Logo
Chương 2214: Đại Kết Cục 1

Chỉ dựa vào sức mạnh của vũ trụ Chân giới, từng bước đi ra khỏi Thời Không Trường Hà, hướng về phía không trung của Thời Không Trường Hà mà đi.

Từng bước một.

Lục Trường Sinh cũng không biết mình đã đi bao lâu.

Lúc này hắn mới nhìn thấy, Thời Không Trường Hà to lớn trông như một chiếc bong bóng vậy.

iTh hiện hắn giờ. ôKhgn gưTnr
ũV gonb hânC gn.ób iig rt gotrn vn hn ac
ydu ngã ngH! hCnâ àl nhc gii nhất, íhhcn Vnhĩ
iTr óc ,nđg mình ămn rt biết ta là chán, mình không mt lẽ gniơư Vhĩn qua Giả, ôc àdi Hng rất ághtn hc oas? oab thy đằng chẳng đơn mt nàmh
Nhưng Hg.n khnôg nt th igi ĩVhn li thăng nhc
ali yv hnôkg có it óc không áqu hk hưN ntơgư có ,hn hắn, cũng hắn. có ôhgkn hni gnahĩ
ot ôv thưc tồn Đó một ln. it là ckíh ùcgn
Tưngr inSh Nhưng cL không c.tếh
nếu lặng c “Cảnh tm nêuxy ingư ht thể inưg hcká muốn tđ lúc ìht ãim .at ãim ,ôgkhn cảnh nưgTr ĩnhV igi gii mch mi nkgôh Hng giới ió:n được ưđc nhĩV k đt qua nôhgk rãi Hng rồi ĩnhV cảnh Lc nhSi s thi gưinơ Hằng, hkác
Người mc bình trắng thản ió.n áo
“Ai?”
im tất ức xóa s nH c hki của ing.ư b
minh mt chứng thể Điều óđ vn đề. hc
u.ncyh rất inuh gĩNh đnế
Trường bao ht mg àl gngi này ,Tnh th đu cũgn hnS.i Lc đó trong ngNh ac
Hgn àl gọi mấy.” ncũg Vĩnh nHàh ta ta ũncg sao là .iG hkác th ơgNiư ùD ht nhau hôKng gọi ìth có ngch Thời Gi,
nhC ai ca il nih cếh quá ta, tgếi không, hnĩV nơiưg th gnôkh Hằng ưgnc biết ta Hẳn h,k igết ta bt r,õ nnê cghún được tìm ưđc cũng giới ohc ư,ơngph thời ngưiơ kiềm nhôkg ial ưnơgt hty tại ngươi.” không đi có tử.
iig úlc Gn vi Chân gnhtă gngi aho.
“Thần” ciư đáp.
?Gi v Vĩnh tại óc mấy gHn iHn
cc nh àtno Lc Trường kỳ Snhi õmnh. cm thy âhnt
nv ...oĐ đầu có ..đ. chút thực có uQ iLô
gùcn ýk sụp xóa àl ưcđ àny c ngơưi Tiếc đơn n,ig lần những tưrc b ht trao ếuN người h nhớ cạnh, cũgn đựng ca hônkg đây igi nhưng rt tg àl thể hlin s àl một của nhưng iuc cho gnươi vĩnh nh họ, qáu Hằng, hồn nhúgc thậm xaó chí có ta b ntào igna .ưđc hti àgnn mun ln ac bên th ngh cho nữa, ch htnâ ức cn anig b nnàg iàd, có vn ký nđế hti hgúnc dù tng .đ lần ar lhin h il cáhk ri htế ta ĩnVh cảnh hcu ra h ưnh bna ,htế
ar ncíhh là hcT aik. Bất gbn cht hnm íhtn vật htcu H nhàht ot
s Còn lai. nưgtơ
yat ôhnk.g nvug Thần ahpí v
chỉ giản. nHg óc nyguên tiếc Tih Không ýl êmht nđơ hc Hà c là it tm số at ,iđ mặc àl đ một Nyag sao mc ncũg rTgưn íđch od mìhn do hnnâ chính ti gncũ tạo Giả, giờ ar ngươi.” ra, hisn ta đ Vĩnh ònC ra rất yat về ngươi thể tm
nĐúg là ínhhc o.ah vậy, hătgn
nơh không phi mất ìht i.t Nói bản kôhng cnă tn đúng qunê
Sinh Lc thầm. htì Trường
ùV.
nơgtư tt tại, c k,h uđ áuQ nih lại. ,ial oc
Tnưrg đến iGi nghĩ iaB cL T.rn hniS
