Logo
Chương 734: THIẾU NIÊN VÀ MỘNG

Thiếu niên tướng mạo thanh tú, chí ít so với hai huynh đệ bọn hắn nhìn đẹp trai hơn nhiều.

Trên người thiếu niên mặc một chiếc thần bào màu xanh sang trọng, khí chất ưu nhã ung dung khiến cho thiếu niên trở nên cao quý khó tả, động tác đưa tay nhấc chân trông giống như thế gia công tử.

So với thiếu niên ở trước mắt, hai huynh đệ bọn họ rõ ràng giống như hai con chó nhà.

"Vị tiểu ca này, ngươi tìm ai?" âu Dương nhìn thiếu niên có chút mơ hồ hỏi.

eoht nv mang ấy Phi Mt ôkhng huynh hhn Điu ca hạnh, ikh hngn y,àn cho hcB iát t,a đ"i! thấp lên unb bt kết cc khgnô snih s là âu orgTn Thanh hết ohc h.nh Vũ: nhis ếht Tử hiC shin tm hhn bị người tb ênuq tếh hn gnnh nhcúg htm gns ãđ gbn ta, chí c giọng abo nagm đu ta gii vang p.đ ãđ ú"hngC mình tb mi Trị ilnh đ nói trầm ra ib lo yh bt gúhcn tt đi yâv mt
nhaTh mc uđa Bạch iácg uđ hPi nÁh Điểu ac đơn tới được tm cô gi ó,đ cúl ybâ hoc lòng.
thúc có ưngơD đi hnTah lòng hnnì còn xu nig miếng, nă một hpía uĐi âu chưa trong din hổ.
đy ,lên cn ugn ngmi đứng nhưng nch chứa hcs. hgnôk lên, ia ly âu Dương mc ơhi một rượu ly
tay mt ,hnĩg .cưđ ,tm ơmth Dơnưg suy đập nki hương điều xạ lnà gnma òcn hpn óc uâ àvo cúL gió âu đưa đang tiếp theo gDnơư
cao. khom ếpti mình quý nhât ,l uâ Dnơưg aiG hík lên uhiết tục iđ hhàn và Được âu tm núi niên
tấm "Không nđg iếhm óc, óhk uĐi sao, ixn uthn ên!h"ni c ,n được n:ió cuâ ưic khiết nlòg Thanh tự
cưn về tí đ trước ăn phía ăn hìnn rt iaG hgnpo mt, thực bọt âu yđ Dương. bàn mch mỹ âu púh, mch tách nhìn rênT bàn
an. khí Gia t trả ơDưng chắn yL nà,h chắc không ch cđư âu cñgu âu kcáhh lời cuâ
xấu một usa grtun ưnơgD b ngực ahíp lòng là, hổ tui cây cr, iưm bay av giai ovà hnkuô ônkgh oac ,th thơ mtá che nsih đi nnâh lớn. đ tm óc ngyâ Nhưng aki amn âu grn biết lấy
óc àml đưa lay cái thủ bào hui Tahhn một ba chtú tm ư,gni ưtcr cái tm aty Điểu mời. àbn komh ,iưgn n,gđ ngưrT hiện xuất
iku gặp ếitp itbế ưign yâđ? nào như hết phải oteh s hnôgK
ànot quái, âu đngư htuc! cD thành onc ươDng hnhì k cảm iph gặp cnũg ignư gicá này quen oeht
s ig đến cũng như ytah ,vy yv rưct lnôu t,hế a, bây lão ngúĐ đi đây nhkôg iđ.
hútc lạc ìv iđ đã đu tt àlm êrnt gpiú luân bã âu th?ia ti cái uas về li íaph có àv là gưni nb nh,gpo gì hc, nơS ơưngD uâ mc ìnnh cả nh Thần Tiu icv gi đi phi hcB ơngD,ư iuĐ nhưng bun nhng hn đ hhaTn oãl đã
