Logo
Chương 1877: Giải khai phong ấn

Một đôi mắt sâu thẳm nhìn Lục Dương chằm chằm, nhưng chẳng ai nhận ra sự hiện diện của hắn, dường như hắn không tồn tại trong thiên địa này, vạn pháp bất xâm, nhân quả chẳng vương.

"Lại lần nữa tìm được manh mối liên quan tới ta, đúng là tiểu tử khó chơi, có nên diệt trừ hắn để tuyệt hậu hoạn không?"

"Tuy rằng lúc này tiên nhân tụ tập ở Đế thành đông đảo, nhưng chưa chắc không thể động thủ."

"Hay là sửa đổi dòng thời gian, biến chuyển hiện thực?"

hiln hsin tại đến Cc tt Hải, úhc ý cả y.àn Đông v đều nt cih ,Vc ađ, Yêu bn Bc cQ,u Pht
pH iđu làm hiun lại ut Thể h ghnN đ.gn ìnth ìg? mât liên Bn tnưg kích đnế ,ơnh k hđn
đi nVâ đin, nêrt nMg đp nMg àl “Đây v sao?” quanh vngò ohàgn vị hoàng pđ.
ikah iTnê ũgcn ngày "Muốn đi opgnh Tuế iig đến Nguyệt n.ày ?"aos ấn cuối ayt, xoa ùngc
loạt địa. bay ngThư v nb Lnih Nói gonx, ,uàm iTnê Cổ luồng óha thhnà ôV lưu quang hci nb nđg nggn đ,u Tứ ahpí
chuyện tri iơh,c Dương "Hơn hkông uaq ưghnn tyu tử num túh thủ." Lc tth ókh uit il gnr ,v ynà an, nngh nh ngđ
m. nhC iđ đặc lựa g,Mn đu nàng hnt iđ tr đắn Mộng gặp cảnh ,ynà ht mc ânV nhM tyh Tiu tib Mng mo,ng nâV ihC gnM hc Chu ri nhc ưđc và nchuy mới có đúng eoth àl khỏi àl ônul
giới, gôhnk uổng ngđ àny ôgnc há iph hộp ?"cs ổn, yv nhôg,"K m htế úlc hcng hnư thủ phí ra sắp
keo ,hc cũng tìh hiTá Ngọc không .cưđ hco ưmn Quốc ikt Kiếm Thượng yv Truyền Đng T
ưngTh Thế li tri ch nòc trở .h iđm mi ,nlg Tiên gdưn ingư C gia bốn âmt của ntĩh htnàh như ánh gian Tứ đất nhìn,
gưin ếđn nìBh và Tử. ê,iTn Minh Cửu Mạnh Hạ Đi ch điện óc Mi ohàgn nâuQ ghưnơK ngrot Đế, cu,gn trong niđ nTrg An
nưgDơ giảm ritn grnT cL nhìn dương. uC đ iTên mlà gơn htiá của gásn đ,no ith ngác th
uđ Dương yàn Nó"i gốc s nói phi Lc gunn igi đi t."ht ơc ,il tr syu t tht tthu vi pphá khớp tiu á,onđ cũng ođná hắn s ban bản àm
cơhi hắn Kiếm vià cho Thiá Tnưhg này?g mượn àl Hay
Quân rưtc ra ngãon nMh T. Cnh .ngtô Mhn tr uhC t gnoan tổ tm ãLo
lắm at gnơưD là ưntg k grn cL nên chết, t này inhg ghôkn hty hoài khiến chuyện mi h Thánh, óc ãđ ếnđ khăn cnhíh ynà "Khó bn Diêu ta och h at uit mới "úngđ. l, gcnũ bn đã
ot bọn tkế nb ta knêi uđ phá ,il vỡ. hình, nâht hgưnn hco cảm oil íkh một đạo nB h th p,l it gns độc sng, nb mi hknôg ưngi hn, t,c tn tạo ưgni giác lung hp tm ikh c
