Logo
Chương 2338: Đạo gia, ta không muốn trở về (2)

CHƯƠNG 2338: ĐẠO GIA, TA KHÔNG MUỐN TRỞ VỀ (2)

Chương 2338: Đạo gia, ta không muốn trở về (2)

Ngưu Hữu Đạo ngắt lời: “Hầu Tử, ngươi xác định rõ ràng cho, ở đây lời ai nói mới được tính. Hồng nương, chú ý cho kỹ, ai dám tự ý rời đi, giết!" Hắn nói dứt lời thì lạnh lùng liếc nhìn Viên Cương, tiếp theo cầm kiếm xoay người rời đi.

Trong lòng Quản Phương Nghi nói thầm, nhưng ngoài mặt vẫn nhận lệnh: “Vâng."

sao ih: nsơ uiđ ig,a raT bên d kp vậy?" khó Nưgu hco Hu và bước gây H trang "Đạo gCnươ otrgn c Viên ý nhanh sâu vội ,Đo it
hnân nt gì mlà àv óC utty chuyện ngai o"Đ Diên, ph nb cảm :Cnơgư yâg bt hhànt tr tâm sẽ thy a,gi không nhyuh Viên nurgt ôH hơn." thích đ y sẽ nigư nhà Diên. yàn l đối ành gnch ahy lại iv lợi il
là htế về v ăn th ta tĩnh thìn không nàng mới nhn tham tuhc nyug kai vi không htế chl gsn tự Ta của uQ"n tiếp uH gàn,n t đã òl,ng nà.gn àhđn ếbti igi linh vơgnư không hết g.ànn nâhc iig được." ta Bên úahc mt lai ontgr btiế tếh ,nàng oĐ ac ibtế kia. gnàn gnúhc hpn od nhưng kia, im thcu giữ êbn hntâ mà ànng làm gii caúh cảm nuq của óni: gii là ưuNg giới ac imh íhhnc únhgc của bhìn ếht yàn thể nhc li ôhgnk iđ ,ti bi th n,àng qáu
ếgtni mt oc uic piĐ nugr hôgnk hóa Đip sgnó đất lên gnng điểm ùcgn nhnha oigàN bếni cc ágns nổ tm hán uxôn,ǵ ntorg li, mạnh, nógch đng tm Gii có nHyu thành mất. chấn Mộng chuyển,
.tm của du ànho li ahi đã niếb oànt óc igi tb nhkgô iđ iL ,an c vtế
ákh.c Lúc ngửi li mngi đùi túi .gà cm cái ln Vn ,nyà lnê nàng gặm, tm
đi num Viên lợi kônh?g" Ly về Ca Cgơ:ưn hpi rt gúnđ ca ngươi "Có dụng đ để li li
ếnbi ơin knih ưcn, tm. mt áhn chT màn lý sgán àvo được hcm nhìn hắn, nưh ngạc trí Thương hmc gnn không đã rongt hThan
kêu yl n,đg ênb gànn niđ ri yđ auS chân khi l,i cái nchá notgr rntgo rt ngửi tm htonág quay ưnng. goxn, ũmi t,úi đu nl àvo thí hc yht
giao. bếit nkghô ht inó ơưCgn: hkông có Hu rt đi aqu êBin àvo đi lại nâhn iđ ti Mc thứ đầu Sa ht niuh oB ưt,cr vi gì bnê vc "i.gơnư năm đư.c hcnuy di nnê úgpi nên nàng utếhi tĩnh inó cạnh gnH về àv ìhnb ngươi Viên êivn cần Nguư nữa, nchyu Ngươi píha Đo tR nương
người ohet ngnà nình nMg haThn Huyễn có gânN tni, ortgn cTh nà.o.. aưđ k umn Tnhah hTc G.ii Giới, về móhN dn ar gncũ ihN đ àgnn ưcđ nàgn bn s cho thế quan tch cho tới m ếnki là vẻ vì họ h ngM gnNâ angm iđ tt, Thương Nhi nádg bởi nhgơTư iĐp Điệp ảo yuHn nCũg
.vy gơPhưn cũng ghiN uQn
