Logo
Chương 2204: Kẻ ác tìm tới cửa, ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm giáng lâm! (3)

Chúa Tể Thiên Hằng dường như cũng có điều lo lắng, hắn cắn răng nói: “Chúa Tể Trường Sinh, chuyện truyền bá tin tức không thành vấn đề. Nhưng tin tức này quá kinh người, bảo vật có khả năng do cảnh giới Vĩnh Hằng để lại sẽ khiến không biết có bao nhiêu Chúa Tể, thậm chí là Chúa Tể đỉnh tiêm vì thế mà phát điên.”

“Một khi tin tức truyền đi, chắc chắn sẽ có một số Chúa Tể làm liều. Nhất là một số Chúa Tể đỉnh tiêm, căn bản không có sức mạnh nào có thể uy hiếp bọn hắn, vậy nên bọn hắn sẽ càng không kiêng nể gì.”

“Ngay cả liên minh vũ trụ chúng ta chỉ sợ cũng không thể bảo đảm được an toàn tuyệt đối...”

Thực ra Chúa Tể Thiên Hằng đã nói rất uyển chuyển rồi.

vũ Lmâ nnăg tr gani nh trụ gũcn htnhà iuc Loan đã cnh. ũv dài, tih tr tm ahTnh đi đi il ùcng
t,ôn ưS ếđn rt nhVĩ tử có hip nH,g tôn năm v còn phủ học ngũc ưs hp aus ĩVnh đệ ìhnng học thể Hgn.
Loan. Sihn Lc iđ tr Thanh Sau thăm v ưrnTg Lâm đó, rt
hđn êtim chng liên mhin tr n .ìg ũv cũng haCú tm thì trụ Nếu vũ không hmni àl T liên
còn Shin hcí hđn ếnđ. T Trường gvn tìm Lc Chúa hy tiêm hmT óc
nôkhg nCyuh xảy ch nyà th ihp có ra.
T Thiên Caúh gật đầu. ngH
iđ minh .vt ca rogTn gtăn vũ rt v đa ũgnc đã ,tr liên
nht àM s xảy đhn a!r
ngH nòc tu ơghưpn úhtc ra không gnhư Tưrng hề chí giấu luyện iig Vĩnh nào. cảnh Lục Tmh dếim ihSn inó
hnư ym nyê nHg học trước. ămn hnbì mărt Vĩnh Sua phủ vn
ìbnh hntĩ i.nó Lục Trường Sinh
tni vi đi iĐ uq nói, vũ tch tt. đây mà tr tc
rgưTn đnh T Caúh Lục .têmi là inhS
yV rngưT đu gnph ccá hCaú inSh đi ênn ca trở về, it T ikh ũv biá n.h rt Lục
Thanh oLan Lâm Nhưng rồi. cũng cực ac hạn đây
đại ơmn xmâ c.ưl vũ vẫn trụ các s Trước d lo pn b luôn trụ kai s vũ
iTh ngày. trôi gtn gian qua
hinm tr liên hdna của ũv itếgn là Đúng rt l.n
rt ũv nthô hnư phệ đau tiêm rt aúhC k hnđ rt hếikn tnàhh sẽ nếu nhiều phải .uđ Bởi T yv
T các vi hìbn húaC so thường. nhưgN đó àl
hắn đnh igi yqếtu óc s nhất s od thì ccáh iig nió u.qtếy hắn Đã
Tể Long mc Phi khái. úCah ihk nôgkh
Trường tiêm đã phía hĩVn ihSn ênb ph lan tryun học ưhNgn Lc từ ul!â gthăn tn ct ngH húaC đnh T tni
đánh đỉnh kẻ thôn Những chỉ đó giết óc hp th thể gôknh hc têmi cũng liu thcế.
đcư Thanh cũng nkôgh nhưgN Loan mâL gì. piúg
cả này nhờ mình Lục đều gTưnr nnhg i.nSh điều là một tT
ìhb.n nyê gũcn cTh àl nói th ra knôgh
ybâ hNưng mt Tể hđn rt úahC tiêm. ig vũ sinh iđ ãđ ra
trăm ab năm, hai năm, mătr Một năm... rmăt
c gHn ghôKn ònc chuyện hnêTi m o,sa ahúC hc bá àl Lục ir T ngioà iaog ghnn rắc och quyết.” nc gng c unryt àyn ct đ,cư giải ra tin
.nđg Cúha k cc iPh ũcgn T rung oLng
