Logo
Chương 1: Binh lính vác xác, nhặt thuộc tính cường hóa!

Dịch: Nhật Dái Chọ Biên: Mì Cay Khum

Truyện được đăng trên các nền tảng của App Truyện!

---------

Thời gian, năm 230 trước Công Nguyên!

Địa điểm, biên giới Tần - Hàn!

Toàn bộ biên giới đã là một vùng thây chất đầy đồng, khắp nơi đều là kiếm gãy, tên cắm trên đất, xe chiến vỡ nát, còn có hàng ngàn hàng vạn thi thể đã mất đi sinh cơ nằm trên đất.

Máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất.

Khắp nơi đổ nát, cực kỳ đẫm máu.

"Triệu Phong."

"Tiểu tử nhà ngươi sao vác một cỗ thi thể mà lại ra sức như vậy?"

"Làm như nhặt được bảo vật, ngươi thích vác như vậy, chỗ này giao hết cho ngươi."

Một binh lính mặc quân phục Tần quân nhìn một binh lính đang ra sức vác xác mà nói.

Lời vừa dứt.

Binh lính xung quanh cũng đều cười rộ lên.

"Bách tướng, ngài đừng nói."

"Tiểu tử này thực sự là một nhân tài vác xác."

"Tốc độ vác xác của hắn một người có thể bằng mười người."

Binh lính xung quanh cười nói.

Trên chiến trường giao phong, có Tần quân tinh nhuệ chinh phạt giết chóc.

Mà dọn dẹp chiến trường tự nhiên cũng có binh lính chuyên trách, binh lính dọn dẹp xác chết trên chiến trường được gọi là Binh vác xác, thuộc về hậu cần.

Mỗi người đều dùng vải đen che mặt, dường như để ngăn mùi.

Họ lên chiến trường chính là phụ trách dọn dẹp thi thể trên chiến trường, sau đó chôn xuống đất, tránh dịch bệnh.

Mà nhìn về phía ánh mắt của các binh lính.

Một thanh niên che mặt bằng vải đen đang ra sức vác thi thể, vác một cỗ, sau đó nhanh chóng đặt lên xe, lại nhanh chóng chạy qua vác tiếp.

Nghe mọi người trêu chọc mình, hắn cũng không để ý.

"Các ngươi hiểu cái gì."

"Ta đây là đang nhặt tiền, tiện thể cường hóa." Triệu Phong thầm vui mừng nghĩ.

Mỗi khi hắn chạm vào một cỗ thi thể.

Liền sẽ ngẫu nhiên nhặt được các loại thuộc tính.

Khi Triệu Phong lại chạm vào một thi thể Hàn tốt.

"Chạm vào thi thể Hàn tốt bình thường, nhặt được 1 điểm sức mạnh."

Trước mắt Triệu Phong xuất hiện một bảng nhắc nhở.

Sau đó, Triệu Phong nhanh chóng vác thi thể, rất nhẹ nhàng đặt thi thể lên xe bò.

Sau khi chất đầy sẽ kéo xe đi chôn cất.

"Nhanh tay lên, cả ngày hôm nay đã nhặt được hơn bốn mươi điểm lực lượng rồi, nếu một điểm lực lượng tương đương với một cân, thì nửa ngày nay ta đã nhặt được hơn bốn mươi cân lực lượng rồi."

"Thật thoải mái."

Mỗi lần nhặt được một điểm lực lượng, Triệu Phong có thể cảm nhận rõ ràng lực lượng của mình tăng lên.

Cảm giác lực lượng tăng cường khiến hắn vô cùng thoải mái.

"Thành công nhặt được 1 điểm tốc độ."

"Thành công nhặt được 1 điểm thọ nguyên."

"Thành công nhặt được 1 điểm thể chất."

Triệu Phong tiếp tục vác xác, chẳng mấy chốc, một chiếc xe bò đã chất đầy thi thể.

Tất cả đều là thi thể của Hàn tốt đã chết.

Còn thi thể của Tần Duệ Sĩ thì không thể qua loa như vậy, mà cần phải sắp xếp gọn gàng, sau đó lần lượt an táng.

Đây chính là sự khác biệt giữa địch và ta.

Triệu Phong đã đến biên cảnh này để vác xác được hai ngày rồi, tự nhiên là đã quen tay hay việc.

Sau khi xe bò chất đầy.

Triệu Phong liền hướng về phía thập trưởng cấp trên hô một tiếng: "Bách tướng, ta đi đưa thi thể đây."

"Đi đi."

"Tiểu tử ngươi thật sự nhanh nhẹn."

"Đừng có liều mạng như vậy, bây giờ chúng ta rất an toàn, ngươi mệt thì nghỉ ngơi, không cần vội." Ngụy Toàn trực tiếp khoát tay, có chút quan tâm nói với Triệu Phong.

"Nặc."

Triệu Phong cười đáp.

Sau đó dắt xe bò đi về phía nơi chôn cất.

Trên đường đi.

Triệu Phong liền mở bảng thuộc tính của mình.

Ký chủ: Triệu Phong

Tuổi: 15

Lực lượng: 256 (Lực lượng càng mạnh, có thể bộc phát ra lực lượng tương ứng.) Tốc độ: 188 (Chỉ số càng cao, tốc độ càng nhanh.) Thể chất: 167 (Thể chất càng mạnh, hồi phục vết thương càng nhanh, thể lực dồi dào.) Tinh thần: 166 (Tinh thần càng mạnh, đầu óc càng tỉnh táo, suy nghĩ càng rõ ràng, khi tăng đến một mức độ nhất định có thể cảm ứng được linh khí trời đất.) Thọ nguyên: 86 năm cộng 32 ngày

Không gian tùy thân: 1 mét khối

Rất rõ ràng.

