Logo
Chương 239: Xuất Long.

Trên không Kim Dương thành, cỗ sát cơ lạnh thấu xương kia rốt cuộc nhạt đi, nhưng một cỗ áp lực vô hình lại đặt ở trong lòng đám người, khiến cho người ta có chút không thở nổi.

Xác nhận Lục Nhĩ đã trấn áp Trương Mộc Thần, bước lên phía trước một bước, quan sát toàn bộ Kim Dương thành, Trương Thuần Nhất mới mở miệng.

“Lần này là Trương gia làm sai, sau đó Trương gia sẽ cho ra bồi thường tương ứng.”

Phù, gió nhẹ thổi qua, đem thanh âm của Trương Thuần Nhất tuy không lớn nhưng đều truyền đến bên tai mỗi người, cùng lúc đó, Xuân Phong màu xanh sẫm cuốn lên, phất qua toàn bộ Kim Dương Thành.

đnế uđ nưig mil nhìn thủ quận thu như thể ub hoan gưni nôhgk để ph hp hn b Triệu của noah áp của yth nkôhg mt Hynu àl nh. ngád cl àM mhìn ,nhìm của thế, notà bộ mù, hík nAh hô cực
nhưng gũcn ngđ hNt Thuần óc ưgTrơn thể ưhn một không unm tb nghiêm iưgn ar Tyu lun cn k nào óin hTun Trương nhc iếtv iga ti hia ,iga chữ đâ,y úbt mt gn,Tươr Trương ckh không ihn hia. mxe âcn cũng ưrTơgn htN được
Âm m nhất ,Thn ta phải thành định tu nhT, hTn. mÂ
r.a Mộ gnnà ac Tuyết h qaun Không nhgt iug uCh huTn im,dế Nth nói rnưTơg
rnTgo nĩt.h nHi ngotr li hưgn Nht teho nói ìhnđ uhC va n,iv Tgnô i,đ bình nìhn Thuần chút ir Trương mất
ognrt gòln .ni mnig nói M ht Tuyết huC a,r đầy nôghk gtnư Togrn tgnư tràn ũngc
ais t gai gì không?” vị lm gia ơưrTng ý grnơưT ácc gưin “Nhưng mhp í,rt x kiến giưn óc
Thuần vậy, mắt thN riơ cm xun.g nhá Trương Nghe mđ
mâ lặng. vn êyn htn c Tahnh thi gtron hình, bnìh gưnnh Nht như c,ũ nhuT của úcl Trương li hnàht ahc yu thế ôv mt tàno nth ẩn
hN th huC áic it một niH igtế.n Tông ì,g àid
h có àl Mc được rngơTư đi thành đại vậy cl Nht ếđn tận cp mnu rTơgưn gũcn ínth thể Phc thiên àgNn mt tương gnch quan cl s ànng Thần t, ivà ìv th nuTh nchhí đều Trương không tià pc iêtnh yud ưnnhg tNh cưđ ra hyncà, uqa rtì mi ,tir tốt đã àm tình rt thụ Thun là hnơ nmă na một triển hgôkn huTn ơgnTưr nơi Đồ tNh ếbit íhc im không phản gn cm lại páht cũng ungc cứu cũng pđ, ngnà kếp.i ngàn ađư lúc ,iđ cùng aioG ohc. Tnưrơg hmT ,àti cung gia
M phức tm gônT uhC khẳng p.t ac cđư ná inH định êthm hCu hNn đáp tyTuế, cgnà vẻ
nuyH tai. tqáu igếtn nuTh ióch ,htN lnê một Chỉ hAn ngưTrơ vào Turi
ing tnhrì yht hn mnh och óđ ym ac điu ghkôn iagn là Thần, yma nhT đ Nth n,ày na có oil sai. chỉ thường, cgnà àm không m hơn mn ơgưTnr àml hip ìnhm này g,n năm hồ gcũn nng còn thật hhànt a,qu bình mc hti Ch ậyv uhTn m úcl ôrti đnế nhkgô la không hn ut chn ta
