gnr tg về oCa liếc sau ìnnh Phương người
nói Li dối!
gii ut luyện! àyn, đi ing đứng cnh htt nằm tđ ếđn s nh im Cho đều nđế lúc àl
thấy sau ra cảm hmnì ghkôn đnế hơn, kni pc đcư một ágip đã .íhk đ ac nèr sâu hutt đã mưi èrn êL tcưr nội dhna rìhnt Unyê ngày,
àl đi s rgtná thnhà! im ni âyĐ thật
osa ê.ln sáng óc vô tận, tối Ggni bóng ôgin ưnh otnrg mt
hn bổ. b ut hnp hn, Một đến uci nhc lại, nùcg đ mới
"Coa sư huynh."
n!gÔ
àv aig kỳ hãi trưgn etho cực nếđ Phương nâV kiếm ,nl đgnư run úT iĐ .ign ocn ct đều ortng tya nglà ,yr kinh
hnn, cơ mc phía hhcn ,thy b hnt mặc ưhngn i,ưng nith c qua, hnnì tm oà!hn đó rênt trung mới pt rất nv àl ,ếyu đại tun thể tuần ht dù của Hn hnoà là iđ nhoà
cú"S s!n"ih
như ìth cm hn này yu.tếh phải tại dù cm thấy àhno ưndg ,nhi ôlun thiện không tun ra nth nhưng thy Mc hiện nđh bcư nội gign phải íkh ànho trước cth kình óc iđ ổn, Uyên hki không
nèr nhi ca thuật trnhì độ có tnghư htt hdna cũgn ènr kh khí h,n hmp ti năng i.b iV
trên m tự hn phải gn m, tm rồi. êUny mnh Hiơ ếnu ac nóng ôv m,t nt ch nh, nh chỉ không đu êL m,i cảm ãđ cùng hyt nheo hơi tm ar
từng đế.n ôubn iĐ thoe mà Hà óđ cnu cnu uyhnt agnGi Bình v nV hyc ccếih đôgn, phaí
huyết dường !nngă thàhn khí ahty tu gnđ trở hoàn t,ác iđ iđ hnư tuần àm s sự etoh nb mi ikh lc, phát iM nhàht cht
thời có Yuê pđ hnogk nh ưnh àgnr yv, Bì hơn. thể iôL Đái, nnhah thế ng nnh cảm gman tmi ,iang lão nhiL Bộ Ngũ uH hteo uđ cáhc
Búa ihnt tm, xngu trong vgna ngn phát tiếng ,đc nếđ sáng trm đt Unêy êL ra da hnoe naqug gưi.n mắt riơ
.nđe eo vùng thân nmg còn nhạt ìth otrng àtnhh ,óđ nhất, phần và it mhn tm xne il,ư híK chi thể, đan bụng m khắp sáng uyhtế t gáy c nhất,
...