“Cái ngươi nói chính là, tiền tài, quyền thế? Đúng là, hiện giờ gia thế và tiền bạc đã không thể dùng được rồi, chỉ có con đường liều mạng này có thể đi.”
Hải Yến trầm ngâm một chút, nói ra: “Nhưng... Chỉ sợ tuyệt đại đa số người vẫn là nguyện ý đi trở về loại cuộc sống lúc trước kia nha... Không cần nói đến chuyện lông gà vỏ tỏi này, nói chuyện khác đi. Nếu các ngươi thiếu thức ăn mà nói..., có thể đi quân đoàn Lửa Chùa với ta, ta sẽ cho các ngươi hơn thêm một ít thù lao. Các ngươi có khả năng không biết, nhưng thành phố Thủ Đức chính là nơi sản sinh thực phẩm đóng hộp, hàng tồn vẫn phải có, chỉ là mùi vị và chủng loại...”
“Không cần khách khí như thế đâu Tiểu Yến...” Thái Hòa cười nói, “Nơi này không tìm thấy, trên đường còn nhiều cơ hội sưu tầm mà.”