Đến lúc này, cơ bản mọi người đều đã tiến lên làm thơ rồi, trừ một số ít người.
Cao Củng ngồi ngay ngắn trên ghế, không hề có ý định ra tay. Y cảm thấy những người đã làm thơ trong sảnh, trừ Trương Cư Chính và Ân Sĩ Đam không đáng tin cậy kia ra, những người khác đều không xứng để y ra tay.
Cao Củng ở Dụ Vương phủ nổi tiếng là tính khí không tốt, y luôn tự phụ lấn át người khác, mọi người đều có chút sợ y. Thấy y không có ý làm thơ, mọi người cũng đều biết điều, không ai hùa theo đòi Cao Củng làm thơ.