“Hai muội phải ưs cáhc ô:h lời iđ khen gưgn gắng tỷ… ngxư nhđà ngi v quá nơDưg cL i.r
đ đáng." này àm âthn q,u quay mắt cn lộ nghi thế chuyện nkghô cthú, ,vy thần bn yht về này ãđ Đn"gú t,ĩhn hgin nph phải không trong yên kết thì họ, hn hcnyu
gina, thông, hôgnk tư ch đi này cung." uys ôgkhn phí cL không hồi ta aus lãng "Nghĩ iưc nggn htoi Dương nghĩ lâu, nữa, đu ái:m óđ chúng hgnào ith
nLâ êThni Kỳ những đến, hơn .cưb ckhá aV agNo Linh nũgc eoht hc cùgn ưign ng nd Têni dứt lời, một mhc iTnê
bn num t óc ?kôg"hn hoàng ",m như vy im at v họp tni n,gcu bi n
gcũn hgế Tiu mC ágic còn m,iá nig ih.C không bng thoải của gcnh
c bn r!ti tm hnnâ v, cnũg àm li iuhên qu đcư gặp vậy mt lần được âđy h bn yam đời iênt chưa gp àyt chắc oaB inưg n,l nm
sư muội, gni úcl cL inLê mới hai tiếng nyà chuyn Y hgơKnư Dương inhL gehN agNo nàthh gọi iu.v
.nâL ac icu àl niThê mt đứng đến vào Đại K uci cn,gù ta. lo gn cùng lượt, niưg bưc icư unqah nch at đã đến hinM nl ưgni nhìn “Còn h,a emx nghe điện, aH ngoài ingư êinT ếđn ra
có Mau nhìn, động ncgu gànoh ĩth!n
hT gkhôn kỳ grnto sẽ pH thế như tu vui nhau, bên nào. ngoài tm nhìn gii ĩs áCc htế inm itếb hty
rtgnu ?âyđ nyà thc obá ôhngk hnCuy nên cáo có
ta hô"iT được, nếu tìm ưcđ, ol hẳn gôhkn vậy, ôgknh ngiư tmì i".ng khác đágn ôkghn gũnc
sư khen áuq v tỷ “Hai rồi…”
là àgohn chút Đế àmL :ih hnìn htưgnơ đnúg Hạ .s mắt nhÁ khổ gnàn ếđ
ar ànogh d thường. ug,cn annhh Bnê ut sm giác nhạy hptá đã àgion ĩs
ngôt! nũcg noà hnM Chu cho t ln, ếnđ lần iưc .gn Đ áhk hắn Qnâu Mhn làm grnut tb kônhg T tm nmag tm Kiếp mt k ml, lão Cảnh t ,ir Tui đu
thấy grn chC" hưac tầm hco nghôk nay ômh cnũg mm nthi giưnơ ácc ,s Hủ tB mở t iv m!t" ngươi gnt im ênti s tth ácc gniư: cười
ao?s qu hni đo đã Dương Lc mừng xuất t yhnhu vy gnm. ri là đây, hình ưgngn thành ơs gnôc Chcú chúc
ntêr mhc âsu mh,t v iTnhê ngẩng óin đ,u ánh nêiT giữa ònc xuyên tận, mhc nhLi gngn c.hút ihc gngi nhìn tnga niag địa Vô ncgh nhgôk hưtơn,g tm li mt Ứng đ,u auq
áBn dỗi: ig ?bi sao àl ir, còn êTin đã Linh làm tiền Nago uĐ ngi b àl
,na chyun “Không .ità ãđ ngc itn hti?ô nuyhc ib này nói Lục vị đ ngư,i gcn bt ưgDơn chư đủ uđ
thể kinh n,a inó nhưgn tyugN ãlo ac íhk người, gôkhn Tuế văn rất tgonr không mc nb như iđ ngiư tng hkngô thế, at ggin nl nhig cho hn n.g giác êTin
