“Tránh ra! Không giúp đỡ thì đừng cản trở! Nếu ta không móc ra, hắn sẽ ảnh hưởng đến ta!”
Lý Hỏa Vượng đẩy hắn, giơ tay định móc con mắt của mình ra.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, ánh nhìn cực kỳ đặc biệt nào đó từ nơi cực xa truyền đến, máu thịt của Lý Hỏa Vượng nở như hoa sen.