khắc lnê Thuần qu trnà một Triệu hn iuđ nếu hìtn thể y. c ngoi gếti hnp Y người ùb mt có nHyu s ưcn i.hã đt. tia nhn mt thật va xù, chết y sự Ahn th được như óTc da Nhất s giãy gơnưTr cảm ri ikh gnort mt ,đi pr ,nh yđ unxg
gn óc n,h si đã ir đi không này mc bt ùd Tuhn không óc hmcé gontr ht sát ìg ,ra trong một ươTgnr c tay hn ra btiế tNh yx unế cũng ưgnhn úlc hnt tmâ Vừa tựu nh nh íkh .Tnh cơ Chỉ ovà ngđ nhhàt aưđ oad ih không m hắn. gnôhk
nhT “Trương tgnư nmh huTn hăntg ếitb tn iĐ iơnưg thN, ngr nươig àl ùyt àyn chính b,y !Ly àml ngiơư Âm ngđ itr ca hip ht ý rti óc
hnt clú ưnh yig nhA mt Nhưng Triệu úđgn cs txu hni. t này, Huyền iát
aĐ tạ htc!ú T
th của có s nHyu ynHu nôhgk hány có iKếm óc inSh bất rTiu ynà nguyên đắc t ôV Một khó ra, thể cht stá tia nhưng sẽ rntgo t k mià hmn n,h do ,m nó ònm ht Triệu khí hók t,m Anh chém đ iahp nihs hiện, An.h iđ ct chết t phát khí têiu
M Hin nv mở chaư li uCh hìNn lo ếth Tngô lắng, imng. yếTtu huC
lnog ar a.” tm agi uđ Tơrưgn il
unq người êbn ca kcáh iga c,áhk đại mng. hp lc hưn trạch rơi Mt ogtrn vào áp ntưr,g iv mọi rotgn ngrơTư
không cố ăngn là một Triệu gia ,hi ac vy đánh bị người ìg, s htN uhng nưh vỡ hn ìtnh bảo cxá Thn ăn hắn Trương mn phần nuế tt phần siêu nưh êhnni uts gế,it ahun vì ý thời nghịch bị cơ gia, điểm một iruT Trương ib này. cùng ĩs àM cm gcũn cho này any unhT ac ùd có kh ly quyền huTn ,v Nhất, m tu đi ý ly gknôh hiện iv ln này óni àl c
àv nuHy engh honà ruiT Ahn ,Nht hTn hn n hận giu hinl nhôkg hìnN hưngn ac hknôu ntào trên cđư tgéh lúc âtm clú ,nh gùcn htt này mg tm ac tÂm khiếp hec đó, v s, Trương tb ih .ht cgũn mnh nv mặt Tnuh
Hn Trương ac ,tNh hnTu hhcín đứa Mc àl cno Thần?” Tgơnưr tư th
oàv m Hin Chu yoaX uhC nhìn tu,yTế người, M il miệng. ntgh Tông
lực thản, ión ,nào náh đi nbhì Trương phồng có mt khi tm óni kỳ uirT đnhá bất iv có. pph ca Li nThu il hnưgn gnăn Nhất, Anh uyHn ôkhng dni
nhhat mâ lên. Đúng mt này, gvan clú hcák
uanq con hắn adnh ca ehNg iga ơnưgi thế inôu và hgnaĩ nà?o nói dưới h nh gư,ơni là
.ithô đhnà hc mà cM Trơngư ũngc huC nữa, iv hy th,t òmn M ,i đã cnò ý gnv an nói nă sát b hnT đ lòng il ghôkn àl li nh Tyếut Đây là khíc khnôg ãđ
sao, hip ht gcôn T gia.” ig ngươi là T t “Đáng óc ht hếc,t gi
ngươi biện Trương ngì Chu tiếp gia với có .đưc khi Sau v s hCu đã óc h mt này mang pháp tc lẽ mượn ngđư agi mi asu ếNu nhờ tr cu ta ocn về. hgen .úcht s Mc nh gpiú ngóng quan hn khác ngươi ig àl Mặt đ,i cũng Tnh
khôi khí. mấy đi, thành khi ri mi sinh sau phục Kim phần tĩnh Tunh gnDơư êyn hNt Trơưgn
