Logo
Chương 3694: Tiễn Họ Đoạn Đường Cuối - Hoàn

“Cô ta đã qua đời quá lâu rồi.”

Dương Gian nói:

“Nhưng nếu như có cơ hội, tôi cũng sẽ đi tìm cô ta nói chuyện.”

“Vậy là tốt rồi.”

nhhcí ãđ ơnưgD gnưi l:à hty a,niG li tnrê bn yàn ơgĐưn ,hn tên thì inó ygi cth.ế Tôi da uđ tiên câu ênnhi ikh tiô
ũV Hạ ơDưgn Tiểu ênvi ưcđ )( nàh àm iT.n honPg áiC ngpóh ìmt ntê Lưu
nlh nSa đu mới mặt này, ,li aquy Lúc Vnơgư naS hnt: cùng sắc
và ngđ ch. ôc ac trưc tg ýl uiT Ggnai hành Diễm ,đu hai cm Lưu
nơi àyn hip “Tôi il rồi, nơi àl biết n,mi ib iôt đâu nơi vì nữa.” ikh nv đi kỷ ri lnôu àyn ngkhô nyà
màu như ht đcư vn không ưtgn cứ cb ưnVơg ưghnn ênl ưtgn dngá lau đã rgtn nogTr nvàg hì,hn nl hcà cm ưhn ếbin San miếu, yvá rưct ti đã hcp rằng đâ,y ôc Tuy hni kia ,na nđga gngi a.n dgn trước kia. cb hiôk cngũ àid San ìhhn
đi .iak niaG ơDưng miuế nhỏ aòt vào nói vừa va
vậy uc ngưt lần uc cho uc hãy nti tht, nưgơD xin th là Gnia không bỏ qua hnimg “Nếu .này
tm của cười: úhtp ,ynà Gi anS nõn grtn nụ l San ơưngg ra Vương
NID hy,un NGƯỜI IM bức, INHPÊ àih D luyện, HUAN IT TYHA gnd THẾ, nrtag ,iig MT lực…👾 tu htế khoa hước, xây CHK:
ưnh thế?” il ión Vì oas
thì Dgưnơ Gnai cu Rt là ccu pih có hgk?ôn
v ếpti không tục lại, trước. hề gdn Gian ahpí inết nDơgư
gDnơư òm hi. cthú tò Gina
Dương Gian ói.n
m n,yà ũV cúl ignm únĐg nói: đột Lưu iTu nêhin
Togrn đc: nb óc th các úcl chờ ncghươ
ucth ntêr nưig ngcù khí qn,uê qu cưđ tsu uc, quen ũgcn đời đồng nth, lâu iv nhận tôi n.ày tc íkh tm gnđ ynà bao ig hgôkn ôit iưgn cm ilo quên Tôi là tức
Vương mhc hn chm anS :nió San vào nnìh
cùng ntươg đi mt đi dn thấy mới.” ht tôi, lai Cô tôi
cô ?naGi hyt tôi nươgD hc là qu hoC đng, gnkôh nnê phi cm
h.i uưL iTu Vũ
ìg Sua này hnôkg? tính có d cô
vn t àngy ôunl ra đ. tm hỏi yan Tth vn itô mấy
chùi aSn oayx nhìn gnưi ,s ơưngV ual bc gnxu, yta cưđ tnrog nbgôu hnt ãđ gnàv cô lau ói:n sau nưtg gi bng sạch óđ im nSa
ta nSa nl hgcnú đi, iđ nSa âđy đ,i đi đ ý nêb at .ir chiêm gđn ãđ il với Vơưng ũcng ênn tếh noàgi ngưgn c Nếu cùng thì gii at một
tục giẻ ưVơng Sna itg đó ếitp àch trgno San th,n tượng hcs tay, lau ôc nó:i usa
Gian nói. Dơưng
Gian.” Dgnươ
thúp ơhi nng li từ úgĐn nơVgư nơVgư ym ,nếY yv, biết. iđ A rotgn đã cgũn ônkhg cư àny ,hếtc ơVgưn làm lại uhk San ra. ôc iưng đến Hải óc thể ũcng cô nB,â eunq òcn luâ, Cô àny, nyà còn đây? mẹ it iG nti Sna ìg ihn ba ghunc ca ĩV sau ãđ
không li, đi trong. ovà auqy nêb h tgnh uđ Gain Dương
đ,i itô óni àny gtnr với ếht ùd il li gniư trọng, gi “Đối hìt kchá s rất nào ưhn nqau ôngkh àl nuaq án mong vi i.d uâc mt hip àm đpá ch ,tht cgũn nnhgư đó kết itô tôi, gôkhn s rt qu ch
cúl của ikm của khi ndgá đến ãim ưnig h ágns vàng nòc ab .an àgnc Bóng ngób inh không lên, màu utx àgnc x,a ihn dáng ãđ hán
ìg. cậu htt nhi tôi, tại ac coh óNi tnê
đi San gơnưD ,niGa chúng gùnc đgn ý nươgV nSa ta â,uđ g?ôknh ta
hay thử không, có ar tiếp một niaG ppáh không?” hưgnơp óc cùng nig ưgnDơ àl đ có ôit rtc rốt Tht ht uc mxe ucc cậu iph mnu đnơ
nió: San San ơgnVư
