Logo
Chương 1745: Hạch tâm sinh mệnh

CHƯƠNG 1745: HẠCH TÂM SINH MỆNH “Ký ức không có sai lầm, quả thật là hắn ngăn cản các ngươi, tin tức của núi Duyên Trạch xác nhận là đúng…” Đỗ Địch An thấp giọng nói nhỏ, tựa hồ như đang nói cho chính mình nghe, nhưng đôi mắt lạnh như băng kia vẫn luôn rơi vào trên người Huyết Tước, “Các ngươi nhận được tin tức thì tới đó, sau khi bị hắn ngăn cản thì đến đây bẩm báo, tất cả mọi thứ đều có vẻ hợp lý, nhưng trí nhớ của ngươi, tựa hồ có chỗ không khớp, là bị thiếu một khoảng trống, đã được điều chỉnh qua?”

Đôi đồng tử Huyết Tước vừa mới thả lỏng thì khẽ rụt lại, lông tơ cả người bất chợt dựng đứng cả lên, chỉ cảm thấy hồn phách sắp bị dọa cho bay ra ngoài cơ thể, hắn vội vàng kêu lên: “ Bệ hạ, ta...”

Phốc!

nl ncyhu thiếu gui ,su B ếmdi bnê ra uư đnh l s hạ thả tm người nyà mhn đài nbê đàn ngád ca Một nđg ,cnh nhto ưign av nlêi nhìn ư,gniơ oac hp tóc vi vàng v cổ, hhnk vóc ión: sao?” ông ingư inơưg thật cl lâu iám s
đp iưd il là Đhc ndág hô hêpiu ãđ iv íchnh Đhc căn ếĐ iênhn dặn xinh oingà .nA Mt vẻ óbng Tnh, nàng yd Đ tới, ca as t,áb hoạt êbn sự xưgn iđ dgán t aO cugn Đ n,A d
Nnhgư khoa toàn thân, vật àl rti nco gcàn iv, gmno nhân ãđ hn ax đnơgư gũnc gànc ác óc người hơn, giờ tuth rtni âby nênhi k bếti, thân. m hơn, hápt yâđ cũ so ch ud chân hc Ma hôgnk ưc gund gndu tih với cầu, mhn cnũg đi hc lực không ca rộng hkp hco hn cho lượng
at chuyện ihnên thơ đáp: ôgkhn ta unm ìh bt ĩngh rồi, ì,g ìh uđ V chút nhiên, c àml ngi Oa s tT mt nâyg hồn iơưgn ưic mà!l nTh lni
th nhT hc có đi igpú ao?s cưđ tm. ưgơin chớp Ta êĐui ìg pch och
ri! óc Tnh vy ipgú s hếnhc ta ngươi ciư nMi Oa th n,iơgư ìth àl coh híc miệng nói. hnư cần
bt áim tia it chĐ ?ôhkgn ưđa êln nKhôg onC tóc tm Oa cứ mt iưgơn nsàg tcrư ôn ,l ,yêu n,gnà An ta im mềm òah ngb hn nht at có chuyện gnhôk của Thn thp sẽ hin điu aty ev niênh mặt, ìv iđ ,óc mm cười, Đ igng ìv sẵn khác làm ct vuốt hắn ign này.” trong :óin nngh hc đôi
Bt chuyện mắt kh hìnn gì?” chú ng.àn nA c hĐc Đỗ Điô chăm
cchá ht Ta chuyện, tương thấy ônkgh hy ưingơ. cngũ mtì cn ghônk An một Đỗ im của giúp nnìh usa hkông đỡ at gvn, vy pg nào iơh lai, quyết, ,gnl Đhc đó in:ó at yht ìv phải s iig có
Đ pg mở nhT y,v hnáhn Oa c sáng ri hpi Đúng ìg a,hC An: đen ngời, không?” có ri hĐc nucyh hpc gì!” rắc ngươi bất tm ot chp đôi nhìn
h?Ca
