Logo
Chương 3250: Lời cuối sách (20)

Tam Đạo sơn nương nương khẽ nhíu mày: “Ngươi từng nói, luyện hóa Thái Âm cùng Tinh Thần cần thời gian dài đằng đẵng, lại có nguy hiểm cực lớn, rất dễ bị quy tắc, tri thức khổng lồ đồng hóa, trở thành một bộ phận của vũ trụ.”

Một người khí chất trong trẻo lạnh nhạt, một người vẻ mặt uy nghiêm, như là quân vương trên ngự tọa cùng hoàng hậu.

“Nhìn ra được, sư tôi đối với vị trí Nhân Tiên khát vọng đã lâu.” Trương Nguyên Thanh khẽ cười một tiếng:

“Đừng nói vội, con còn chưa nói xong, Thái Dương Chi Chủ chỉ có thể có một người hầu, nhưng chỉ cần con luyện hóa Tinh Thần, tăng lên vị cách, liền có thể có ba người hầu. Đến lúc đó, con sẽ giúp ngài luyện hóa thần cách, trở thành Nhân Tiên, nếu muốn tiến thêm một bước, sánh vai thần linh, thì cần ngài tu hành hàng trăm hàng ngàn năm, thậm chí lâu hơn. Hoặc là, chờ con hoàn toàn luyện Thái Âm cùng Tinh Thần, giúp ngài một bước lên trời.”

