(Cảm ơn "Dtkienxen", "Người bên lề" và "zXgKL92518"đã đề cử cho truyện nha hehehe.)
"Như ngươi hiện tại thấy đấy, nguyên nhân khiến một người sẽ không bao giờ đạt thành "Tam Đạo Trúc Cơ" rất đơn giản, tiềm năng nội tại của Trúc Cơ kỳ không đủ, vì vậy cách giải quyết tuy rất đơn giản nhưng cũng rất hoang đường đó là sở hữu lượng tiềm năng vượt qua hạn mức cao nhất của Trúc Cơ kỳ là được."
Này cũng tương tự với nói ngươi không biết bay á? Thế mọc thêm cánh là được.
Rất tùy tiện và vô lý, nhưng cũng đúng quá không cãi được, vì vậy nên Thường Nguyệt lựa chọn im lặng lắng nghe tiếp.
"Việc sở hữu tiềm năng vượt qua thường thức như tế là chuyện không thể nào, cũng không có bảo dược hay bí thuật nào có thể giúp ngươi siêu việt định mức vốn có của mình, tuy nhiên người phàm không làm được nhưng có một loại người khác làm được, đó là... "Tiên"!"
Nghe thấy chữ "Tiên", Thường Nguyệt không khỏi nghi hoặc.
Tất nhiên là nàng biết "Tiên" là gì, gần đây vừa giết một tên xong, chân linh của đối phương còn cất trong kho đồ hệ thống đây.
Điều làm Thường Nguyệt nghi hoặc là cấp độ Trúc Cơ và "Tiên" chênh nhau có phải là hơi xa không, chẳng lẽ chỉ có đạt tới cấp độ của "Tiên" mới có thể thành tựu "Tam Đạo Trúc Cơ"?
Thấy được sự nghi hoặc trong ánh mắt của Thường Nguyệt, Lưu Lăng Vân còn tưởng nàng không biết "Tiên" là gì nên cũng giải thích một chút.
"Về "Tiên Nhân" thì ta không cách nào giải thích rõ ràng với ngươi vì những bí văn ấy không phải hiện tại ngươi nên biết, ngươi chỉ cần nghĩ đơn giản đó là một đám tu sĩ ở cảnh giới cao của nhiều thời đại trước vì sống tiếp mà lựa chọn chuyển thế trọng sinh là được, này là tương đương với sống lại một thế vậy, nhưng cũng không giống như sinh linh bình thường đầu thai chuyển kiếp, "Tiên nhân chuyển thế" kế thừa một chút ưu thế ở kiếp trước, "tiềm năng" to lớn cũng là một trong số đó. Bởi vì sở hữu cả "tiềm năng" của cả kiếp trước và kiếp này, cộng với cả linh hồn của bọn hắn đã sở hữu chất lượng vô cùng cao sẵn rồi, vì vậy nên "Tiên nhân" trùng sinh có thể vô cùng dễ dàng liền giải khai tất cả tiên thiên ràng buộc và lấp đầy "Nguyên", "Hồn", "Thể" để thành tựu "Tam Đạo Trúc Cơ". Vì vậy nên ngươi không cần nuối tiếc đâu, bởi đến cả "Tiên nhân" còn phải chấp nhận đánh đổi cái giá đắt đỏ là tu lại từ đầu mới có thể đạt được thứ thành tựu kia."
Nghe thế, Thường Nguyệt nghĩ tới tên tiên nhân nào đó bị bản thân làm thịt, nàng không khỏi cảm thấy biệt khuất thay đối phương, rõ ràng có cơ hội đi lại và thậm chí có thể đi xa hơn cả kiếp trước nhưng cuối cùng lại bại bởi một tiểu oắt con Luyện Khí kỳ.
Đối với chuyện này, Thường Nguyệt chỉ có thể âm thầm ngại ngùng cười hì hì.