mitê hn T .tv đỉnh Giết vn tnăg hkí s Cahú ếtch
số il tm ũv r.t đi khác Lục úhCa pg của hinS đi ngTrư T
nếđ Hgn ưgcn do ig l.i êLni giới vật nqau bảo ưlu ĩhnV cảnh
trọng. quan nói, T nđh iv nhưNg óđ Chúa mtêi ghôkn đui
yhnuc Lâm là hTnah mat găhtn gn ht. nghu nhtì Vi ưnh nmu ca Loan, nhôkg nt cảnh
hnKgô v ưhn Thời gn Cúah ntêr đều imtê Hà. tm T đỉnh hnđ Mỗi đứng rgưTn đã
hĩnV hp nH hc ng.H phải trấn cnò ig
không c hTnah không nhị hngtă tn nch Nếu thể Lmâ th anLo đi đưc. ũcgn có
Sinh y Lc Nnghư Trường lo nlg u.áq gũcn nkhgô chuyện
giết Gần hếct đ.ưc tiêm T cs nào đnh ht mnh như Chúa không
ika Chỉ n.đế s đỉnh êmti úaCh áđm s T hnôkg
nh Tnahh óc Hằng ht sẽ iig Loan. chn Lâm tấn thăng thì óc niêhn Vĩnh ếNu igúp hácc tt
gnTrư yhncu đã gii Về Hng, biết. noLa cũng chn ca ĩVhn Lc cho Thanh Sinh Lmâ
tiếp ư.cđ C àl rct ưpc
Phi tg úhaC T .uđ ngLo
inó Mi được. nhkgô ac âuc hn ôgnkh thể cm đchí
ngtăh Nếu thất nh nt bại.
nmu hPi aúhC Long Trưgn innhê .gì Sinh T lmà Lục Tt itếb
hôkgn .ưcđ s hcn tmêi Tể hn có kỳ đhn yàn úCha Trước nhn hcc
hp Trường cho không thnuy Hằng. nVhĩ ch li cL hnSi hti cũng rt
gđna Hn vận. hkí ihtuế
ghĩn ĩnVh sư thậm một thể inết óc Vi Hằng. hy àon ht ngươi cíh óc hc có ovà nch tia l gniư gn.v.. gii ra knôgh mi
vào nhưng ă,hnk chn cngư ih có Hằng. iph đạt nđế thân .ưtng đại úđgn, vi ncíh nĩhV ngươi mi onáđ cùng tđ nhil imươ của tưởng aCúh và ngr chi àlm gii ,cđư Sihn, hnp ht icv ohc iig Tgrưn ưs iTh tgưn Bt ysu uđ hc đ Trường cơ khó chín đến H,à thể hgKnô còn óhk kih Hủ đu khó ôv khăn, in hngôk cuhn ãđ trăm nh rất chn Lhni hồn tuêi ht tiến hcn nhc các ânht rêgni nkôhg ihp bưc thoát mc ati Tể óc nyà ughn gtưn tm
và vận ũcgn khí nôkhg Nhưng S ngưrT cnhyu nngg .Lona och óc Th âmL ahhTn Thn nMh nhờ Sinh vn Lc
th nC ua?s c ìg tm phi uyq tâun ìhgnn nmă
iđ màl ãlo uph s c,Đư g.ayn
cưđ Thậm không tr đừng óin cgũn ntoà ũv híc Lâm b đến iđ giúp .hn Loan, anhTh
ngTrư iđu hbnì tr n.hĩt nhiS cL vẫn
iđ lược trụ vũ dmá iA ?an xmâ còn
.na âmL nhôKg chìm nkhgô àH, óc cùng torgn gì cuối không hìT có cảnh phải Tih gncũ nahgĩ tma nt Loan ý hahnT rTgưn thăng ũcgn hay
rămT hit đến Hng ưctr gn Tể ĩhnV ph nh. hc năm Chúa óc âđ,y tr hiun
ntô aCúh ưađ Phi och iaB Hắn sư iGi ngLo Trấn T e.mx ch
Vĩnh ưncg Lục nch nió gi àl li chỉ rnTgư thôi. ht od Sinh để Hgn igi “có
hắn âmL Lục hp aus dò v il Thnah Vĩhn hc uyqa Hn.g một dn ngưrT đó p,neh ihnS Loan
muốn bo hn chỉ nB !tv
Lc .đcư Đnế iShn htì Trường lúc đó kghnô kôgnh
Trgưn tuS măn vn tu Tih cL .Hà nyul iSnh Trường uaq hôngK hc tại
Chúa vũ têim T ihSn nrTgư nđh mãi il thể rt .ưcđ tr nhỏ, đi quá iĐ v Lc kôhng ũv như
mt cũng oas ra nhìgn ùD hắn k hạn đã năm.” hnđ
Lc Sinh Trường im Nhưng liư ưg.in ũcgn gặp