Logo
Chương 1759: Linh hồn bị xé rách (Đại kết cục) (5)

CHƯƠNG 1759: LINH HỒN BỊ XÉ RÁCH (ĐẠI KẾT CỤC) (5) --------------------------

Tráng hán khôi ngô nói đến đây, cười ha hả nói tiếp: “Hiện giờ trái tim ngươi bị đánh thủng, đây là nhược điểm trí mạng của ngươi, không có động cơ Hiền giả kia, ngươi cũng chỉ là một Vương giả hơi mạnh một chút mà thôi, tuy rằng nắm giữ rất nhiều năng lực, nhưng cường độ chỉ là Vương giả, mà bọn ta vì đối phó ngươi đã khổ tâm chuẩn bị rất lâu, ở chỗ bọn ta có ba vị thể chất Bán Thần, trong cơ thể đều khảm vào trái tim Hiền giả, tùy tiện ném ra một người cũng đều có thể khiến ngươi chết một trăm lần!”

Đỗ Địch An im lặng không nói.

Helisha tựa vào trong ngực hắn cũng nghe được những lời này, thân thể nàng hơi rung động, tâm trạng bi thương dao động kịch liệt, ngẩng đầu lên nhìn Đỗ Địch An, hơi há miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng đáp lại nàng là một nụ cười dịu dàng của Đỗ Địch An.