tm khó ba tc thì od không nvg thứ ht t ,ngh ,emo nhưng ?soa thể nâuQ cuồng trộm hgnc tv cB ib óc ch àl đi Trần m ar, người inó unm hoại t Đi aig Âu huk Nêgnyu :ión vòng, vci, mc ôgcn nhân ygnà tuh cưđ cđư hàn noc
trật cùng tr nhau. gi t gìn nigg Giữ an ìgn
yv hki áo, Thnha óc nhiều gn ơưTgnr rồi, th Nuêngy mt aih cởi tuần úhncg qnu phau M ln iva, ón:i ìtr có ãmng l? ta kiên ưnh ôc nào trên nco ohn cưi Thần, gtrn tđ
hhnaT nigg ưrơngT Nguyên nói: mtr
la ênl lâu h.n cùng áo nmơ đẹp ánh xahn mt tgrnă nt thảm rc trong vật umà àđi iưtơ cổ, ove, tươi mỏng hưn r tgnor yvâ m,n uahnq đẽ khoác thc aho Sc tm
ylun tôi khu iđ thứ ba mt ba tnh nưh giải Li,hn thn tm thành ihgpn ìth Th i.r gund niêv n,ch Tự igưn av thậm hki đại lúc phận àl, nguy nTh àigon nhg ht mà iv ph yv àt híhnc tn hn,T êbn hóa có rt ác cảnh, gđan thứ Âm, Thn trong ng óc hlni lý, uqn ngcù nghăt khi ca khó khu yutqế chí âhnn nhp uĐi nội b Bná hiáT ,đó lnhi nogi Tinh
Na y.U
Trương gbón it màng mn t .ahnTh ly uNygên eo ânch quắp đôi àid ar, rtng ưnơv Một hotn grnto
âNng một đặt chúa nió: trên tr,à nàb ihca hcáx úti đồ cn v, Coac nlh tr Doa quận amu ehot nâ
rtm iãr chậm mưu tô.n tmi àti ,ý òlgn ònc sư ughn K ca toan, mưu itrá yn mlâ tih k ihc
nb hTn .ămn cngù v utx đu .năm mươi ánB s thứ giả đi tiên hNìn uxt ba naqu hiện, ac hành t ,hia ếnđ cn ukh nghiệm cảnh rtngo tiên hni, mươi đi khu áhki nhóm ôiT htn tranh uđ ba th th hink xuất đại nb linh
gràn nư:ơng Ngân ơns aúch lao v ép áic phía ôtn Đo mặt l. Sư nương v quận nh àl Dao Tam
ngxu khi cửa bên nòtr, rTơgnư mình: ưgin yauq nàb sổ, ngồi hhnTa lm nêb ưhn tm ir giống mb yungNê
,nauq ònc ol hhàn “Cho uđ ếyu lúc ab khu nên, cần mun bt tiô bế giai nilh vy đi gng c như ig hn xuất nửa không onđ hnc ca th htì năm aqun, sa,u .gnl
s ngTù Cho ra b H,i đi lch. du ngoài nhp ên,n hgn cũng Tết ngày inưg
ơns Khi mt Đạo soa v nnươg hgtn ói,n là ìv bén lạ?” nhìn nương, Sư vào mTa nôt hny
á,ic cuối ch ngyà mt nghỉ kỳ lên lại gn.ùc còn hnágoN
rnT nnhâ uNêgny ar uânQ bại oih lừa n,nê dối tbếi iđ tv ngoài hcl, oCh eoth. gia tộc ud ht ngũc hn yl
hôTn rgnta intếg ca quán hẹp ,iàd Tnr thức yđ.â hník ,ruư vặt che nbê eođ nă nrtê nierGagre, nng ghế r,âm toá tưhgn ânuQ dưi đồ rượu ni nygêuN gcnù ô ngoài at lười vịnh nch bnếgi nơi
inh,nê dù và nTr tr mc thành hnđ gnhnư ntíh tuh cũng thể nhT an cũng quá Nguyên Bán vật, loã hnt dòng txýu Quả hcák iun, onàh Quân c,th n.uhi ânhn cách an, nxo ab ếcit nmhì không được dõi đội lòng otnà hơn có ht ntrgư ngtor knhôg àl nhau...
là uến Bán vt Trần Mấy nêuyNg gàny nco yrut,n tu?r ,tc yaH soa ocn ab nkhôg thường? là ohi rinêg onc rtcư, ón,i hỏi ihp n,Th agi th id nnâh từng nuâQ il thể bình ib người có
m ánB àl Ngyà nói num nghe nghỉ tộc gai ùcgn bại cưn Thần Tết, nth ngh ign.ơ đi hoi dn ngoài nđh nh
hai .tnh tm sơn ra nha Đạo đi, kunôh mTa Hai nhìn tm ngm nêy hci átl, nương ànnh trắng nõn đ tg yaox đối inh đu gnl ayg đ ng nnưgơ
Thanh cổ oret trước phong nròt .vugôn cao, rnTgu đng ưTnơgr oháp Nguyên sổ hình đài ca răTng cổ, ngtro hn ngiư cách ith
“Chủng ilo t:c Nhân
ra?” hC rót m ipúg ôtn vào cần cc ơDưgn k,hín uc, Thiá hay tôi Cih
hòpng ti c ynê nôhgk đài đpá htĩ,n om ca nrTgo ai lại. ngủ lâu
Tr táhgn ànoh cường i,đ Chi nhli gnôhk nôkhg nt pih lần đã mấy rtgon ngày, nă lhin tchí làm Tiáh iv Vũ dit sau đi isurv đối tiến linh tnhh iv Chủ, hgătn cl hưn ànot iggn trước, ikh nth num nhưng ànhh mòn uax hCi linh kgnôh àt nch cá còn “Tôi đư.c chn nh,c yũl Tnh gnDươ àt
đ gtorn đo tpiế Nguyên aThnh àm là thn lữ! cười hit th hnàht knghô t tnô ưrgnTơ bnê không niếb nó.i cưđ Sư lúc cnh
amT Đo Vì vậy, sơn nói thản iv nói: ghknô soa gnươn sao c. gơnưn nhiên
...
ra hnaht oĐ ơnưgn hmc lgôn giãn Tam ngnươ mày đôi vậy, rãi sơn tú. nghe
nhiên ahi, cno inl tc bi ơhic uônl iag th người tuh hoi nói: nhân ca uhk cno kgnhô kh có gnđơư th Đó cưđ hku iđ ab li iB năng h,tn àl vật. ht iđ
vt .oth hT hcík ânnh !Knge
ưgnnơ hắn. Tam lạnh nghiên nơs ơưgnn ùgln ,uđ nhìn Đo
nihl ipgnh: ahno nghênh máiG ưiNg gNh mở .n.hc. ra hT,
tới itngế Lúc ,yàn bước c.nâh gphnò truyền ngàio rtà
thy ug:xn ù nthha cm sua hắn ,óđ t suy uQnâ mâ một nghĩ Nunyêg tđ yth hkgôn êinhn cxú iKh cảm đ,t nghe ênl Tnr iat iđn êln, gnay eló
Tam hln itNhg nói: sơn nương ươgnn đồ!” gùln Đo
ht Nguyên àmu gánh có ngcă nương grt,n oĐ nkôhg thân ,ngn ttúr ayt thẳng ht thu dưi lgnô iác rãi ln.g mTa hi lưu chậm cưđ ơns áo luyến ưhn Thanh nơưng hcút ir nTưrgơ
l sơn Đo cút nhôuK ciư nhhàt mặt nương của Tam dâgn nương lên n ca ođ mt tức: hnmêig “Trở con. trêu
hnTha lnyu cần nigg hnt hn.t gnpơhư v có nhanh ếun ra, cth ,rt h nơrgTư ócghn thể một nhôkg tấn âhnt có ênl ngthă ch,ác êi,nT ht đi tăng tTh àl con nnahh Nhân yđâ ,hácc àngi đã đu,i thay loại haó Nguyên nb
...
áchk tiền hnàh tr ngưl nlih nhất. hàn ngv tnhhà àl nhc áthk hc gnôkh hn uêis notgr ig, gpơưhn diện mnu là Hắn đ phmà, một nid ưnpgơh lực mt
nhỏ Nâng nhìn cúha lng ml. áci tử Đ quận lẽ uht oaD oal v,
năng qayu amng hnìn usa. gynêNu xut hhTna ôit hit hk thai, vậy có nuế asu lưng: ri ch ch ưhn Cô ípha đầu gnai, gôhkn nói ănm Trương về nửa quan
v ac Đạo ươgnn “Tăng ưnh thế ơns ôiĐ áhcc ?onà tm êln amT gáns :êln ưnơng pđ
lạnh. nkí êNyugn thẳng oàv ơsgnư dung hưn nình Trương hp hnna ytut mm cs c,ưi nThha
àm người nhôkg ngiư Tết đi Tngù năm, đa v óni, Tết, hgơưn ghknô hpơưng Hi hàng dài gnùT bản thường. đi ìnbh nthâ, íhnch àhn iv nghỉ k Hi đ
amT tn,hg ăgnc ,ưid tay nágtr như gcon àm c,ô lung bởi nngươ oe nlgư đt eo Đạo vì vòng ưDơng nh cường ocn nnêih ,ngc ca ac hteo ht cánh ahunq linh yên gln ,đi lnê vòng vòng tm dc ,Ch rắn yvâ Chi cuâ eo nưđg cô. trườn àyn gưnnơ nói Thiá phi nbg mô lướt khnôg uaq tđ sơn hânt
nưh itô nió ggin nịu định nhất “Vậy àl ging hpi nửa mại ngày.” đágn nũgn uc măn chính teho yêu, Tpiế ng nói: mm t mỗi ngùc này, tính
mtâ việc nũgc nudêy th có hcyêun ca hn gNưnh tốt không óc làm ôncg h.nìm hưn nếu phận,
cha ơhi ênl leo doà dồi thni m nH h.p ìnhn cl du ngu unlô, mãl thuyền, nhv ếth mt