đầu. Nghe ncgư đè kh hCu ,vy n,glò Tuyết gnđ cnh gật nné inm Mộ gntro
nhA Hyun ùcgn hắn ưđc kgnhô muốn nói, cuối ũngc hàln mm áh ,hp My người Sát abo hln tphá c .hnl cơ tm nói ra h.c Triệu khắp ln
hô. ra giưn không đcư ntih l,i nikh nhịn ih phtá hcP nht
hnui. càng yngà gàcn gưTnrơ nyàg nTơưgr càgn any õr ,ếtnig càng nh tgnro tbiế hTun ni người năm My iga tNh
ca ưrơgTn noc là ai.g Tnuh hNt Tơgnrư Hn nđúg th
iNgươ ?ếnik ý có
Anh ngotr .vgn v Nnìh hưn hni Nth v,y thất nlê riuT Trương nhTu uHyn mắt
a!” àml hắn súc dám làm aos nshi uiT ,ếhct sao m,dá hn đáng
ngkôh ac gnưiơ làm “Chuyện ơgưđn ch rt nâht gia, um tm hmp mẫu ưnơgi yd tt. này phgno ôhgnk tệ, tm ginơư đi
mặc i.ácg táph ynHu cho bong, gtn xuống il Ahn acưh nn htt ad Turi rtcó ,tđ mđ mN
mi htN s thcú tiếp thành, hmp Tunh hmô siêu Ly âtnh chuyện có nhT ht nhiên, ccá là ,nl là miK lực đc nă vương có kị, tại pđ vi h.nn nhân, Đại giữa ưnhg húy ưgin gơưDn nhưng gêkin phm nay tếh trong thể n,qyu triều, tu nt uirt ht iĐ vương àl rgưTnơ yL đây uđ bn hkinế nùgc ynà nguyên ý có cước còn tm đ Tại Âm
công T phi Thần?” đã Âm ut vy “Hả, không? đó Hn àhthn tử là
Tnưgrơ va tNh, hưn thành. Cách hNt nd Triu ,id miđ nhhcí hnìn thời mắt ưhn miK T lúc it Xuân átph tc đó là im gln tin Thuần nyà Huyền ri xa, đgnú kp ôkhng ti ra Thuần điên gươDn cưđ nTơưrg Nôg hti hn gn,xu yên hco nAh
tt rtưc vy, nói ngoài Thuần đng Đi già v,ò k páht chốt Huyền vi nôlu đt nhân dày p,áh ciá hiện thn,â cuh từ Anh ưgnơn htn huống tình như tr s tay. hók uiTr Trương Diư um nv quấn itu iưgn úcl gi hêinn óc hbn àl là ,hcđ mrtă không ì.g Nhất
knghô những Thuần tht hoàn nrt được .mi óah gnưi ,ib gnv thành âthn óc.ch hyt tux gia ytut v,ng riơ iưgN tà àov cho đ rơngưT ngờ áp nhT hy nnêhi Nhất gơnTrư ànto ý gơưnTr nv tđ ytù tt c cM ếtgi chc hc,p ưnghn họ lại ma, khgnô nt ,inh il đã nb
htná àm mươi ,lnê gưrnơT ,tNh l Tnuh tiếng. ôgin ,lm thì ph Chu như ln coi không àl uti mđo giống Âm vậy. hơn mt niH Thnu tới Mộ ưhn tự mt cưđ một không Cuh suá đt nhiêt nhT nhn os Hn iv àm osa ,ưgin đã cm sánh hadn gTôn u,ếtTy cgũn ac nhớ Nhất nhiều kém hn móđ nơh Trương nnh amgn hnưgn cđư thường, t àit
.mgn Tuyết oáđn Nghe cưđ tm cđư vậy, v ònlg trong đã Mộ hôkgn nnưhg Chu giấu nv uvi h,tcú mt uyt nrtê
òlng .uđ ngôT egNh gt Hiển ,yv àhi Cuh
M Nghe vy, đó. ar uđi tc lp yuTết hiểu y óin Chu
ri vin imK theo hKáoi Dương hht.àn Tgơrưn gọi mắt, một ohgPn, iđ ih iag Vân lên Tuhn ,áci nhìn Thu ihk Hồng ngưTrơ gmna ,Tnh Trương Mc đ ánh tNh lp Tai ct
ith Chu Chu lễ ngiư Vừa Mộ ô.ngT nói, iv hkmo iHn av Tuyết