Trong nhà ăn, tiếng Trương Vũ ăn ngấu nghiến vang vọng khắp nơi.
Kèm theo đó là tiếng dạ dày hắn réo vang, tựa như sấm rền không ngừng truyền ra từ bụng Trương Vũ.
Chỉ thấy hắn cầm lấy bát cơm, ngửa cổ há miệng hút một hơi, liền xử lý sạch một bát cơm lớn. Thức ăn men theo đường cổ họng đang phồng lên, qua lồng ngực rồi trôi tuột xuống bụng với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.