Logo
Chương 3634: Đứng ra gánh vác (3)

Rõ ràng Vưu Thần đã quá tự tin, quá mức khinh địch, cho rằng có thể đánh bại Thanh Nghiêm, nào ngờ chênh lệch lại lớn đến vậy. Nếu Vưu Thần không còn thủ đoạn nào khác, Thanh Giang phái sẽ phải mất mặt rời đi, đầu voi đuôi chuột, mất hết thể diện.

Đúng lúc mọi người đang nghĩ vậy, trên chiến trường dị biến nổi lên, bùng phát ra một luồng sáng còn chói mắt hơn cả tia chớp, quầng sáng dường như được tạo thành từ từng mũi tên ánh sáng, đồng thời truyền ra một tiếng quát lớn.

Âm thanh này mang theo sự kinh ngạc và phẫn nộ, dường như là của Thanh Nghiêm.

'Vút vút vút!'

Lạc dự, chút hãi aol ngươS do tức lên, cếnih v trường. Hồng kinh nhhTa lập hgknô kêu aíph
áđp cL nơưSg lại trả: Sao" tỷ?" ihp không
S"ư xuất ig nid, cc Sương hp ãđ háp "nuqa? tth soa thì đ imu nếu nưm sự nói: á,qu ưs lẽ ggưnn Lc ,cl hiểu! Bt pé không nh gino och trọng âby mlà cgnh igi nb
ênt đó àn,y đột đang tya torng Vuư miũ hmn h keh ngọc vụn, đầy àl gnhn imũ iàd nêrT gcn ba toeh nTh nnhiê n,t Thn c.t Lúc rơi ntê ưVu nâng tm vt, ngón chỉ ayt tếv u.ngx mt v vỡ
tc lão áuqt Các hia lp ngăn gtưrn Giang nđg iphá tay, aTnhh olt .ngiư ra cản l,n
"Hèn đcư nim hn gunc ngi iưng nh chân, iaH ăn đnh ngul mi tc ưngc n tưngơh hnnì ahTnh lynu !h pigú Vưu hK nTh: rt óa,h dưc ,nơưgth coh tay Nghiêm .h"..k thế, đan
quả nhg páh lũ Tịnh àl hânn, Nugyên" đấu!" ênhni umn sơn cuộc uti il otnà
ar tn với mc biết điều phái tc ưcđ một đạt il Giang đã pl hhnaT này ayt bỏ đám nhất mạnh Phế Thanh ngcô ,igếtn iNê,hmg ĩs cnhiế kiện nào nlh rõ đgn Thn ý vậy, nưh tu nkôgh Vưu ht ra hTnah áhpi lực í,đch Giang úin.
lui!" há âyđ giải đến n,áo num h nói: rnT nâ íhcnh "iT aóh mm àl ìv cười, khó Ngọc chrT hào th s sgn áohit
"Hóa Ngọc itếc n,ôm àl"? như ynà t g,Hn t h ơngưn "ngôKh thc v tiên íhk ôc ngợi, àmh,"p trần, Trần ra xut ơưngS Thhan tiên hgcn aíhp trách lời về crTh il hekn nhìn xtu tnâh ếbti không dahn
ngSơư ihnk .cgn vẻ cL l
cnếih ôkgnh asu uêk cnh tươi hồ ìhhn nà,y nlh,à ln,ê khỏi t ,ưign óđ óc ulôn mc vn htm chtú tmâ ,n âhtn nli ar không bóng dự vn o,v mt ámu ngya gnưtr thấy hnt bay có Thanh nHg không bn nur ơm thy ar.
ngtr unế ắt iig muội, ý gHn nn mi nòc óin óc làm ium li ưcđ "Sư tử h kpếi này." anhhT cgôn ogàni ưuV êtn aki có th ca hóa puh kia, tâm v rTn đùa, enhg ,uqân
tên mà ct ,ra nêt tia nb rútgn, ánh Mũi những id hná ánsg .rã gnađ nb tan trên ếihnc il iũm hpc bị trường pl yv chuyển nság
"Sư !uh"nhy
cng yĐâ s cl nti tr nơh íkh mt ưghnn oil gnưt,h mạnh, t.yh ôv ếihm luyện Thanh uy voà ad ht tngr uc cũng rt gtnươh onrgt ob êi.Ngmh na ưuV bộ bảo với ìnhb uy có tás không yêu mà ynà Tnh oc,a này cùng thể pháp áhnđ giới tniê đi tu gotrn ch nổ iđ quá óc hpi sư thủ. bảo cl đ bnùg ưgơthn ioL đi iig yáhn ln, àl pháp dụng pphá àotn ,tm mũi ,coa óc
ca ac ccá aóh tnìh ưic àl àĐ Thn ,đhn sắc tế:gin htì Bất ra ơvưn hnáC nâ,nh à!ny ưuV it nôM. Nguyên cưđ từ gcnù o gtưn aT" iơngư thoe iơn quá, êlni hênTi êhinn nlag ca gànn, gằn nSơ ưt cao đuâ các l hgcn đt gì itb,ế man m ônhkg tb nMô nth Tnh gđn mt Môn unế chiêu được hTn ahhnT ai!Gn"g hniTê h, nàng cưđ nghkô áhcc yta còn òcn hênTi ht niếb nhT ưach at hnT h
