Lá bùa màu xanh lam nổ tung như ánh sao, khuấy động gợn sóng như thủy triều, giống như một giấc mơ bao phủ trong làn khói lạnh, cô lập cả dãy phố lại.
Lá bùa không phải cố ý ngăn cản tôi, chỉ là muốn phong tỏa khu vực xung quanh.
"Thú vị đấy, xem ra là muốn ăn chắc tôi rồi hả? Khẩu vị lớn thật, cũng không sợ gãy răng của mình à!" Tốc độ của tôi không giảm, xuyên qua năm con quỷ, vân minh trong lòng bàn tay toát ra sức bắt quỷ chỉ có Cửu U Địa Ngục mới có. Chạy thẳng đến bóng quỷ, tôi cố gắng tóm lấy cổ cô ta.
Một tiếng hừ lạnh từ tòa nhà ba tầng trên đầu phố truyền đến. Một người đàn ông trung niên mặc đạo bào từ trong nhà đi ra, trên cổ tay lộ ra bên ngoài có xăm một con rắn bay, trên mỗi một ngón tay đều có lá bùa màu lam xám quấn quanh.