“Hả?” Chu Nhiên từ trong phòng thò đầu ra: “Không uống trà rồi đi sao?”
“Không cần.”
Nói xong, Trương Huyền liền nhanh chóng rời khỏi tiệm thuốc.
Nhìn theo bóng lưng vội vã của Trương Huyền, Trương Dân Uyên đầy nghi hoặc: “Kỳ lạ, người này... sao nhìn quen quen?”