ht kôgnh còn thiếu iưng có hay đâu... không cười, iha mm đ ý. Tngơư iếbt Hu nhìn mìhn ,ila ònc thấy không oĐ nêin gưNu
Thương nigg n,yà nữa Thanh rnu ôhngk Mắt âgnN tượng s?o"a đi Đo" nói: ,iga hcT cnh yht được ra ihN
.ra gúnCh ccá àNng nàng đ àg tv ăn oĐ lớn Hu ngkhô gũnc m ìth cả ùiđ gnàn. Ngưu tr đ phải để túi ăn coh hnui tất .hhíct
huynh, ghnkô C:ưngơ óni "h. Viên Tra Vnêi" khiếp tổn trầm càn bọn ưhơtgn ênn nưgnh H mdá ggin hãi hc nơi hgnù với v,aí hgnôk yqu này,
lớn, iếhnk Đpi aL nl.o rất bya số thĩn ôv nĐg tSá tán
với oĐ Đạo!" Không ,mìhn ê:nl thấy Ngân iNh othe người đi
T nào Qun hnư xúc đi có sơn ĩhng đi thm uq .nay hôm âm vị iuđ Nghi thấy động. Mao uys hn ghkôn l,n ưL nếu àygn toeh hgưPnơ tới ti gdưn được không áhcc tth n,ày cngũ agnrt có ì,g
viện inuh th trch Quan rt của Song gtron cười. iNh lư cười. yat hnao ưcb ưbc xuyên Lữ ohc àlm lắc iknhế Vinê trẻ mm có ngôhk hgtnư ưci nnh thcr tiếng tmhê hngtư xuyên Togrn rất thmê có gnùPh gcnũ đứa cđư ivà ivn Cnơưg một nói gũcn mn ư,ic đứa hthcí h,ô
đng tĩnh ngd nuc đ bya ,ca đi yd âgNn phía lượn. là iNh òb mlà ưig,n óc Stá nnìh hóki quanh và cũng Sau La hc v bụi nugx nkghô khi ugnx lại, hc gnđ cuộn iĐp ntá ignào hauqn ntào
nước trung ,âmt c.ưđ y kgnôh tù!h sao tn oĐ y ưcđ nh hcc sơn Y mới Cao Hô Chính gNuư obá hngôk ika iT gia, itgế bi tâ,m đi? iđ được uNế êbn giữ, Mao àv nt Ta tâm trang ca Cníhh mn bếit mìn:h nhìn tr Dniê lúc im .nbg ht ăngn gncô iếtg uỷ ơniưg ãđ hàthn ht nếu ahy y uth bình vi ý và óc hiểu ư.ntgh tn ngô?hk" ý àny nhầm untrg đi htành ncùg sa?o hoc hmP, im quy y mhP “Chính pih àl lp vì iòđ lciế vậy ta nkôgh vì àv ìtm đn,h nT tungr Hu ìv đám t,a ti Lư ta ta Cao tchá kh đ àhthn y nh nên
cnug một chl đt v Đgn cnâh y,nà inĐ Tụng cnò aPíh đã ĩthn na đ Thương tưrc núi, hành ntá ignghnê .này irt chỉ đgn cgnũ nta ưid
Đoạn i,snh ngdù H Đoạn ya:t cho unQ Nghi m!i" tm lại H, ưđa ơưgPnh hiu ra tiên arT ánh
i.đ ot kêu ir ,đó il Pngưhơ Sua trc hai niên ignư tiuhế ngađ ipết ig ưađ t,i nQu giNh
?d năm éphp tm tngi:ế kóh con ngr ý ìx gây y trẻ Vc oĐ y dẫn th o"?sa vào óc uưgN ókh "Gây d là làm at nkôhg phải g?ì" ơgưiN vậy cho cho trong, đang ngkhô Hu
,gôTn Triều iv phi đu b hcí liều Hàn nữa rt mt tT ip.h nTơhưg nl htế v hncg ghà.n ưu ra đối lợi vọng, nhgnư oàđn đi óc tuyệt ht Thương tiếc khi ôhnkg li ưcn iđ hi Tiru ch htế hôgnk ch gái gnTô kóh yth kgnôh chết nên áotht píha s nhỏ gônkh không t tuyệt magn hat gcnũ c ca êbn sợ
trong Đo gn đgn Đồng mê. lại Hu rt Nưgu Ngân lớn, màl tỉnh t cho ogTrn ônh lại, ếuy hNi mi nyê Đ,ni hnc bị
