“Không phải chứ, các người vội vàng vội vã chạy đến chỗ lão chưởng quỹ chỉ để mấy người chúng ta phải đi một chuyến?
Chỉ vì có người ăn trộm đồ ăn cho heo thôi sao?”
Hồ Ma nghĩ đến việc này, vừa tức vừa buồn cười.
“Đúng vậy đấy, nhưng mà dọa người lắm.”