Logo
Chương 1557: Phiên Ngoại Gia Cát Uyên 27

Chương 1557:

Đợi khi chỉ còn cách một lớp rèm lụa, cuối cùng Lý Hỏa Vượng phát hiện, lão hoàng đế Đông Hạ lúc này sơm đã tàn tạ nát bét, khuôn mặt lỗ chỗ như xác rữa.

“Đáng tiếc, ngươi lừa sai chỗ rồi, nơi này là địa bàn của ta!”

Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng không kinh ngạc lắm, hắn nhặt lại ba viên đan dược từ trong vũng máu, giơ cao lên với Đầu Tử.

ca ogà đế, gin xc tức igtnế b tcr itếp không oãl Trong acm quăng đi. tâm ànogh xcú
ơginư nkôhg “Không, rốt gniơư hip Hồng i!a tố, không gniơư tâm cuc Trung, phải
Ha l nạm ht đó, tm itg êivn tngor sau cơ tgorn gnol cùng xc obà ưađ đ,ó rntê xúc ế,đ tán của đnug iLn ra gưnV đó lão ngkôh khí. hoàng iv
idư tđ htp tháp ưgni ,ra lp tđ crt b ngược nôh Liền hai ê,ln vào đảo sau uihc đ,ó mt trong. òta mặt t tiếp
yab ayt iàno.g iơg xúc qungă đá ohàgn ãol tm cnhâ ngực nh ra đi nH đ,ế tóm gln xắc ến,đ
Đầu gnTor vang T đúng. tyh lnê lnòg ih nch cnùg ôcnuhg ôv cảm báo, hôkng
là ,gnrt ai i .r at Đầu quan ta gũnc bây ưTrc ônhgk T đây giờ…
Ha ánt bàn Vưgn rtc ýL cáxh tiếp rữa lê.n tay Lgòn
ha ha aH ha ah
gkônh “Ta cho rt ìtm tbếi nên ta một at lại đấu iàv ngươi, ht.
gvno ế,bit oãl inươg quc, ògnl hknôg n,giư nhiều ,anhtm ta dược gnĐ tchu mình nổi hỏng à, ầy, ht,t toán iv thn của tr âyĐ đã iđ khiến ri. nưig H nói mt ta ngươi ínth ch
Ha hn Hn đưa nnghà đến émn Lý xuống, tm .tđ mc ln,ê gnux mình, xé dưi Vượng yta hnkôu tgi
không tấm tgnro niệm Cùng im giống ó,đ ghnk hoàng nht l bao người ưhn c hotát gnuc èđ với hắn xgun, cs chú, mt ilư uđ neđ khếni đó đêm mrùt onrgt k.hi ìx
nkô?gh igơnư nnhg inó lời ta nay thứ àl mà hôkgn Trung hôm ia yàn Cnúgh ý ếbti à, này giả?” nghĩa “Hồng
icư yht li gurTn nghỉ nđg nhìn tm ntà nh tm iđ còn ltá, bò ar hc thân mt ngồi từ óđ ghàno Hồng đã Lão không otnrg đ thì nhưng ,ánt ếđ mt mình.
Vưgn àum gi,ưn ưađ ti boà đ đạo ưnig phủi vỗ l,úc asu nrêt ngn mt lên đó hc yav ýL Ha
thu vn đi trong gônđ tán năm thò ra hai ra. di ,uas đầy một ế,nđ cỏ ácnh mọc ,it ayt hcg h qua ngói Xuân
?m
chiêu.” Hng kém lắm, guT,nr vn ngươi gni káh một ếcti
ãol tếib tth uĐ iđ T trn.
âmt aT đ !ơgiưn ngươi méK ms đã tố! gòpnh ch, là
!ai “Rốt ucc gnơưi
tc íahp xa. cón àog nêl avng Mt ign nếitg điện trên
Vong Đgún !Đo Tọa
ohc !h tử iT thuốc gnma b nđế hạ tb
ghknô bầu tm ctr mạnh ,rnutg nhân kháoc phải trn ptiế ôl. h rtnog ođ tuh ơgi hpt tm onhàg bào, ayt ngvu bị Đó trong nh àvo ,lô tm nh aty irtá tri cả h
Lý ếđ Ha Vư.ng nnìh H cao ugxn t Lão nĐôg hoàng
ta ưigơn coi il ngh ưđc đấy, thì khác ,nTgru tnhgư igưnơ iưgn a.t đu chuyn ngcũ ôgnhk rồi ngH
yàn àl óin giả?” ha với ai ha, ?Gi Ha hctu inưg,
hpó ơigưN ámd H Vong niTêh đi Ta Đ!o liên ngĐô iv il mìh!n “Là iGmá ht ingư Ti
ha! rồi ta gì Ta uđ T nogV Đầu Đương h iàg dng là uicêh là ha hip đ chiêu úhgcn oĐ, ãol nói iggna làm hồ! ôt.hi đó ođ Ha onc s h,kngô iơgưn nghaĩ htì ìg đ,i ihnên
tc T hiã g.ni etho sự gman ac nigG uĐ hnc
nào?” chiêu “Ồ? émK
trong đầu não hai vào vô nhét bnê gbn ,T tay ntrg ơưntg trong tya aưĐ cóm Đầu thận hăn cả ónng mình. cùng nưbg
vn gVnư nụ Hỏa ýL cười. n
l.i hnêni đoạn ônkhg ũngc mặt mình nh nổi, gnohà ht đế ca dù nh nhưng ãLo ni àno ngb v ứng Ha nit htế Vgưn hgnôk uih với cưtr nình li phản thể ích,
rèm hn nugv xgnu unhqa gnCù ahi aby. sổ b a,yt vi àv hnm đánh al ac
,nhi ngiư đni ncug đánh cnôg hàgno đó !htnàh ađgn phát Tử aSu ió,hk nổi Đu
đợi in,v ab ba bếin đnế gnyà c đ ccu cl toàn thành iGmá hàthn hoàng êđ,m ckáh ca ôĐgn chi cnư mt khi Thế hnoà nl đống Thiên Hạ uđ ưtl ccá ế,nđ iT nơphưg .átn
liên thủ ta hc r,a iNgào .H Tinhê Ti không Đngô iv mGiá
uĐ T úci đầu .iưc
không?” bt cnôg oba ơ,gniư tmì lão hoc nay là cs ch tiếb thuốc amng ihsn hutc thuốc lão tìh nói vì àyn hcc mnag cho ếtib chắn ưnrgt bt ngươi, rcTư tn gtnưr ith nió snhi tht, ta ta ngươi niag
aH hư ãol hct lên đế nát ýL áCnh ac hất gưin gnohà nitêh đạo tay ra ra, bng ưh bị tch .ưnVg nt
Vượng thẳng. Lý aH uđ hìnn ngẩng