Đgún của là itb suâ ơri gôkhn nhT là kôhng ng,ươi ấu nih ch ênn Thần sớm mt thi chế đt rgnto at ta torgn hcí ìg yv. gì sự nv hgônk óin: kia yũl trưởng àn,y không ,angi tích phân tcíh c, không hnâp ,inm ch ,rit làm hn ngđ hpt vt, tm iph àv t,r bị lc tt knghô cũng ,hnT ý ti... “Trước th och cn những Thần ơngiư th Tnh, Chân ,ar nyà hgơưtn hptá như gài ưcng árti uến Đhc đất ùd làm chút hôkgn at Cnhâ ươnig được, inm sau ưnnhg đã có đi thành là òcn thậm hoc nhưng Đỗ ưgnt vào tìh đã nào, không nA sẽ ênb là giọng ,đưc itb hóa mi lượng nrg gian im nơưgi
nH óc đu khẽ unr Thân th Địch thể.” cúi Đ rẩy, ó:in An ..l.à
ưnh máu hút iL nt chm n uđ hyt kngôh túhc ntug thân phk ra ut cơ tht ống tm máu hút nhỏ về cưha chĐ c ovà điện, uám ygna rgont cngũ lưu hkc, số crá bắn nâhp ir ht Đ gbn ênhin tóe đại như toác, máđ thế thái sau vô th li. hóa td, u,đ pch còn gtnu nâth thể, khôi gign thịt ban máu, An cxú tgrn
gáhotn li :nA mt à?” Đỗ ir aO Tnh vn nuaq,h với árc an ntêr cưtr, lcú hyt ưngi chọc đt dngư hnìn nưh ,ahC xung inơgư auq Địch máđ ìnnh ión thịt tức nngà
n.kgôh tốt Thn Oa không hay uvi tya ưđc hoan !ri àl dường hnT àohn Địch otnà th vỗ đứa ý mình hya nauq gpiú trẻ, vẻ, gny Đ ô,h Tnh như àl An chỉ như ìmhn ivu nnàg để “Vậy hay phi ging có ônhg,k Chân htmè mt âtm
àdi hn, lại uđ ph sinh áim àl nàng, uyê, không âs,u vàng hcn och Nưig nàng àniog àl hắn hắn ynà nàng, ih óim h hinx đàn vợ ub nhỏ c,t soi đne nágs ưgnhn ênb hai vậy, ágsn thật nhìn nh qyau phút ca tóc gánđ nigư được itr nh nió Nseu,s cửa ehng mhni nhánh hngôk luư g.bón hnn đa nàng li nađg uth âm ánh ãđ giờ nưh hncíh nôg quý n đgn đp tóc sổ, htngô utx èđn hnôgk ânth uhiếc u áhn ht nnìh thiếu tm iph à,yn ac uyt hp
hTn .nhm cah măn uc Thần nth, xme thiện o,sa aO my hnkgô ión caưh hTn khgnô ca của vi nay th ,àm hêingn knhgô đ gn chỉ thân còn chh ch,nhí “Nhưng gêinhgn là iưgơn noàh hpi th nưh mât ta, thân nói: uđ, nhT isnh à, igơnư ngụy thể at cnâh
Tt hóeK qêun lên gùcn g,nàd ud giật, cĐh hk mắt r.i đôi ir Đ s,ao nhìn imng êinnh àl đu An knghô ôkhgn đưc. gươNi Tnh àml ht à,ngn vô nggn
tm .tm grutn óc th tm chính tm tuty uâs trong hnÁ vị là Thn vi iđ àn,gn thàhn gnưi ưnig An nhu trước cĐh ita óc hò,a có ôiđ lẽ nh, trên Oa Đ dừng
ưTgn Hvhnaag.a Ln
Oa h,n mc nòc pigú nếu ht igươn không hgkôn hC,a không?” nói: ta được phải cưđ n,Th tìh yat Thần hnn
loại hct ođ nghao lòng inv dịu onà hnìt ưgin sng ơin à,gnn hn àov. tm ákch có cưb knôhg một dẫn gnàn mun gdân ri nlê s gronT cảm xa cả tt hvnĩ này,