Nếu đã không thể thành tựu được "Tam Đạo Trúc Cơ", Thường Nguyệt cũng không chấp nhất nữa, chỉ là nàng vẫn hơi hiếu kỳ, nếu "Song Đạo Trúc Cơ" đã có thể lực đấu Kim Đan, vậy thì "Tam Đạo Trúc Cơ" thì sẽ còn thế nào nữa, lực đấu Nguyên Anh chăng?
"Sư tôn, ngươi biết chiến lực của "Tam Đạo Trúc Cơ" là như nào không?"
""Tam Đạo Trúc Cơ" như nào á? Ờ thì nếu không cần nói quá chuẩn xác cặn cẽ thì chắc tầm như ta."
"..."
Nghe đối phương lại tự luyến nữa rồi, Thường Nguyệt không khỏi trợn mắt liếc nhìn vị sư tôn không đúng đắn trước mắt.
Ở bên cạnh, Chu Chỉ Ngọc thấy cặp đôi sư đồ này lại bắt đầu tấu hài rồi, nàng liền không khỏi bật cười một tiếng, sau đó cũng thay Lưu Lăng Vân giải thích một chút.
"Đừng nhìn sư tôn ngươi không đúng đắn như thế nhưng lời nàng nói là thật đấy, thậm chí còn có chút khiêm tốn, bởi đợi nàng đột phá được Nguyên Anh kỳ, thì dù là "Tam Đạo Trúc Cơ" đã đột phá tới Kim Đan cũng đánh không lại nàng đâu."
"Ách, khoa trương như thế, chẳng phải nói đó là thành tựu chỉ có "Tiên nhân" mới đạt được thôi sao?"
"Đúng vậy, khoa trương như thế đấy, phải biết tiên nhân chuyển thế có những lợi thế to lớn kia, làm sao phàm nhân sở hữu "Thánh Thể" lại không có những lợi thế to lớn tương tự đây? Này là còn chưa nói "Thánh Thể" của sư tôn ngươi còn tương đối đặc biệt đấy, còn đặc biệt cỡ nào, có lẽ để sư tôn ngươi nói sẽ kỹ càng hơn."
Nghe vậy, Thường Nguyệt liền đầy hứng thú nhìn sang Lưu Lăng Vân.
Ngày hôm nay nàng đã nghe đủ nhiều thứ bá đạo tạc thiên rồi, cô vợ trẻ biểu thị khả năng tiếp nhận của bản thân tuy có giới thiệu, nhưng nghe cho vui tai thì cũng được thôi.
Thấy đồ đệ đầy tò mò nhìn mình, Lưu Lăng Vân ít khi được dịp nở mũi như này, vì vậy tuy trong lòng đắc ý vô cùng nhưng ngoài mặt vẫn giả trang bộ dáng không để ý nhưng vẫn miễn cưỡng giải thích cho Thường Nguyệt hiểu:
"Cũng không có gì đặc sắc lắm, về cơ bản thì "Thánh Thể" là di sản của thời đại trước để lại nên cấu tạo và cốt lõi của "Thánh Thể" khác hoàn toàn cấu tạo thân thể của sinh mệnh trong thời đại này, ví dụ như "Thánh Thể" của ta gọi là "Thập Phương Thánh Thể", là một loại thánh thể chú trọng về "Nguyên", nếu như một sinh mệnh ở thời đại này được cấu thành từ ba yếu tố cốt lõi cơ bản là "Nguyên", "Hồn" và "Thể", thì với "Thập Phương Thánh Thể", "Nguyên" là cốt lõi duy nhất, "Hồn" và "Thể" thì chỉ là thứ yếu phụ thuộc vào "Nguyên" mà thôi, và vì "Thập Phương Thánh Thể" có tận mười "Nguyên", nên mặc dù không có tiên thiên ràng buộc để giải trừ, nhưng mỗi lần ta thành công lấp đầy một "Nguyên" thì cũng tương đương với người khác giải trừ một đạo "Tiên Thiên Ràng Buộc", vì vậy nên mới nói chiến lực của "Tam Đạo Trúc Cơ" chỉ ngang ta hiện tại mà thôi, đợi ta lại bắt đầu mở ra "Nguyên" thứ tư thì "Tam Đạo Trúc Cơ" dù có thành Nguyên Anh kỳ thì cũng phải cụp cái mặt xuống cho ta."
