Logo
Chương 1742: Ngày tận thế không giải pháp (5)

CHƯƠNG 1742: NGÀY TẬN THẾ KHÔNG GIẢI PHÁP (5) Kiawe sửng sốt trong chốc lát thở thở dài một hơi, tức giận nói: “Ta đã nói mà, bệ hạ sáng suốt như thần, ban nãy ngươi nói những lời đáng sợ như vậy, xém chút nữa đã dọa chết ta!”

Neuss cười khẽ một tiếng, khóe miệng lại có chút chua xót, nói: “Đương nhiên bệ hạ sáng suốt như thần, nhìn qua các quốc gia trên toàn cầu thời cổ kim, cho dù là vị Thủy Đế Vương của triều Hoa Hạ cổ, được xưng là thiên cổ nhất đế, nói đến công lao vĩ đại, cũng không bằng bệ hạ chúng ta! Mặc dù đưa cho Thủy Đế Vương tấm bản đồ thế giới, để cho hắn thống nhất toàn cầu, nhưng chung quy cũng chỉ là đế vương của nhân loại, chỉ có thể tự xưng là thiên tử!”

“Thiên tử là gì?”

amù hoC mđ hnè hay đánh ahnog đu hàhnt th nđế unygn oCh ùd gnũc hn aoc gi,ươn ib iưngơ cđ ìv hnìn ôgnc ph nuygn thì ngươi, htotá không pđ s ơ!ngiư ươing b x,u chmă cá iTr li ói,n àm tph hco cũng ést thấp Neuss nh.hcí !ưt chm mêht tươi tốt, không Tri aưm ovà hya lời uc n,vg ib lầy sẽ sấm ýqu của áci khỏi och nơiư,g hmc dù sóc là ac sẽ yah ônhgk ir !tếch
nũgc àym iưnơg ngn Ý ra, àl b hy uCi diệt?” s cùgn ió:n as?o Kiawe níuh
mt ca im lâu, ngươi ieawK li, nnê qau hk sắc tri, ứng mn,hì giật hnư nph Ý l,à lãnh coi, cũng ói:n chk khó tr s gngi b h hi hắn tr ênn ìht?n
h vương na, cnò h.nT àl gkôhn rùt về ãđ hctu B phạm mà Đế
T?ir
thì unm phi đổi ytha ưinơg Khi .c tất ngươi yh phá
khổ đcư gũcn ếht tiôh, cũng uc gnnà cờ ,yàn àm s đua ,ir gniư àl “Nếu khổ ùd hiển ngươi tình gian hc cu v,n đau chết.” chỉ đó kiu ihln uđâ v inx hip gp ùm chuột mèo sao trên xni
da bệ hòa hnbì lấy, ht âyđ ưhn ưc,đ giống thya idà của tranh tt àl vci chí iweKa đu đ “Nhưng đi ó.ni có iđ, nào c noà ta ý không kghôn cách yhncu đi chiến h. vào chúng hyta th
iá g,nia gnôkh .nó nộ ca nnhâ trời, nh hề tnuâ itr ct là h “Cái yuq nếđ ghnư teoh, ca àm
hins cũng hkông thm mặt, vẻ chúng vì đi àm không snih chiếu ib hìNn vui úhcgn c! bi xuống àm thay h,isn únhgc nté
bộ nnàg suâ àid cho sua trôi đang lực nigư vào này, ac da tm Đế dứt dân nơi nhàng rgn là có td óc n iưgơn nhnì hk khỏi ưcđ, i,ak ếhc iđ b hìt đổi là ntào tập àov seNsu hiun đu óc êrtn là, ikh của xhan hpó hưn ynchu nkh at rưcT hmc onà ,oac gniươ kéo vn mà cảm ghế, nói: gna tù myâ trăm hgnkô Đế at nhmì thay rt toàn ta my nôkgh hik tụ unm nạn, àvo iph mi quốc, hồ aíhp kín khổ, hn bhìn irt hácc năm, giác nưghn cc nh êln ub nhanh, được ãmi htotá gđna đôi hmt ích cảnh quốc!” biết hoàn ùm thm nòc my thường nđế mă,n ưni,g thể đ ta
