Logo
Chương 712: Vô Đề

Triệu Vô Cương đi theo phía sau, khi hắn nhìn thấy nam và nữ này, sắc mặt lập tức cứng lại, trong lòng dậy sóng.

Cả hai đều mặc trang phục cổ xưa, thiếu nữ mặc váy dài, tóc tết bím, đôi mắt linh động trong sáng, và trên cổ tay của thiếu nữ cũng buộc một chiếc Cổ Huân, chỉ có chín lỗ.

Thiếu nữ mà Triệu Vô Cương đã gặp, ở U Đô.

Còn nam tử, hắn cảm thấy mình cũng đã gặp qua, rất quen thuộc, nhưng không hiểu sao lại không nhớ ra.

lên: kêu uếiTh đt s hngo n nnêih
là Vô chính at, ta urTi aT Cưnơ!g
lại mgi nước, gn nc ế,itgn hừ ao hk bớt, nước câu iag xnug mặt một ógns. s thả t li Nam giãy
đgna nc nam tm nêni Có cá. cm t ungrt câu
mắt thản, nH lấy ãbo chộp mt ,óis đu ơnc :hkpếi ánh cổ igng uyaq M,a điệu kngh àncg ẩn táp càng mTâ hac ,li ntogr đột htc ngt ac mạnh, nưh bình
túv, ãđ cao Nnưgh tb y.ht ao cnư koé nngh ,đó ùbgn tus biến tử đàno không gcn mất ontrg khi cuâ asu ungaq hiện agny cần hnnêi mt lên, phtá nlê anm
ma ta nôhKg, ac àl !ơưnig
,iàNg nDg! Triệu Vô
như nnha,h buộc đu cn liệt, ckh cu.â s khi torgn aqugn nràg tus Nưgnh dgnư ànođ ac thoát bắt aig rt ãgyi hik unm
là cổ một .t nắm nma tay yl àM oá của
aM ,at àV s hn!i xuất ôkhng ngũc Tmâ ac
cuộc yl ràn,g óc,ch cái ,đu thừa. nađg rtuyn hànig uđ người hrnat gọi ãđ giết im õR đ bắt
iuTr ókhe trong từ dià xgun đất, ti, gơCnư nói: nh ghnc nhiên dậy bỗng đi ha lau aH gbón gếti,n t gđn th ha hn n,lê mắt, aty Vô ưcn ciư mắt tm
dngà quen gnig giọng ai?” yđ lnê il ngươi, th,uc rTui clú đầu th là roTng du inó hin Vy Cương .idà àny điệu
m.i âu,c óc hôkng o,a câu ungx cần uĐ uôgbn liư có ôhgnk
đgn uYê Tn.h ,hgtn có íhhnc mt Trước àl hắn, tm bc đứng ngưt
ơnưgC nìhb điu h.tn t Vô định, mt t hán ưnC.gơ kiên Ta là gnig iTur iTur gin ,yd
tnigế óc kiếm, hồ, thm uc mâ ng.m ađo chm li có của iv, nđi tiếng igao té,th itngế nix kháng va hahtn iđ gm tha tu mơ hanrt hnng chí giàoN vgn ếingt
àl ìg dài: Thn Yêu có th ơiưgn yV Ggin gnôh?k n tnê ếit,b
nit của là igưNơ ma của am không ihtô, ngươi unm nhnâ ta cũng ,Ngài Ngài, ac hc hítn ngươi!”
âLm gi nhnì inênh Lộc lại. oãL ngạc Mhn
cưi quay đột ca hắn àvo bngó ênb chú mTâ đi ôv ti iv nhiên người, n nh. uáiq a,M d, thành hnhì chn gbnó tận, nH hìhn chăm nhnì
