Logo
Chương 1752: Quá khứ

CHƯƠNG 1752: QUÁ KHỨ Ban đêm.

Sao đầy như sông, ánh trăng sáng trong.

Đỗ Địch An và Helisha ngồi trên tầng thượng của tòa kiến trúc cao nhất Đế cung “Vọng Nguyệt Lâu”, gạch vụn trong suốt như lưu ly vô cùng bóng loáng, bọn họ ngồi cạnh nhau trên mái ngói cong vút, gió đêm thổi vào mặt, vô cùng thanh tịnh, Đế cung rộng lớn dưới lầu được thu hết vào đáy mắt.

.r đèn uic đuốc ,tm rc mt nàh ành
cũng hgnné s ht a,hó hhc c vị âtm Ma tmi hoàn ta gknhô nhchí ar ta thai khp thể, chính cơ àl ihp ra cgũn ông,Kh tib,ế àm ibnế nói, il gnkhô xảy th chỉ hins y ,th thần! hóa xâm tm àgnn Đế ,m mnh tm at xác va tếni nhm ,ra trong ta.” y hc mất mt nàgn ngay àm âthn nsih thiếu gyn ,ln thần, thể iátr do ngàn thuếi v at
àov tya ơir hít m..ghi.n aT tr hn nhhàt vật
không?” giá Có nđgá
ac ,àhngn ànb của dùng hơn,gtư chút m yat nlòg Đch pgn hn s nòlg yat hn auđ có nthi rnuty nắm áp tonrg ngàn. bàn ,nngà tay An uđ dàng, bàn hn nđế nhưng tm nhắn tànr quay ly il, Đ du
ãđ nrgưT ..Sinh. ếigt “Ta mâL
uNế a,t y ăn trở hcnâ một gnnà Thần v nàhht nngà ht ấy chính...” htt
đã rnu ênn nói hnkà cúth rẩy. nàng h,nkà mở igng rt thoe im âul, ,gmni iđô iH nagm
cuth Ta hn rít như mt hbc húc iShn ta thn hơn ý àov giả nrg ico imhn hco nqua àm đ từ v cn ehc âLm gbna úlc vn phận, nưgi, hưnng sát...” ti, aik dấu noc at ãđ ta êniL luôn àl đã niLê mi ac il gtnhô nagb Tnưgr thân
ếtib at vì rt hn,ác đổi!” tora icá nghn c nưgiơ, óc icnhế bây đấu nếu lại nsg lạnh th cũng uyQn ig ,ar đ lực? cuC ca kiên ì?g nkôhg s nĩhv đông ht mi thà tt ta yngà ta t là nàmh là tìr cuộc tm uc? ếuN của at hok onrTg ht dụng đu kgnôh tr măn aqu
đi ba hhtàn oàn àl trên kiếm vc nũcg ếmki mỗi hải at áhip tđ li nhưng đất, âsu tìm mtì êtrn nph ưing triều, nơVưg cnáhg i..km.ế vui tm tgnh vẻ, rtnê lập liền, sót óc ngóc àođ nht số đảo nkghô at àyng đu cưht chí thậm kph iơ,ưng ihêtn at còn “Ta âmx hty ìmt ,inơ vào ngày hạ, các
..ếĐ. Ma đánh Ta bi
cĐh nL ol ht Đ àlm à,nng không tay thí ht đu ãir nàl ri hln gónn b đi gànn, ac trên ấy An yat kể tb gtuNy chm tay mn.igh gkôhn hCná xa nkôgh ángth hk tv b mch thân nàng ad những cóc, ngươi Phi ôm đó năm hcán nũcg vào nếu lấy s lại bt ơig,ưn
c angi thời ra at ch nghiệm óni ếnu vy àl ra, nhất thì thể trở vất v có áuq th êynxu thể có v th rtí hk, ta cứu nghiên voà cn ihngm thí pxế như im đu iđ vả tkế ac bi gian' hai, ht suốt tất ưnNgh các nhã.” nnêghi xảy àl đ v rtí nsg óc cứu qua ln uc thí tht gnăn ht i'ht cáx n óc ckh hnàn gian', igna 'thời quả th inngêh hnôgk bại, tm
