Chưởng quỹ đang ngồi trong viện hút thuốc, vẻ mặt u ám. Thấy Hồ Ma bước vào, lão ngẩn người một chút rồi mới đứng dậy.
Nhìn nét mặt của lão, dường như lo âu tan biến, tràn đầy vui mừng, phảng phất như mây đen trên trời đã tan.
"Tốt tốt tốt..."
Lão trực tiếp đứng dậy, đi đến bên cạnh Hồ Ma, liếc mắt nhìn hai phía, rồi có chút nóng nảy mà nói: "Vừa mới vừa rôi ta còn đang lo lắng, chỉ sợ ngươi không theo kịp tiến độ, không ngờ ngươi đã luyện xong rồi."