Long Hổ Sơn, Hạc Viên, một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên.
Dưới ánh trăng, nhìn Hắc Cảnh Hạc ngã trên mặt đất đã không có tiếng động, Trương Thuần Nhất híp mắt lại.
“Thăng tiên thủy.”
Nhẹ giọng nỉ non, vào lúc này Trương Thuần Nhất suy nghĩ rất nhiều.