Ba mươi hai ngày này là mấy ngày gần đây Triệu Phong nhặt được.

Ban đầu thuộc tính cơ bản của Triệu Phong đều khoảng một trăm, cũng là thuộc tính của người bình thường, nhưng chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, Triệu Phong thông qua việc nhặt xác đã có được thuộc tính tăng vọt.

“Mới vác xác có ba ngày, tạm không nói đến những thứ khác, chỉ riêng việc thọ mệnh tăng thêm ba mươi hai ngày đã khiến người ta phấn khích.”

“Binh lính vác xác, đúng là binh chủng tốt.”

“Không cần phải xông pha chiến trận, chỉ cần quét dọn chiến trường là được.”

“Ta thực sự đã đến đúng nơi.”

“Chỉ cần liên tục vác xác, liên tục nhặt thuộc tính, ta có thể trường sinh bất tử hay sao?”

“Hơn nữa, cứ tiếp tục nhặt như vậy, đợi đến khi lực lượng cùng các thuộc tính đều đạt đến 1000 trở lên, khi đó sẽ ra sao?”

Đối với tương lai.

Triệu Phong tràn đầy mong đợi.

Binh lính vác xác, đây là binh chủng mà nhiều duệ sĩ khao khát chém địch lập công khinh thường nhất.

Là bách tính trong Đại Tần, hơn nữa còn là thanh niên trai tráng trên mười bốn tuổi, Triệu Phong đương nhiên không có cách nào chống lại lệnh trưng binh của quan phủ, chống lại đồng nghĩa với việc vào ngục, thậm chí có thể trực tiếp bị giáng làm khổ dịch, đày đến Bắc Cương tu sửa Trường Thành, hơn nữa còn liên lụy đến người nhà.

Để không phải vào ngục, để không liên lụy đến mẫu thân và muội muội.

Hết cách.

Bốn tháng trước, Triệu Phong đến Lam Điền đại doanh, sau một tháng huấn luyện tân binh, Triệu Phong được phân đến hậu cần Quân Hầu doanh, chức trách chính là dọn dẹp chiến trường, còn được gọi là binh lính vác xác.

Vác xác?

Cảm giác đầu tiên chính là xui xẻo.

Lúc đầu, Triệu Phong khi mới tới cũng rất ghét bỏ, nhưng nghĩ đến việc không cần phải trực tiếp ra chiến trường, có thể giữ được mạng, Triệu Phong liền thích.

Là một người trọng sinh từ hậu thế, Triệu Phong hiểu rõ sự tàn khốc của thời đại này, thời điểm hiện tại chính là lúc Tần diệt sáu nước, trong cuộc chiến diệt sáu nước thôn tính Thần Châu, không biết có bao nhiêu người chết trên chiến trường, càng không biết có bao nhiêu người chết vì loạn lạc.

Đối với việc thăng quan tiến chức, Triệu Phong không có ý nghĩ nhiều, hắn chỉ nghĩ đến việc trở về nhà sau hai năm phục vụ trong quân đội.

Chăm sóc mẫu thân, chăm sóc muội muội.

Hắn không quên được ánh mắt lo lắng của mẫu thân và muội muội khi hắn bị trưng binh nhập ngũ, nếu hắn chết trên chiến trường, các nàng biết phải sống sao đây.

Cho nên để sống sót, để không phải ra chiến trường, Triệu Phong không cố ý thể hiện gì cả, cũng không thể hiện ra chiến lực quá mạnh, cũng chính vì vậy mà được phân đến hậu cần doanh.

Nhưng khi hắn chạm vào thi thể, mở ra bảng điều khiển nhặt thuộc tính, Triệu Phong liền cảm thấy vô cùng tuyệt diệu.

Binh lính vác xác, không chỉ có thể giữ mạng, còn có thể nhặt thuộc tính trở nên mạnh mẽ, điều này quá thích hợp với Triệu Phong rồi!

Cảm nhận được lực lượng của bản thân càng ngày càng mạnh, cảm nhận được toàn thân mình bởi vì thuộc tính tăng trưởng mà phát sinh thoát thai hoán cốt, Triệu Phong rõ ràng biết đây đều là của mình.

Suy nghĩ trở lại.

Triệu Phong kéo xe bò đi khoảng thời gian một nén nhang, đi tới một bãi chôn lấp khổng lồ.

Xung quanh đều là hậu cần binh đang đào hố, ít nhất có hơn ngàn người đang đào.

Lần này Tần quốc mười vạn đại quân tiến công Hàn Quốc, biên cảnh một trận chiến thập phần thảm thiết, đối với Hàn biên quân tạo thành thương vong có thể tưởng tượng được.

Hiện tại Triệu Phong đã ở hậu cần doanh này dọn dẹp ba ngày rồi, nhưng theo tình huống chiến trường trước mắt, sau khi trời tối hôm nay mới có thể đem thi thể chôn sạch sẽ.

"Triệu Phong, lại là ngươi à."

"Hôm nay ngươi đã là chuyến thứ tư rồi."

"Lợi hại thật."

Thấy Triệu Phong kéo xe bò chất đầy thi thể Hàn tốt, những binh lính đang đào hố cũng đều cười.

"Các vị đại ca cứ đào đi, chuyến xe này giao cho các ngươi."

"Ta không thể chậm trễ thời gian."

Triệu Phong cười cười, lại từ bên cạnh kéo một chiếc xe bò trống, tiếp tục hướng về chiến trường mà đi.