Logo
Chương 216: Truy sát

“Tháp Tỏa Linh!” Giọng của người áo choàng đen lộ vẻ kinh ngạc.

“Sao thế?” Lâm Phong khó hiểu.

Người đàn ông mặc áo choàng đen ổn định lại cảm xúc, trịnh trọng nói: “Xem ra năng lực tiến hóa của cậu ta nhanh như vậy có liên quan đến Tháp Tỏa Linh, tháp này là một trong ba bảo vật của Đại tư tế tộc Chúng Tinh, cậu ta có thể đã lấy được bảo vật mạnh trong số đó.”

“Đại tư tế tộc Chúng Tinh? Hắn là ai?” Lâm Phong cũng rất tò mò về những thứ của các thời đại khác, đặc biệt là những nhân vật tài ba trong đó.

Tgnh điên!”
gôtnr giọt lúc vết ir đy này, mth từ ginư vtế hưtgnơ ,đt ông rất nh nhỏ ngNưh mặt trên nđe cár umá .hi nàđ thương, áo
khiến gnv thất Có của Vũ bt íXhc th ngồi Tần như nb úđng động, ?ôgnhk :idà ibt gĐn người v groTn ,th ànH anh... này nha
athy uđ ôhkgn tc sắc bỏ nhìn người nêl thy cn áo y,ch giận nđe tm uc ncò sao năgn ,đi ưgin óc hắn!” Mi Th,nha .ếitng “Hà ngiư
óc cnũg d ý mt đen về tm g,ii norgt hìhn gtnu nm nyà dội v, ra hưng. đấm âhtn ưiNg ùty rtú hyná hncyu oá di rt thể
ncu không b cno sẽ áo abo ih íchnh h.n nũg óc tin chịu lâu, v hiếp hnPog htm neđ sót l là ccá uy gtn int Thần cự bn h, tb nếu ca nơi bắt hp cơ sống!” htì ihp gNiư sng unế có “Mình cl ,cnu gt,nr quý nađg ghtơnư ãđ nơi khách , n,ng htnhà đựng mt cm ưcđ àyn uqna muốn cno cđư
oá nhđ uci phải nuế mặc nói: gnùc cu đne v gônhk Tn eph àgohnc igNư ,th liô mhnì. kéo nht ,ing ta đơn
không hk thể tếch àm s óni Tnhha àH úngđ ra, thể inó knhgô gã không? gã
đau người ht di ,hote eló nhiên quả hngn cũng ếtquy, h,t ht nđga oPgnh ngr kôhng của lộ trong hang nàthh cơn mđ ti.t.. uđi v ta píah à,yn ra mc ơc gi àđn hkp úLc hTn gã đang nh là đấm iêkn hcu hahnt ênni nđe hnhàT hgnôk chết tCếh hâtn nắm gđn được... áo v nl,ê d êhnin tm vung ngô ao.đ đột đyâ! Thn gưnc hn nghPo h...
ncư àhhnt mt cũng Thần đúng cực t Xích V ànH mc, ,ntgr ôc ig gnĐ s,uâ gyan tr d bây ra k ngưgn rồi. có đầu xme của ãđ ngPoh
ri mc eló bnóg thầm cũng đao dáng hắn nnh rút hcy lui. hn, tr,n nêin đ!ã aThnh tránh osa không tm miũ mình nêl Dù ht
đgna trnog li qanu ?aso ếbti tg liên Thần ngươi gnđó cđư iưgn s iôT ta trò nghĩ nthàh hnư mt chiến àl óc Phong bao hgnt âm nuế vi Tnh thhàn đột gxun vai ưhNng hiện hPgn?o hnư lẽ ih Lmâ Phong ri, ca ca hắn đỡ ti ac thpá nh êuni?h hàhn iúgp ngtr v ti mLâ hcgnú Có tếh Tn đó vi đã ntri đu, cnhg txu h,n nuaq sao ht thm này. ,hoPng hn
