Logo
Chương 418: Một Bệnh Nhân Mất Ngủ Khác

"Người của Cục điều tra sẽ sớm đến. Chúng ta hãy rời khỏi đây trước. Sau khi tập trung sức mạnh, chúng ta có thể “gặp” lại họ." Tuyên Văn ngay lập tức bước ra khỏi phòng chứa đồ. Cô vẫn bình tĩnh khi đối mặt với bất cứ điều gì nhưng sau khi trả lời cuộc gọi của người đó lại trở nên hơi mất tự nhiên.

“Người phụ nữ này thật đáng sợ.” Túc Mặc thấp giọng nói, giơ đôi giày nữ lên, đi theo phía cuối đội.

Ánh chiều tà dần dần bị mây đen nuốt chửng, màn đêm giống như một đôi bàn tay to lớn, từng chút một che khuất tầm mắt của mọi người.

treo đy ni những như cánh ưđc nla ngb àmu ìnhn yht ìnhn tya dyâ uc xúc gnm at gnhn àbn si ht htnog chuông. gnrt. hpk thỉnh tm tu, keh đầy niơ vào, Đứng cửa hở Bóng ph tối hnng hãnn rngot
bị gnưi và đ nVă nhân chuẩn ácc ghnôk tch chân đám ênl yna hnng cưb cuối sàn vnag aqu ưtv hiện ùgnc ingo yuêTn khi l. Tiếng khp cũng nbh mêđ
mắc mt n?g hAn hngc ncgũ
th ưhn u.c cTú quanh dần nd có Mc .cnh cu knhgô ging hkó ht tr at đầu iưgn ht tmi phn là tyh nên giưn cảm intê ,n rt Ncg uc vây đó được, xuống unih dần không xẹp
ưgn.ht iđ quỷ uâ.l ngcù il ăVn gũnc trong óc bình viện mt oán Tuyên được lấy ãđ vẻ một ggin nbh thĩn ngôht Cui sao?" "Nó gặp
lẽ hbn lặng u,má vào iđ rntg lobsue ânnh níhd nVă Mặc àny .nng" rất Bnh" có Tuyên v hp.òng áo
noà tmâ hoá ăVn ìnnh ar là đàn d Sau khi l.ý nh han hitn th ngôkh ngưi hni at hpn t,hn ltư hátp hẳn yàn, uTnêy b mtâ bệnh c, ông
c.hết nôg vậy.” ình.m àđn nquah bên ignư ggn,iư nig ht ngux yth núgĐ tb an cảm anđg óc ngi ưhn Ngưi
vào thế bước cmh ti Văn uq hìnn Tuyên anh inưg .ta nhìn đàn như ng Q"?u trông àon?" onC mắt chằm han thấy gnô
qu gnPòh kỳ nhưng tnahr áhpt óc tgnr thc xnug tiếng tignế nhb v tc, nngh mg hanth tniếg il ,l hanqu ra ahin gihnến ăn. trông rit àv bao âm rgnă, tiếng vung, àgnhi úba tgiến
cb iếcch .tgrn usâ mảng hgnn giơ lang đó, nVă dây hncu,y tya ar Ngnh hn ov đẩy cửa gtnư xêin những bc tt cùng ơri b mgn gtưn ácc bt nl ưl, sợi lio nhng đầu nrgu bên trắng nhngà rntê lúc c àv trong khoảng các sơn ànhh Tuyên .ox ovà, uaq hanm lc hia đ hgôunc bò il nv
thitế b vặn gtron ết, xiêu chiếc àv yn.à căn một ov àmu hgòpn tngr nggưi yha y vo ln chỉ ndg c uc nKgôh ơs bệnh có
knhôg s och mức cao tgn trời nPhgò nhân áoh Những cđ .it sóc măch àl khi imh tp đến có d độ xut h tếh nghnư yngu nth. hiện trung hnb uh đây tib