i.àd ahy inmh ărTm cũng nth cc nói ̣van năm đối tu k iv
không b,àn ênl tay nhìn nă mới là nX áo, cth gnc. têrn mỹ
àno vi gnôkh dụa, phúc hnh ưign buồn, ti thế hạnh, và bọn nũcg hpi óc vui giãy àv trải v, rtogn qua hpi cnyhu aht gũnc nhnâ ó.n tb mọi iga,n h rnêt qu c chúng tồn hip ngng Sống hsin đều bt uađ người đ
âu tm a,Gi bt hnhaT nth uâ ng ciág tay tay Thanh âu cht Điểu áo .ngưDơ ìnnh ơnưv mãn cnh gương mt Điểu àv ánh ig Dgư,ơn dưới ac cẩn
umn tnh ih,nm coh nigư tm cc xa lo vời. mt kỳ nuyhc ubn chí htm không tn,hgư tu nói tri uđ bình gĐn khgôn đi qua dù là hay
Dương hixn tinh tng khuôn kiếp đp gnơư.D n tm trước hiện trước àon k tm uynNh bất âu oàv ngọc âu hnơ lò,gn thấy uxt minh mặt
đầu ănng t nnh chấp ,hnn lắm! tốt óc Hơn hnư đang chút thế â,đy ônhkg uâ nhgnư gia tm mt inên tcưr uhtiế an cũng xu hnìn cáx nưgDơ gônc mờ này, cđư hk thể mịt nhìn cũng iưng nêt
huynh khngô ăn ếkt quả aih àov cơm, ta ìnmh àon iưgn ăn nhà mignế àton Người mời ta nmig đ hắn.
iácg kịp ggni tay đưa bt Dgươn gciá. pnh hưn cm âu nhi acưh g,n tux o cgái sờ nlê àl mặt hnìm,
ngực mất nụ iiag ngưD tgonr yt.h này, hôgnk bnếi tc hnnâ ôhn pl hToe vừa âu
rcưt òcn biết động tiểu ákghno ly nhưng óc lê,n ai, ta chút sẽ hai Nhìn Mc" ruư bằng dù hncúg hpgón ly cơm ,tm rưu là hc Dương âby àny, uâ không ưcha nói: cm giờ tgn ba !"uh ca qua ngb
ghế, ưnig iàd hat rnêt nh nằm id:à hat iha Đi mt phần mới ý, đến ikh "Thoải hơi nă mái mãn h glòn âu bọn iưm th õnhm, a!" va gưnDơ th ếnđ
hck ạnv usâ c ưhn ãđ .nmă trôi vậy uqa ămrt gcũn
ưgni iah hnp Cho nên nă imư g.ưsn uiv
nói: lại, cm itb chén!" iđ. t chuẩn ếnđ ln nhẹ ícđh cnò mt đầu gnig nhớ rượu àny thai, đối ,đyâ mấy ta oãL" ngcô chờ Khóe Thanh nh đây, b nmu tử inx iđ m nhạt, cũng cđ nbhì lệ . nng tnhĩ Cgôn vn uiĐ .
gnTiế đánh bẻ nrt gôn phải ngừng, hđni ndgù đinh ngox iak cch iưgn lmà không? àđn yat ir ãđ nh đao đã
nbê một yl nThha hcn ru,ư ngl mt một nDgơư góc nòc tyh lặng bàn. Đui tđ uâ nhìn
là iênn nió: vội sao iTếuh tc y gđn,ú "i?đ "Là vàng đây, ơDgnư lập âu yht lão đ oMa ấy, uĐêi h,i àlm đ nghe iah ghôKn !nè
vn, mặt ơnưDg áci có theo mặc hàhn aíhp iuĐ, nv ac c mnag úhtc chỉ uáiq rêtn nhưng vi ngux nhìn Thanh ùd ncò nêr.t cử bnà âu ign mang thoe nghi âu Gai
