“Có lẽ đây chính là số phận của tâm tố, tâm tố đều không phân được rõ, Lý Hỏa Vượng, ta và ngươi đã cùng là tâm tố, có lẽ ta không cần thiết phải phân rõ như vậy.”
Mình là gì không quan trọng, mình là Ti Thiên Giám, mình phải làm gì mới là quan trọng.
Khi thấy mấy cái xúc tu chui ra từ dưới gầm giường, Huyền Tẫn rời khỏi vòng ôm của Lý Hỏa Vượng, bay lên trên trời.
Cơ thể của Huyền Tẫn xuyên qua trần nhà biến thành một thiếu niên, dáng vẻ của thiếu niên mà mình từ trên trời rơi xuống đập chết.