được ontà chká trục honà nhukg rgnto i,ig iha ca goinà r,a àv hncá aig Khi hnc .uanh đứng aih ếth nưh cửa ưdng m
nh tm nla r,ng it ovà ãđ ác ưnh bước gBón nnhha Vnă mâ nơc chóng và n.gm uêyTn dường
Mỗi ưbc gpòhn êinl th điều ênl, này s htahn trong nl oàv. mâ tăng lặp ct như l,i ginư
ncgũ trên giường s óni số gòphn s thì gortn nádg t,iô nêl gknôh ming xuất xm gtonr ôgnhk gì là àrng “Chỉ ôTi mất!" nhhì không! uđ một ngồi txu thấy nhc igi gntư ti,ô quỷ mng tm úlc trần thể bị th đang nòc bgn hòng,p nm nhìn ngủ tm teor hcíth nhưng tonrg nữa! tm ôti thêm c ra tôi tn,gh àov ngnhư số dây c,ó úgnCh này, hồn chun ôkghn h,nà tyh tôi hki ihn voà đu negh ìht mở rõ người lúc s hni at
Mt ta mí ơnh hnư giường, gnu, àv ca hnôgk diư nhìh tc mắt mg ãđ đang điô th mình ntr ưhn bao uâl đỏ ngủ. an mt không nhắm s tự giờ áđgn đ.ưc niên đi hình nha iĐu athnh đã mt
Văn nghiêm ênuyT gũnc mc giNư tm ng anh itô nrtg mà tm khác ghcn ìtnh khám lang. ấy nhơ hnàh trạng iđ iôT aưđ ca nhưng dn nhân cô gnôhk yh ng đầu sợ y". nơi đến usâ anh vng ciú nht nhB" ac iô.t
ca phía pòhng của nib hnb s nghpò được - biệt treo mT cós đặc mhcă trong 1.
hìt đưc, bếni hnm b:m qu .ng s iôt gn tm mà lẩm là ,àdi đàn a,r .m"t phải iôt “Tôi ôghnk thở gnKôh va dmá không thì ar m li nih iưgN ông h mắt av sẽ
hNt đến nul ìnhh Anh bhn trạng tình ca mức tr ngoi,à àl uxyên thường thảo nu.ha mất v ânnh êtn ar ngủ bnh ca não hai ưnh iưgn
đ Niưg ohc rt tới nói. im, đc ibt ngủ ấy mt nth cbá ôC đây hn.a gnrt ach
huk mi là mt óc kết inhu au.hn cửa ìhhn Cui khu n,gt ưnh loạt ph màu inuh với g ntrg
Tunyê chút." ti "ágRn c mc iđ nìhn di.ư ăVn lên, bệnh, iưngg chnă ungx tm évn
ôm ai với cảnh đu mt ngiưg th,N nhưng gôn hàon iôt ãđ piết iưNg nơ ahn giống của tiô nhớ iưd ênb mc không mg xúc ôhkgn dám nhkgô nếđ ím nđà nh"A nià.og h"an.
hcán ikh h.ui cchá mi tất ar t ovà mở ac mt c lại íhap đóng ir iưgn óhk rgnt,o Sua sua
60% nhân t onc bên l, nv gnhn ognrt. nbh người gđn yàng hoạt abn là Nếu ít voà hnìn htn
hnoà ô nhân đcư àv hmin Những chuyển bóng aưhc àtno vẫn inưg nhtí vào àgsn bi anb là gi inưg hngn bị sẵn gnyà i.t id
iưng nl Sau ếth chká niư.gg òb tnrgo cùng nbh ĩs ngủ an rnt mt tôi gm gưni nđế ihk hki vi y ncũg ra gôn ln cáb uci ,đi nTi đàn những vn.i kcáh chá,k yàn
ghnnư mt nàđ ònhgp pc như ca il khi gtnr đôi tr mt ưngi “Anh vào ca mí ynTêu khe trngo áu,m tc ìnhn tự mắt ngòl ?osa ưcrT Văn đ bệnh, tung. n hty ông sp unhi hưn chỉ