Ngngư gưgnN ngùng! ha. g!ùngn aH
ìnhn đnga nên v ngơư,D ninê ncg tr nnê t rt mang. tm vi Gia vn ưgơnt ếThiu vàng n,ênhi uâ túhc hình âu ngoại
rcúT chứ. àm mi hNnưg thống k êihun iđ đyâ olã aob đại nói khổ iv
ognà Thanh uđ ưhn hnhyu nghẹn "Nếu nhìn th, at úthc Dơgnư Đui ta.h"i uâ .ión ytah óc
ómn gnhà. mà nói ết nh hgnn gnno oiag àlm qua nàh đã hàng hik ơnh trên ghé gonn osa àny cp mnó my ,vy Có thni nbà oac nnhg ginư ncò
Cái với unch ignm anggn iquá m đẹp chán, ìnhn Kngôh ncò éok tên ngim gxnu n.h ghàn airt nói mình m nluô xong, yđ!â iutê
ngDươ âu na trong ưRu khí cm ,qun týus .óhck kh,an ho tk tb
nh mong h,k hiệu đã ươDgn icv hngkô cười o,á il hoàn úigp uống, yv, "Khụ âu kh ytah hkáot ta thành .c"ư tỉm có thả hnìm ũ:c nnâg nưh hắn hc hnư ưur exm tm aty ar g,ì
cưi hTnah "cH il uiĐ không trả ch"! cúkh ếht biết họa. thể kcíhh chỉ ph ,nào
ơgưhtn m đáng ũgcn đáng hu như thì gntươh, ika hnge gnưi âu ưn"g!i hai cưđ "Nếu nơưDg na bằng nôhgk tr vậy ni thấy, miệng .i c ngay
quá àml uâ đcư cya gnu niếkh cái, nưDgơ gngn. rượu không ahhn,n Bởi nhịn cs một không ho bị vì
y,v .tgếin thiếu gortn Dương ưci thấy óin lòng ênin ar âu mmé Nghe
ãđ Điêu ynhuc ghĩn ngiư suy ogntr yx iha đ hìnn âu r.i âu uiĐ glòn g,ưDnơ chút oMa ra phòng ơnDgư ađgn hhTan
áci òg àl aNm mình "m. ir Va thơ bắp. mười . sao?" má, ngm lắp nygâ xânu utgrn . ika mát sờ itu nói aco s hnsi
ên,b umn bụng đã no căng đến Mt âu aiG úhcn nhích. không
mt lại ghcún ta hội, nhưng có ohc at người nưig xong iưc hắn nưh a."ki àml púgi urư mới yhta ó"C ,hnua đây, emx nên ión auS đó nh yl với nói: gkônh ưur ước để uống ơc cm ab num ognm
cm nrt ngoại âu ̃nucg ađgn ra Dương, gđn, uiĐê ưlng nơtgư dù Mao nưgi hình im hai người nhìn xanh Gia .đi hnn uâ áo ưgnhn ãol sau àl Mặc
có làm "Cái ?t"i này l ì?g hếui uâ uưr Dương k m áhck h:i àl nimg ôhnkg úhtc gCnh để hnéc nưgnh ưngi còn
iĐu một ìhnn bên Thanh hécn trầm cm rượu n,hc h.túc
điô Dơnưg hônKg mng ,gmin âu đ lên h.n tm nh iđ miô m cmh gnưgơ
hnTha òha thi yl họa, hp nth thuận. ivu uưr iưc lên trong lúc v bưng Điểu
cười iuĐ ìth rót cho nă thêm tm hcné tỉm nhìm ncò thỉnh ,ưur thoảng đ nà.b ênl hnTha mt
uáq, àhn yht hn, đ hcaư hổ, "iđ! òcn âu ta qua nhìn :ión ycunh ciư Dgơưn iNg" đệ xấu Thanh Điu mỉm