nữ, ig. mt v hapí uếiht Vô cũng hgôkn êln in thấy trước, bước âdgn nkghô nữ, rTui ãol hỏi sợ ,ihã ca Cương ih uếtih il nnhah htc nh nghe gnlò rgotn hắn
nt đã c?h nơưig tiêu tâm rênT bao uiênh d th kih àlm huyết, dàng để iưgn átoth sao ta ngươi,
ta íhc, ta, hoc uđ nd ta at ,hTn đang híhnc một ta, Yêu ig óc nngg dắt ogrtn ếnđ hnHì cái nhT! ôkhng ưnh qanu thậm có ihu, êuY ud nói niêl
ciu nh ôV yđ gắng tgn ơưgCn c lc ngã gì tàhnh iTru Tất mt muốn hn u,ám ôv ưcrt điều ,nhm ó,đ giữ nv uxng v li c ađư tay yta đất. cùng
mà kônhg ht nhiều chính ãđ ikếm tìm gnươi yhc gNiơư thoát nh c,ưđ ta nmă. tus hnli
ôhkng .nđúg n cũng Đ,gnú lại Giọng ió:n
gcũn c.á Và oa không
không? vy có tht Nưnhg hưn s at
óc loi đ đồng ha.xn nrogT đi c điện khí ngb
dữ ưhn htt khàn: sóng bt hp trong cuồn nò,gl lòng nói ngig nh Tgnor uađ khăn cuộn hkàn l,ên cảm đu hắn hồi ókh n,đ gicá
Yêu chuyển hkngô cái ca Yêu ihp hoàn aT ig htế nàot Thần, gànc là gkôhn hip !hnT
n.ógb thân thể đen s đne mt pl thành nph, gơCnư tch ,nh vào t ayt hình ri nổ vô tiếs àngoi ôV íhnd hàhnt bên aM ng Triệu hn tay, ámb nhánh iágp mTâ ugtn gnl chất tya lại bt tụ ogtrn từ nh,
nhT gotnr tm âus Vc, Trung Lâm. gnùv hT Trcú
ìg hnng Mnô từ h!nn!! cảm àigon, vào cbư y,th gì ,Đô Yêu nghn Thn hki nghe, ra T U nhgn
uts, ásgn người. ca âuc maN ưhn cn lên, ucâ đầu at qguan ếun quấn ,k quanh hnil nh hưn kh nìhn cần con t đu dngư rtgn icư, rỗng, otgrn cần tgnor kéo âuc hki tm nơi nàođ nhưng
?ai Nưgơi àl
tm nh ihn iurT Điện đng Đi orgnt tm, Cưgơn mình .hxan gđna mở htpá bằng
hn. oa một cúTr óc Lâm rTong cái
“Ngươi àl ai!”
hTn àl hnucy ôknhg là thế óc cũng “Ngươi của r, gốc thn Yêu nhân.” ngươi iđ nh
pih gũcn at! ôkhgn ig,Nà kghnô phải “Ngươi at!
Lmâ Cơưgn nặng Vô lại giưnơ tay, cbư nMh n. đy.â iurT “Tiểu vẫy nha, iđ Lộc
oàv grton góbn ưing bước uqya t.i Hn
diệt, gnưi ưnh b đ, nhgkô Thế cthế là vy hìt Giới s iĐ êYu đi. s Cnh s ihun ơnVgư ũcng yh icá Bí Triều ta tội kai H ônhkg knghô sụp uếN vô ,Thn
umn gngn lm mt tếk không ,bm nH biết q.u
s phi htt! Nưnhg óđ gônhk
Bng!ù
rồi tm nói: đầu ưci mi Hn th,úc gln lc
g,ia gcn,u iưc angđ kgônh nàcg uiáq mhêt nêđi n giãy cũng ciư Triệu ơngưC Ma Tmâ :d
cn rồi…” áC đã câu
Nơigư àl ai?”
chuyện đang iv y?v ia iNgà ?Cah óni
nêt nói: dn Cngươ ìnm,h ôV nh iTru hc hc nôghK gcn hay.” cái khổ tgn gnt vào Triệu cười, s có v nDg pd tm l,
.ơưggn v Có đập ưgin