Sau khi cơm no rượu say, Bạch Hàng Sơ ngồi trên chủ tọa bưng ly rượu, kèm mấy phần kích động nói gì đó, nhưng Bạch Linh Miểu không hiểu.
Lúc này, nàng tập trung chú ý đến mấy viên kẹo trong lòng mình, đang nghĩ một ngày ăn một viên, còn có thể ăn được tám ngày, nàng liền giống như ăn mật ngọt.
“Không đúng, còn phải chia cho những người khác nữa, có đồ ngon mà không chia sẻ, vậy thì mình làm đàn chị thế nào được.”
Trong khi Bạch Linh Miểu còn đang suy nghĩ phân chia kẹo, bên cạnh vang lên một giọng nói.