ngưth git thật vương yv lại gii sai, nht gì, ôhnkg h s nc íthn ,hìnm at ,gnang gcưn cn gần nguy áhns uxt đã nhiều, kế cũng sm như cứ Keawi th b tyuếq. hni mt T,nh vậy, có cngũ ihm úcnhg ếpit ưhn gnkhô hđcí ng lng áton iv h b óiN ió:n lo kgnôh hct óts b ếĐ ngkhô ũcgn hc,ás s nếu phải
theo ch rồi, at tốt gkhnô hniu, h aòh thế “Bất giới áuq tcr tuân oli êny, trước bhc nuchy ,vni tm đuổi hg,nnà ôxi uesNs bìhn bình, àtn iph hc hnìb àl thủ nói: xa ít mm khốc! nòc at ct àl không luôn ,áqu ar hhícn hếicn suy nhkôg lai vĩnh lcú là sự uđi hatnr tnh đui tiếp vốn cc gũnc nth h vn gúnch tranh ca mặc tương hcinế nghĩ cn b bệ k âcn lố ,oàn yqu hòa nc đ hn chúng chn ,sao lời, teoh Dùng êntr gr,niê kệ đây ưic ?oas tr kể có mt
ch gnưi đmá thay in bị y,h páh ah,ó tognr nưgi thể och nthàh góc mài đi bt gnđ ít thì ếNu trở đng.ô nhc, tnh nmu không óc nưigơ òmn
Kweai nghe “Hửm?” oc,h không nghi r.õ
nhchí Trời!” ìht nhúcg ta uếN đế tử ca iđ c hạ vương bệ ihntê
là th thầm: hìt đây ging diệt, b gúhnc cngù cản, l ônhkg thi ia iuc iđ khổ là gns đcư tếh h?i txu có y,v ,b có hnt, ư,cđ hnôkg đổi aus hơi mi sẽ cnuyh tahy agi. ly cách nt gũcn useNs trong oLe năgn lát nào nào nhà ,nyà Đnúg ta chcá tm như hy ùt thoát lên
lạnh Tt usNse tm N rTi trên nhiên tir rãi quý li, li ôtn tử, nhơ chậm gì? tuh thiên nth nói: cười nhưng là
T,ri êntr nằm hnng tại áđm y.âm coa oca h,tưng
là Đyâ itr. hcnhí
,gnl ưTng thế nghĩ đi b ađ pih otnà rộng b gotnr sai iđ nrtưg tt sNesu at ta usa nhưng ybâ im :pếti tới hôgnk ra nếđ teoh uas sau kh lnê có nđgư rằng, cũng im im ìg vốn yâb tm ta, ,ir ngũc ,gi lúc ltá nếđ đây, ânht uđ hnp hik ra ol gii, rời yàn nhau.” nthhà, Vnươg t ãMi bộ Tường những sẽ Sylvia hn ,ùt gưnt gi ax mắt inó cực c hơi tm kách ta vị ig Nió vây cho m hi,n trước và na, ole mt nL này Lớn kgnôh h pthá
m, Ma đã lui gnoHa ànto nếđ giờ hc an ghtn htành xmâ Đế nngh nânh “Mà vương ht cầu, b tâm t đã ngoài hnơ tnh đ, nl nht gii t,a b il,o ếth nth ếhc thành đi! c nàhh aM còn âthn vật, mhp ctr byâ riêng h hgtn hóa xa ítch mxâ nhm ac vi minh, t, vượt oing ng tinh, ac xtu cường ca ưnh Trùng ynà, àv cũng gcnh k úncgh igc ntếi hánđ hnng hnT h tất ếyqtu Thiên những gnam
hip hìt ênn ir!t Đế irta noC Vưgơn ac Cho unm trời! gănđ tế
gnôhk đgán Mưa nkghô ngươi ghtơ,ưn náh tràn cho !il b đã pgn ngưng maư xuống àhn !gơiưn sẽ “Hạn s ri yh ac ơinưg páh vì của cũng