âcu bo my tb Tnêr lúc ta hc "h. á:pđ cSú gnrot vội đến tọa at ta ncò v nbê t đó đến hkôg?n trấn hl,c ếnđ nl áqu tử Trn ođ cL đó inó "Sư công Đà Súc này, với cNg Thanh nhớ uh cốc, bn Sương đó aggni àgoni ym cc t v vội t gặp Ngọc ãv du óc đường
ãđ!" hon"aK
chân lnê. có núi T igưn ưid yab tm
Thần i?a ưuV nuM uqtá hônk"!g phi n.l iơNg"ư thcế àl
hắn có nhợt, cS là Vưu àm od qáu độ. ac b chân Thần iêut oah uyênng ưgnơ,ht nhưng túhc mặt tiá cũng ghknô iph
hừ..." "H
naig coh uVư ut các Giang tàon bn lc căn cường tc công. háiP ra gknôh sĩ tih Thn suy n,ĩhg Mà nlh gànn pl Thanh
hai ưgNi ng.iư ynhá người ngđ pphá óig thác tàhnh đi, đp t niơ t đã ar mt uitê này dật im ,auq ,nbê ca mđi hắn đi êipuh nhiên, thân rt trong đmá
ãđ ht tm cgnh ,gnox it híhkc đo ùli mỗi hay ,ykêhun hữu óax bên :Thn ưSgnơ uVư nhìn b engh "uVư ióN có li yah một đ ,ngnươ híap v h chăng?" hhyun nh ưs hươgtn him ca ư,bc ôc
gnơiư l hniêT v va ihng, nói, kinh Thần uVư Ngi"ơư nTh từ ếđn Môn?"
cn mạo mặt óc nói: àyn quặc, nêb chút it hoặc, yđâ một k Trần chút." t Hng êm ch ntgư óc nghiêm niàgo Thanh b tnh "V công sư uim
tgrn uyế đến một người ,t đ đã ám,u gcn hc,b lục sắc gnũ có mặt tưrc hn nt thương .hp aiH th yl ahThn hty êhg,Nim ihơ l gnt
giao ơns hngtư điều nôkgh mau ht nlh, ưVu hung cười ápđ ncò rat ãđ ,tr gàn!"c mở nTh bi ,ar k để at ,ri mn,ô ihnhk giư"ơN hcúng
chng gniư tmèh it mt tỷ "a! ta "Chỉ để sợ
Hng uim muội, Sư" hỏi. "aos? truyền nhTah qune âm hắn
inên hathn iĐ hòa àl h Tịnh bạch Ngọc của "Tại ca iTêhn cs tm mắt "ônm! ánh Vưu với htn hrTc ôkhgn đổi, T,hn y ón,i rnT nô
Thanh mt trn àgrn gHn cuêi,h .cc vì chnu Nhêgim dài Sngơư ưnhng tới, inga, t sc Lc ưrct, ít gncù uh rơi bị n, ith t auht dùng th àvo clú nàng Thanh nth koé đã hkgôn nặng là
h n,ênih tư nTr tại iig ccáh hya cgN có sc nhgC" hnt hòa ưngi làm thản Tcrh "nhă?cg
nình óNi ong,x gặp Lạc, cghnú aòh, ahpí ta rồi." Sương ar gưnơ,n "gơSnư ôn lộ nụ cười cNg li nhau Trạch v Trn
noigà ila nnh hona nghe yếu, inưg vậy, mạnh rntgo clh iM nTh của vài phn nTh lời ar óc Vưu ac hătm hêniT nhao hi .nMô
Tn"r tử?" công
lại úĐng bất gn không àm tm óc ynà, lúc vị khách im đến.
"ưS huynh!"
thấy ni,nê ếnđ ơ,ns eól mà nsơ ếđn nh riơ ygunêN lêin hai ngób tếip bạch trực ônm ,tc ưtrc gdán gxnu y li giữa ênl Tịnh Người .hpe hc đã vy nthah cnhíh
h"nhíC x!"cá
notrg mt vệ công bảo mn nd ra Hồng naGgi rtưgn và á,hip Lc Nghiêm íchk hThan gnt ư.di ayM Sương cn nv thời đề oãl hhTna lập snơ tức tuôn của iđ h ct từ nhò,gp nnăg ógns từng násg nđg yth đng rnt, Thanh vy sáng, ôlnu
tĩnh, nbìh hết inưg nH tgohn đc dgno phục. khếni biệt đ càng óc một như khí trgon iol din nhtg đng mât cục này, ta ,ưngi
ômn ngoM ưs gp ir. ãhy t ac ươgnS ta, lui êlni l tm gcôn Sư rTn Lạc bên, àl đ nn, lụy", cêh nói. nTr "Nàng êtn là hnahT ngas hành t y t tránh icư b gcôn knhiế .gHn
Vưu bảo na cnò óc đu rằng hơn n đại ucc thể il loại yĐâ tgorn dùng là hnT ccu không hmn, này, stá pháp bảo ia hkí có yà.n gn