naig notà đi, il. hpi tm hgôKn co gndò là ith hoàn
Dường cắn ar đ như t.r nuốt ch sinh
gCnũ bóng”. gkônh li trnog bnog
Bt tm tch nH ra H. mảnh vt lấy
“Đe ta? da
thăng nHg ôn.cg là Lc gii qu Ktế đã Sinh chn thành grnTư tn nVhĩ
nói một ngig oàv tai ngưTr Lc S.inh ryutn Đột nhiên
Thủ ưnh ia.k Diu Viên nh d rưct
hnc H Hằng!” khng,ô kih Vnĩh ưnh ith ưcđ rt mnh thoát giờ nghưN có hạt vt gii rải hc àm htc nhiều đạt vậy giống, it ơngiư đã at rt Bt iuhn
Trường gngn n.ình cL đầu Sinh
Lc Tnrưg Sinh h.i
hôngk nut trụ. cn gngn ũv Đang
gùnc ra v iah ta àyn đã nũcg usa s an uiC gii ĩVhn đời, thứ đnơ Hgn ôgnhk còn chn
chơi. cây gảy àl không nb ch hiT hn đnà
rồi, coi bật. ta ra là ingg tgrn luâ oĐ ch kôhgn coi óc tếic một ym không Ta là đề...” thm kaì, gnrt hn ngươi hnt gơinư nổi vn cíh th th,n óc “Thật đu chút uqá ãđ th Lôi ging ihp
Ch tng mt v ngiư phaí óbgn rcưt mc hn. tm bưc thy ax, oá hn rtng bưc đnag không
ith aĩnhg agni óđ là tranh iM uđ b đi. mất biến hgkon mất bc
còn ,Hng đo mc cả đu vì inơgư n,a hnn đo ngươi tất óc ưđc gônkh lên tại chaư c cảnh ếhc ingư “Hiện người Đúng Vĩnh k rồi, ưnơig ònc rtgon kh imk ti giươn ôkhng áqu tih óc l còn lữ, tếni tâh.n igi g.nơiư nhớ im của đ
.gnai rnưgT cảm thời s số được inhS số nhn vô thế ghônk thi thể s cúL i,gi yàn cL gn,ia ôv không, òndg
rgTưn không. cả il Lục co tt inhS ãđ tih
Tt co i.l c nggn angđ ghnkô
s ếbni uđ m.t vết iM dấu
giống nxug nhgn nhm Thn ,rt gnhcú ta ht àl ưhn àny Thời với s rTưgn xuống H ônKhg cũng ir nnìh có H,à rngưT ir coi đầu nió: ta ihT tg gKnôh duyên Bt “Không gưni uqa nó, ph Hà.” ri tr ,ias thc tv dung ti irtô nhiều
Hgn tothá siêu thời ô.hnkg hVĩn gii hnC
aoS s đ nươgi tn li ngươi đe ca ad mc tm như tại người hết?
gi cgũn ho.a hntăg nHi
hlin Ch tânh nh thì được. hmn vào ăntg ùd ưncg nhục cũng đến da ht đâu không
cL to cnò kích trướng iSnh so giới bành ln chíK ưt.cr vô gưrTn óđ hn hnơ khi iv Chân ctưh ưcth của
.ig ihn của biết yang nhìn Sinh ch Đo tình ôiL Lc áhongt rgưnT gnrt qua
Trường Sinh h.i Lục
chính ,ias t.a hôKng là
thời diệt uđ trở hmT tay. tm hti hy ôhnkg một iđ d íhc hya ànb as không như
àv Hằng.” “Hiện hnĩV có chỉ nhc igi at ti ngươi
otr bụi. ãr, tiếp ant hóa rcT hhntà
iph kôh?gn muốn ,Tnh do mảnh dung cht ta inlh phn biết óc àvo nh ngươi ta Hủ àny vật Bất
Gi hiT Khôgn n?hT àhnH
hnào dùng tb,i àM àton ăhngt cách aoh. đặc tm
Tt nt ưign cả sẽ của mi đu sự iđ hn. êqun it
.il nhSi nrTgư co gĐn Lục t ca
ngôkh chnâ nLih iđ ca nãg. snhi ar phương hn
đến đó. như uiđ hắn nghĩ Dưng
nhy pth hn đột Sau đó êhnni n.êl
Tnh rộ .êln icư
cníhh Vĩnh “Thì yđâ giới hnc gnH ar
một Không xuất ihT gưTnr nih iGa n.h hìhn
biến gtn ynà cúL cb tranh mất.