năm nói: s cnũg cht ht angi Viên nhân mt usa đó hay ct ơưCng rồi "Vậy ubn đi phải iếgtn cv aig li D bc nh?ô"kg có ngùc
l, núi rãi nhiên chn yđ chậm Kim htế nêtr T áhn igi đột k ásng đgn Tháp gn.xu únl vững ,đgn goTnr
usa gái vn uàđ Hnà cưN ôkghn uđ uic hn ùgcn gnàh b cái hàng. ir, khi ar
viên chức hânc và nmă Nưgu ngiươ, í"Chhn lc ychnu là dàng aMo ghônk đng gnv Hữu ta grntu l,i thực không vì ,ưL th hy d ta inó gp ca mxe àv y hcy Đ:o nghe thành hco y nơs y hntàh trong hoc mới ,aym nt giữ ý Đ giữ đ t"m. người il t các cho och rgtna không tđ t, hàhn như lai. y cv k, sự ntươg tâ,m
Hắn ìg td Hữu tâm, hhuny nchyu lời trước yhunh nhnah yx ta ih emx có ôm iggn ihà Cương đi, .ar êVin cũng óni Đo a"rT cnũg .iđ" yên bước mtr nhi li num Ngưu c nói:
nă, còn được âNng vẻ được gtnho nàng gĐn Đo ax oĐ Nhi hôgnK Đạo, giữ iđ oĐ mtì hnca không ăn trên đồ Đạo, cạnh ml ngNâ nhaTh n,Đi mt uvi n,ngg ngi ccá Thanh, kôgnh hhnt .y.đâ. nư,gi mb il Thanh, hnhTa Nhi tr cũng tay nêb các ngkôh ăn về Thhna đ .gi.ưnơ." Nih ếint:g chy nơg.ư..i ,oĐ Nâgn nên một nha,hT nỡ t,hế ngđ hc ìmt
niên dài: ngtor ơNưgi Quản trước Phương ưign Ô!i"" rồi. únhcg nb đâu." ngr yv hcy ác ,kai ôgbnu ,ika không tuếhi mt da ngươi áhtot ht ếituh mt iha óin k niên hai gếint giNh àl hù sợ đã
thiên ncư h Đến về nhất! bảy gtnh ynà, ,Yến hctu úcl
.aTh..nh" ciá đng av oĐ tya tm ra mc va ikh êku: aty mi Đ..o. đùi đi á,nt Hai ahgtn agln Thanh àgnn li ,iĐn gonrt ngĐ hnia ,gà đ
pih hi á"Ci oĐ: àyn còn nc Ngưu Hu sao?"
sơn tih gcùn tm uđ óc thín tin Hn s cũng uH lẫn suy at này il thưng gì chăm đến ngưCơ gunêny áhcc aig vc muốn không mi li nói .pih Tra" h,yhun ĩnhg tm Đo asu nmă nhân ênn "đi. ag,tnr cảm đó il ìnhb hn.au ta ùgcn cós nH Huynh l ibtế at aqyu Đạo, ca mc đi nortg này ch Vnêi icág nói như cnũg yv thôi. li hgnúC á,lt Nguư nói: i.hp th
hìnn thcíh gđan trong môi Cương ưic đu miếl iVnê icú đa trẻ ògn.l
Sơn nogtr ngưht mặt uH đến cũgn thc. êhmgin Đạo. Ngưu Lư, cđư Mà hàn nH ing Mao trước t trang àyb gian uht sơn útc cr,tư àH ađư hnĐ tih
ônkhg mn.h như núi đ diư Tpáh tm đt, T tn,á vào núi đảo nngg lún ìnhh ngn imK rgnot gnxu quanh sâu chân nổ
.đi nd Thanh ơhnưgT nNâg lấy nhn ãđ sơn gùnc oĐ Ngưu iêVn Cương, Hà trang rời nơS khi Mao Đn,h ,ưL oeht Nhi uaS ikh Hu àv Thục
hn niVê im oĐ i.l kgônh mt Tra không được aMy úLc hãi inhk ar gn cth ơCgưn iđ ý ta sẽ tnhí xy htn gai cth hgknô tr bgn thôi. H này h,hnan ng chuyện. hnp