bên cạnh bão anmg đi nâhc t htm. ìg tlư uaq về tri iún nt xanh iác igó tih phía thét ,h ó,đ oàg Nưh tx chân đến, bọn il
Nhgnư lát b gnưi nhạt mọi ikh ntrog vĩnh ùcgn nd gnotr ac ir ciu nhoà ghn đến ó,đ ohc s quên c lnãg cáig m cảm chốc toàn.
tm An Đ nàng, cúi gũnc gàhnn hcĐ ênl ôđi aT dần nhìn ca ưginơ dn u,đ tan trán nàng uêy nh hôn
.àyn tại thời gian il ngd hưn Thời chk
như ac cảnh xem ngCũ mà vĩ .h ngotr htn những hn hùng vci nh chỉ nhân, ib mọi lhc gưni s, anh
máu miệng nhiều áh ihơ nm chảy i..l. Đ ,mnig òlng .ưitơ niX Helisha An, ntgor trong Địch tr ra
nđh ,tếngi ưcn, i,l va nề, rụt phát đồng gnux hâtn từ như H nùcg vô thể óni: iôkh ?uc hp nh nigg đ ra náh ,tya aso nuaqh h nnê th ìnhm nthi đột mưn hãi tưnrg co nươig inh nặng T ưcđ Làm t tm gránT tr ?dn nkhi lạnh nhiên ngrtư của gnô đy
xt bu auq băng Sao i.tr
ntgor ưgni it nn it bị và vì as.o ac rt hntiê như bất hc tưhng bnóg it các bóng cgnh htch r nếib coi ý Thứ nôghp uqgan mà chú ông,m nhêm cr hoà vũ qua im ch
bây ãđ Có ht đến đ hí.ct kỳ ncgh xem hưn ,ig là
náhc t.đ m nhiên ndgá gngi g,nđ xuống doa uas ơri ytut lưng àmu lưi yal iơr énb sc hưn gónb dgán eđn tM tm hêpiu xuống, nhiên puhêi óbng ôm
“Chết!”
nhẹ nhàng nghe cả.” gì làm ngĐ b kghnô nói. ươgni bọn suâ nói yb, sia Hn
my ymà nàrt gnp côn ri àl ngô ra s?oa áhnc ást s éko đây cníhh b? cứng, cả âuS ưgni v iưl nhướng àlio ar ôkih gai imgn nòc vươn Chết igươn bén iơn nggi idà h,kí tm ưhn Tráng người đến rtgnư tgn của lên, ácc gôln nglư hán sau nhọn trùng, oad
thủng, “Ngươi l một muốn chưa hai pk t.đ nTh xngu trên hná ot lên, mt binế như đã av uxt ncò b tm ,uq ôgn đ gp lc bay vỗ Tángr umá hni ra, hnư nhưng haó kôhi con koé rnt, ý ra cánh ánrt hút rgùtn chạy m
chất, nhtâ l vẹo, ôghnk làm đất, diệt ga,ni hn, vn yđ ar, âmt ht chóng nmh ntá tm rugtn vật hắn măt ly tối, tyh tuiê nqahu ánh tếh vào ukhhếc tm gunx gign vùng tM toàn nhanh ásgn nhào như r.a đne rơi
độ Cát kết có h,nât năng hki th, qua gimn khép tàon xyênu cáhr cs rtnà hânp kỳ d ưiL thương a,iHsehl otnrg óhk cấu na tt tế có c nnăg mt aod phá của khổng dao là l vết lna mké tạo này ,t không nhơ ht g,nđ lượng h.cc tnhâ gnân nbé t k ànhth obà phá t ,tLi ưil yh éx lượng lực ,li hủy am mgn l còn aik s dao ăngn yáhn cực
tm dưới ,nh ca hoàn ênrt Dmi s rto ,ti Trùng nưh riơ bi, nôg đều yh tm thành nóbg gsán th hpi hkiô ăn nhánh đất hnTâ Ma diệt .dti sụp mòn b nđg đ,t gunl ntoà sau khí nrgtá hnât iêtu iv mt aíhp n,ày gkônh ùngc hutny, ht neđ hán ,đ hip thể náh thân
phai gió, rtgno uhiếT htì hm,t bay nhạt… tngu niên
êTnr mét. khác ngàh áchc mt àgnn đó miệng núi al
i,gn vĩnh ngắn ht như h!gn nhưng Dù là
dao nửa, mhn ve iư.ơng ayt tay Đỗ uyê hgnn tim gnnâ árit gknh hgnc An átri ttưr vào ám mà aT mun hắn, hnm tmi cũng gnhưn vào lên, l ahi lại lên ugn,x vut ơgi mt lheiHas àn.gn ca ưli chĐ
ìth khôgn s nshi cũgn ac nhg được hng nh băng? ntâh aos hvĩn ón có Bn mệnh aso nvĩh thể
..ơưni.g yêu “Ta
ùbn tm. còn ic qu c hc õlm ncog it h,ip mt htu il tđ đu đt tại ngbó tt binế c t đã Bgón một t ,ho cu đ hc hoa êntr onàh nđg hi cyâ tối và b lại,
Phi tđ htú utx trn,gu lc nrêt rơi mt nhôgk xgn.u nmh iag thú lửng cc b hin nhyut
lập hnthà lHihsea tiếng. ct óhkc gôhkn
dao lồ gnăn it .itd uanh đã nlgư ynxêu b ếbin bọn iak khổng mất, âhtn auq ưiL cùng thể êuit bóng h
nếđ nàng Bgón mi il lan gdn it mét ànhg grn
r.ng it ógnB anl
.asu lâu Mt hồi
hút đ tắc nìhn thcí lên chốc. ongrt úhpt r mi ht rc nÁh óle ángig náh đ lâm, nlih sáng nrgto tuh hnư thần
mếki trôi n.êin nóBg thiếu cng mhc ãđ nágd mnă qua, nuih qua cmh nogtr tìm
nhất, sắc óđ it. trụ óc tm ch cníhh bao ngbó là duy al áiht Trong
n,hàgn ãđ iơ,ngư Đ nA ,đu cười, at “Không àngn đnế ly hn nhìn khẽ Địch giươn hárct cl mỉm nliê ir. àl
dàng pđ ngẩng “Sở àiol inưg thếc lạnh hủy ,tid ,uđ mch khó du ý Đ tm ìhnh tức trường s tnogr ac tràn tás haó sâu gu,dn có thành hík ta nA ngập ht như irã .b ăgnb bn Địch
đim điên Một k cực An. r Đ lo ch nlh đến ca khỏi rgnă Địch vắt àv ra
triá trong gm ng,h xương ca usâ trong rgn gnưl c hícht đã năgn inêt đã phá tất đ nhưng ánt, ilư mạch uđ kôngh kch bao ynga đồng cốt nàng c b. áum nmu sống itm dựa àl cM chh trên árit nngà yut th knhg nnàg àov tih uv yuq tim híđc n,t nghiền sót, b nhếik dao l nc npghó vn ãon thi