untyr no.l ly íhthc Bắt !nh xa đến Nơi rt hchká! Có nói nigg hn
người Tn mt iôT kgnhô iôt va rgTno rnt u.đâ phát mt ưngnh :gnsá ntogr được nhận hcnúg ir cđ,ư khôgn eló at, òhngp lên ihn còn ba thêm ati hn nư,gi gnađ cảm chỉ
này chuyện khó.” êiuk thấy Cu .iav mâL ,nog nhnú ôti rất rt ta núhn hPong
đoàng goàĐn g!noàđ
cu cảm Vũ trọng ghnkô? óNhc nhận n:ha nhrt được với Lúc elOk nói trong n,T n,ày Tn aty
lý đây Vũ nkôh đây àl òlng ntoà nghPo vì s kia nah cảm ac it nhưng chất n uty nkhgô nânh s nên Lâm nó, hnkôg ngoan êink ưnh nT ãlhn không sao l,ĩnh àl Lâm tni hoàn ac hnn này. uđ nggi Trước tm sắc uy gngi mxe hnưng nhà ođ chính hiện nngh nhhíc thấy mt hơn, xuất có, nhưng nhẫn ìtr nyà nah hanĩ,g th ũV lui ơn,h iưng vui thương tt, mt lực tàn od người, gnhPo nh,ogP điu Tần hưn uh, ghêinm ênn khác, là rt Lâm phẩm ưgni ngnh àov ,bn Lâm hơn, hp nPogh tại
tư th hnôgk mạnh k ngoài Dị, k .btếi hình tnorg Hắc cT êuynng ơhgnưt đã hngnư tvế đen cH rằng ct hơn ếth ế.hct D, ach vương nguyên áo nhT đáng hui bị rằng tmh th nhgc tế tư, ct iĐ biết ưhn thứ mnh thể iếtc tt àl ct ãđ nưnhg nhúgC cực lành thứ ưt, ưnh mặc itô nhân Người k hn ưgnd iThn nth hngù cả, gàncoh nưvơg của hoc một ct ah iTnh vật Thn nêyngu mt dài, ãđ ngúCh àl ưnig ưign tư nmh k cho
kleO an lớn, gnôht iưng cô, nguyên at th Xích và gănn khác igu Tr cũng Đng đi c,gn lc cùng ôv nhik ng theo năc nm õr gôhkn Tần nên kỷ gnưhn chgnú đã của nòc biết tin. O,lke của ?à Vũ cô lời àl có ni,ưg giống nói ia Vũ, nT itbế chỗ phòng ra Augustus không uqá Hnà cũng của ôc hgin
éko thương chết ,cl vi il ếnu gã cm ơpghnư ănng gncù phi đi cs hTnah mình, cố tìh ãg hctế cưỡng b hết yht agnđ cản gign cản pé thì đi n.gn cm như mgn, ađo umn ninê ãg hưpngơ cũng kgnhô dùng ănng nếu như
óc mdá đne tưghn màu ar năng mt hnT đây bình nthhà bình rgnot nTào oab phủ kh ônkgh chp lộ ,gin thân tế, nság ưcđ hc y iưng ưnig ch phải gkhnô hưtn,g rntê đen, ást .ghnPo bgón htc iôđ một ám một hàthn àl
úni cả gnđ ith .s toạc, trào, cũng g, một mg khí punh ôhngk éx tht,é ra rất bị ocn này hổ những úC tpáh hưn giống mđ al d nưh mg ntigế giống tn đáng nyag
một a,to óc v, đ.ó ádm inhnê inưg này đnà vụt nl aH má cũng mv ngđ eđn h,m úlc lá lắm tđ ocn ha, hm uaq mi mày ónBg nco đó Thn my cho gan ai ãđ đao ást nhưng hc đi h? mc ông gan thnàh ca ngoPh nhc thành uđ bọn mt to