muội, nhCg sánh ưs gnươD gnngư hcn cL Kươhng thể Y ta cười núhcg bgn. ogNa hkôgn huynh, là làm Liên àv hia cch trách ùnngg :óni niLh
K hnân qu gđna thinê b:ếti nà."y ytut hôkgn éko mnă n gnnh ếhcni ba ng idà nrt đa nhgôt, ếth ănm lại ngàn nôhKg" kể gnđ pohgn Têni Lân ot mà xưa trăm uhnyc ra nửa yd, xưa
ncũg ghnop ũcgn ếinb c v lạc, t êink h,nđ nv tm :n Tiên hỗn t."m Cu quỹ Trọng phía nyà đạo, n hná quay pohgn nhìn hcđ onl vn "nCgư rtt v ênn
àl H khi ngngư ngươi naĐ t m hơn t Đch nhiu. iuT rất tB im hai hi itnê nhìh, ginư qu hnĩl nmh ođ hào: Dưngơ ccá asu sơ T ra đi tử ànho
m:t giận ơưgin Ta ếđn ìhBn nA thì ếkmi hoc ó!c nrt một nhKưgơ
ai là ôgnhk óĐ .ra do Dương cũng bồi T gdưn Tiu mxe nhni,ê đương
Bt ìh ih Ngao H hnng choà tử, g.ơnDư Lục chák intê icư hLni ignư cùng
bị na, gcN nhịn Tử, T nâQu ìhBn ucQ in Mhn không nMh nâQu hnKơgư T ném tránh haíp nA vớ ưcđ. lấy nđgươ hnniê nyuTr về
ơKnưh,g đt ưntgr T của uH Mnh khoang iđ? Mạnh eohk mt ib ta phá, t ơngưhK oãl ly .An Chu, hCn ôm bối ngươi ctưr gì Bhìn osa nâQu ôgkhn v
chắn àl !vy “Chắc
utx nhhàt ếĐ đạo Tưhng hiện nđg hh.nàt Niưg không nb kích Đế T Tiên hâtn vào C âdn đng thời ng ch nh il ,kai
"iTh ri nđế "s.ao ãđ nagi
.cv ncg"u? gn ếuT êiTn ytNgu Đi" hàong
thế cúl thế biết ,n đ,a đnế mc giam thiên áqu thế ấn àno r!t" P"nohg u,lâ giải ug,nkh nnhâ aihk thế lập phong ũv nhân hkai onà thương đã ãđ để
kghôn uâ?đ" lúc "Mối yung tnh k btiế ngđa là ih duy này kai thế nhích uhcny
C T Tê!in àL Thượng
ym kỳ. là Mi mnă ếipK Độ grntu ãđ
umn iig không!” pih pohng n óC
gcnũ cưTr itáh nb tnêi quang tung u,mà vị ngay trcư cả nb r hoành ulư nơưgd lu ihp .m ,c rc ânnh nghtư
Tếu K óHa báo Trọng ngôth ng s đã Cu ta h nêTi êi,Thn cch ti và cho hia tìm ar đi “Chúng iáhp iđ cười, ógnhc ây.đ nigư mm tg.yuN ccá nhanh nâL gnươi người
“Đi.”
rtnug thấy óc đt, ưhn ngiư nghị, bốn otrng nửa mạnh unyt ngực, nhìm htp sgn âhcn nh ntrê có pxế nửa người vĩ nhât ođ ot ngạn, có nn iưgn mô cgun có ginm gnhkô ich ânht ,knôgh ôli trong tm người ayt kêin quỳ, pgnh tắm m.b xnug hình ,auhn ml bốn gns Ch hênit nhân, iah niđ, đo ánh bgn áhck ảnh nyuq ngi khoanh ngi lại gonàh mt
Tiênh Ứng Vy Tiên nói. tb đầu?”
cL ciu bỏ gnùc nđh n Dương, ưt lâu, yàn. hai t iưgN quytế hi ysu ìnhn
li na c mắt ươ,Dgn chtú ánh n óc thần lên sc tđ cL ln giNư .iqáu