Gian mở miệng hỏi. Dương
gơVưn nthàh ùncg aGin nh hkuêyn San. âhnc Dnưgơ aSn
knhgô làm uc ngh?ôk cu chắn s Gian, nđgú nươgD Nếu àl ếht, cch
ìht tm chung ta ông cùng có uhk được ămn, tiô hkgôn ôTi A ,ir pg cùng áus làm cuối trong ìg? tcếh iđ ĩV nc gsn phi ht .gì mơiư àlm ln ưc đã yàn iđ ngcũ
li mt Vì gnĩh ngr th,ế ưhn ?aso aos là quỷ cho l gi, tôi cô
Dương híun hơi Gian mày:
ndg đi tác c h trên ámu tếv anS ,il thần, nv tượng cô khngô Vưnơg ói:n lau San nđg
c cậu được.” Gian, li s nhất ti ht yv mỹ ôit c tmâ ,àon bất bi ca huyết gnhôk c nôkgh hiện bi tồn tc,ếh tì phải xtu đ ôit ôgnkh gắng v đyâ gơDưn nàoh nth Gnia ếvt hpi hở gơưnD đi, th là tm định “Nếu
Dương anGi nói. nnìh cô
hìmn khi Dương yB mt bước miếu ra aGni h.n a,su tpúh
ghnôk ig từng gDưnơ inó tognr cậu hik iyg ad tôi õr gknôh na uc aty nhớ ngcũ ginư ,nió óđ âcu đu xuất người nitê cậu hmô hơn da ikh nói gô?knh iGna, id, àl nó uc, “Ngày hni, ònc s giấy
Vn đ ì?g
aiGn .inó tcú Dương êinghm
ngưnh iôt, qu ôit theo hln ,itô ùd nghe s tếgi ưngơđ bảo gưDơn chắc, s nuế nnhiê .ôti ón ôgknh gnđ Gani tgiế nó ac mhn caưh tìh
úhtc tm mặ Vơgưn gương .gn l San ít ênrT San ưnh ac găbn hnl ar nghi
d l Sao ôc gnt.a hmô đến qua hnôkg
ý ơgDưn dừng ac knhyuê cùng nđế San nơgVư rtcư ôkhng il ch mặt iuc mm h.n đ il n,đế an,Gi cười anS li iđ
ưing Hai vi ote.h vgàn đi
hgtáno ơnưgD gnd nhìn sau, ,il nâhc aqu il Gian quay hơi uđ pahí nói: sau đó
ơDnưg Gian hi.
câu trên ti cgnh igưn vì ácx một luôn hgôkn đh,n npg ht tn giy âyđ nihl nói unyhc ôit, il. cái s ph tànr giy da dị ca n,tê niưg gôhkn định àl một àny đã để nhtí yb n,rtg tm mà nôkhg cái ch cũng ghnôk ad quan “Nhưng cô nói
ct ước chết, nhthà hit unế mt “Dương rt iđ thúc ac mơ ixn v àn,y giới thế hoàn itô yãh thành niT, noàh nihl cậu dị.” trên mỹ ptiế hnt ntoà hoàn tnh nG,ia ơngưD ếtk
đã Lưu đng u.lâ niagG và Tiểu Dmi tr Vũ chờ ac
sau àml này ikh iơn ?an ri núgch rồi “Dương ihk iaG,n ìg ta tìh
---
“Đi thời nhil mch dị iđ .yàn td
l tiếb. người rt nhiu ôc imD qenu angiG ,àny xa cnh vọng hi àm đại cngà nói. cười ũgcn có nbê tih
óđ âyb ith yn.à ima bc itô uas tôi, hgnưN tgnư chết ngv cậu bên nhỏ tnh ếumi vàng ôign ih iak táng ưdi và gếit th gnb của giờ,
hiơ :uđ gVơưn nSa gật Sna
:inó Dương tĩnh Gnia naS lập nSa hỏi. tc nbhì Vương
naS thần. San alu tượng gươnV tục ipết
áCc g?ì
tin nói.” ôTi li uc
đối Cô ca hưn rt vi íthn đ nhm làm ôc tôi, ếh,t đừng dù ànt ht vi tôi ùgdn vy hnư hay tìh là uđ h.nn
iôt uc nhôg?k bảo mlà uc óc giết ,itô “Nếu
ơnđ, hgônk bên ôc đơn quá vy vài ngưi Mt h,nc ôc an. uáq có mt nếu htì người nqeu s
miD hi. gnGia
Gian hỏi. Dương
.ưcĐ
iHn nuchg inbế gcùn ukh hành nơi nữa, ca huk ,usa ti mt những s vi ms chuẩn àb có cnguh àny ýl ôgn hắn iak. aGni ưc Quna đi Sáng ơgnDư ihk sắp đ Giang. ìg tná sa do ãđ nhgôk khi yàn b hôm c lại cũ chết ri cư
:iđ Dương cS hiơ mt ahty Gain
San ìv i,tô câu chờ iHa Vương gđn .ãđ tôi nói voà my với âyđ nSa
hNnưg cnò đi, àm.l ir ynuhc trước iph hắn hik có
“Đương cô.” ếgit tiô không s h,nnêi
li Cô muốn .đyâ at