,igơưn đến gưni lúc như giết trcư ôgnkh kia hiT ct chết hnkgô gnưVơ óc gcũn b at, “Nếu íhhnc .n.òc. hià l
hTi phương ta...” ếĐ thnu cũng bc theo ac uqy
ũcgn usy ng, ta clú của c ơm đang thc hnhà agđn nighm tíh tiến ĩgn,h ntrog tiềm tnogr “Ngay icg
ta vào nanh hToát cl nơi vut ,vyiaSl khỏi đi ri ihk iLên ti ng..ab. biên của giới, gtyuN, hiP
“Mỗi ngày àml đ igi xác sống...” gĩhn soa ysu đều áph at vrusi
K “Ta phc C.h.. gnàh Lgon
nhiên ngươi, bay nđế ar Địch những nưdg b tìm ngkhô ra thì orntg khu thi nl đu ta ưhn giá cc ưci, cưi trong Đương ưngđ gũcn ãđ Đ ãđ Bây An nơ,gưi sạch.” dn ,iđ kho yàng của ếNu ihá,ko ági ùm at náĐg gưin chết hc! giá! áci trn rồi! tt kỳ nsg khói mưa th oeht như uđi iđ ir, cũng thy hln cưrt ac đáng ph lúc chuột, tih gió cả đáng aki gi từ ta có nđôg sm nêrt
ta đã gncũ cùng, thy uCi tìm ưgnơi.
hc.t ngnhư hắn, s aoh vì hi hôki h gkhnô at gntha ưđc pch ngưd một trước c,hp ánh c, im hk mt elisaHh vực, phục năm tbếi c lang osa ggưnn cl thy ta đó, cđư đi c ýk dần ũgnc at ál li ýk nưh đó đến t đánh đã đầu, ăn c những sau dần mt mắt nd ca at lại, ký ãđ at dần khôi khôi ogKnh ta nhìn ngđ ió:n
ri cngũ quá nói, như đã hn vậy, Ngươi cưi tất óni hn đã ?ưcđ nyà yhucn mc Địch đã ht đâu? ôhik Đ cảm, lúc cđư mọi nA cph iL nơgưi gnươi những thương như đề aqu làm nhận ra, iuhn aos àm ức cuyhn Ký mình sao?” c năm ca tài, :nió Dường
eahiHls gl.n im
hti rõ vn hngniê pếit ámy ar ,tni ,ănm chưa mười óc mt ynxuê móc ếkt óc nghêin tc qua năm, imn ătmr nhinêg hìt mt mươi iah cu uq ăn,m cứu cứu, thể àgnn gànr, ta nưgnh Tcrư m,ăn at gian!” mt hcc chn àl
inkê hết khổ truy lgn quật bóng chỉ icmhế ac gndá ngr ,ànng nàng gntro ìtm vt rtgon ùvi óc đá nqh,ua được rìt nghe, thủy, s lúc âyđ ôgnhk gngi li gêihnn lmà những phất uty nên Helisha và nulếy yên ghn lời. hápt vào không khgôn khổ nió vả đôi hưn ìhhn th q,ýu mt nhìn bóng iak vt ó,c cho nnê êniđ quyến kiếm đã t tếbi rt thấy glun, phòng ưgnh mtì đầu xung phú mông nàng rnt noà cưng c,u nghiệm cc cổ hít hạ, hcn hnư ht phảng tm đang gtn lng họng nàng, nhưng thnêi
chia khi xme tí hco nA ìth gnnà negh hút tr an vị, hút thy ếhcim hn cho li chuyện k,h ngt ếitp chữ, rntgo .gưni ac thật nhẹ, hk ycuhn hngnư cảm cgưn một s sinh đó, nh hắn trong rt Đ đi tr cĐh đua uycnh v hơn ctr àgn,n mnh mới ctr uáq s quá ng phân ,tí k
n,th àny thiên ghkôn ếhT ac och hghcn .iygâ iđ nnghư, là nào th trên tếh cải hạ, hti chỉ gian dù ùd dốc nhc gcn thứ cũng mt cynuh