thể đừng oá thành úpig thất ha, hâcn s nht vng. đg,ún anh định han chn.íh nêy hnùg tr nah Ha lmà eđn mong anh t,âm :cưi iNgư cũng tôi ochngà cm tôi gCnũ
hn ũV chuyện, đến mât ý, Lâm nếu bên V,ũ ri Vừa nh nghkô hn bây đã iTu quan Tần không ar s Tần đ thấy cũng ig định ,hi Tn trước như yâđ nhưng noáđ cảm ìnnh xúc ca yx ngcũ nT không ht nhất i.h hnc Tiểu àl dgưn Phong
uýq theo vào nh,m ortng óđ hkác iv ir, gvnà cyh Gã gĐn vực đâu!” thương khách ýqu ,hc đu nh là ión cho lmà thì ,ika tên tt àthhn hn hàdn người khu óin: nhnha không ếnu điu b của khách
nht pihế Thần ơin nh,a ôkghn muốn rời khỏi gochàn uy uli là èb nb mặc yha âmL gi người nT trong bây hna ênn yà.n ếht tốt iđ lmà bếit cVi Phong otrgn ênihn nưhgn Vũ ihp tnàhh s àl có ghnPo của ưhn g,kônh ht phi nơđgư Lâm ngób ir ít đen b yđ áo it gknhô ưnh ,nyà tm Pnhgo
phải đó k hn ión: như k ânnh nguyên vt th.n l giống iôt khc,á không nhãi rt e tm nrg uAssu,ugt elOk àl cũng nc ênn ,l inưg nTgh óts gsn đó cậu gưth,n bình
hnn ágsn Hàn Đồng ngưi hXcí ,Vũ vẫn tốt ihn vi tnà ngôc uty nb hápt mình ãđ iv nhận. k ar nhưng Tần hùt điểm tr ngnh
yàn. ưgnH .đu gnĐ bên nT Xích ũV Vũ, tg Tn nhnì Hnà
il, hn kiêng utugssAu ưnh nađg b ct nói àv .nh nũcg cch àl chn ind ,D của nb tóm hoặc đó, iv cậu, nhất hn của đt gntơhư ìg giúp hn hình Hc xung đnga m,l người nghkô ân:mg tt hnư rtc nên rmt đ hóK uiđ lkeO
tốc như nhngư cường iat những ig nđe một gắt goa. mạnh, h,pc nh ongrT hn đuổi nhnha phía êm,đ độ ànm ncgũ theo aus bóng có siêu
hóa đó nđe áo àyn ,nhà ilù canh đồ nôg cm v ágc htnâ cđư nhgn súng iunh gniô đen, ngchư ngnh bn dày công iàong cđ ãđ thự. tếin trong ac aíph yđ biệt ênb tm ra vang nưgi nơi ca đnò ongs iưng ngnh lnê niưg aphí tn lao về rất hn ếint óah àđn nhưng nghiêm Tiếng khá người ax, ,gnt
áchc nĐg vừa nh,yuc l!n aki tưrc hôkgn cằm: o,ac sao cảm lmà àn,o rất nói ôTi hp s tôi Pgohn biết Lâm ànH nha cíhX hneg ưhn anh ođ íhthc thế vci rt nãlh ta íhk htc htín rồi có
biệt gđna chính Tần căn nh àM chọn nơi . thự
at “Không gì, đã .đcư chỉ àl đến đi tin ht Tần thất mức lắc niuh hnôkg ó:in uđ Vũ hna hyta vng ôti
ghn ,cit Vũ hêinn âmL bị cm d ngiơ giờ ếnđ im tối, đến tm Tần cnuh thấy tm tnrgo tngếi Tn ahn hơn ait bit gnb by clú, Phogn ht bên nagv gđ.n ênl
óc mt người iđ ếhct ưnh ođa gã ca rệt, gn náh tgnu không ht cm num một y,v của cú g!ã kngh nưh li thay nđe cá ếigt tm hgun mđ ưgnpơh oá êinn iđ thanh nihk cS ar