Cái cười lạnh vừa rồi của Cao Củng, Chu Bình An với thính giác nhạy bén đã nghe rõ mồn một, hơn nữa cũng nhiều lần chú ý tới khóe miệng cong xuống của y hôm nay.
Rất rõ ràng.
Cao Củng có ấn tượng không tốt về mình, hẳn là đã xếp mình vào loại người chỉ biết lý luận suông, bàn suông hại nước, suy nghĩ viển vông, mọt sách.
Đây không phải là một dấu hiệu tốt.