Nghe sư tôn giải thích xong, Thường Nguyệt không khỏi ngoác cả mồm trừng lớn mắt nhìn đối phương.
Móa nó, nút report đâu, ta muốn tố cáo, nơi này có người bật hack.
Mẹ nó "Song Đạo Trúc Cơ" đã vượt đại cảnh giới ầm ầm thế rồi, giờ mỗi một lần lấp đầy "Nguyên" liền tương đương với thêm một đạo, giải trừ mười cái liền là tương đương với "Thập Đạo Trúc Cơ" này... này phải đến cỡ nào nữa, muốn vượt tám đại cảnh lấy thân Trúc Cơ đấu Chân Tiên luôn hay gì?
Nhìn thấy biểu cảm buồn cười của đồ đệ mình lúc này, Lưu Lăng Vân biết đối phương đã hiểu nhầm nơi nào đó rồi.
Chỉ là nàng cũng không định giải thích, mà dự định tận hưởng cảm giác bị người khác ghen tỵ thế này.
Nếu nói ra lấp đầy mười "Nguyên" nghe thì dễ nhưng số lượng "Nguyên" càng nhiều, tiêu hao càng kinh khủng, nếu tính toán kỹ càng thì cần hút khô không dưới năm tên Chân Tiên mới miễn cưỡng đủ thì sao mà còn ai ghen tỵ với nàng nữa đây?
"Được rồi không nói thêm về chủ đề này nữa, hiện tại quay lại chuyện chính, ngươi tuy mở ra ràng buộc của "Thể" rồi, nhưng còn chưa đúc "Đạo Cơ", đây là truyền thừa có thể giúp ngươi tìm ra ràng buộc của "Nguyên" để mà giải trừ sau đó liền có thể tiến hành đúc hai đầu "Đạo Cơ" để thành tựu "Song Đạo Trúc Cơ", vốn dĩ còn có nguyên bộ linh vật để đúc "Đạo Cơ" nữa nhưng ta hiện tại không có sưu tầm đủ, ít ngày nữa có đủ rồi ta sẽ đưa nốt qua cho ngươi luôn."
Vừa nói, Lưu Lăng Vân liền lấy ra một miếng thẻ ngọc ném tới cho Thường Nguyệt.
Đặt ở trên mi tâm xem sơ qua một lần, Thường Nguyệt cũng đại khái nắm sơ được truyền thừa trong thẻ ngọc.
Giờ phút này, cô vợ trẻ không khỏi mặt chợ trở nên trang trọng sau đó liền hướng về Lưu Lăng Vân mà hành lễ, tư thái vô cùng nghiêm trang.
Này là nàng đã công nhận vị sư tôn này rồi.
Đối phương mặc dù hơi lỗ mãng và quá khích một chút, nhưng từ đầu tới cuối đều vô cùng "ôn nhu" mà đối xử với nàng, mặc dù "ôn nhu" của đôi lúc hơi đau một chút, nhưng Thường Nguyệt vẫn thật sự bị cảm động và công nhận đối phương.
Thấy đồ đệ hành lễ, Lưu Lăng Vân hài lòng cười một tiếng nhưng cũng không có những biểu thị khác, sắc mặt nàng nhanh chóng trở lại bình thường sau đấy nói:
"Được rồi, ngươi nghỉ ngơi nãy giờ chắc cũng đã đủ, chúng ta hiện tại liền đi làm thêm vài đường cơ bản nhẹ nhàng tiếp nào, ta còn nhiều thứ phải dạy ngươi trong hôm nay lắm."
"Tốt, đệ tử cũng muốn thể nghiệm lại cho rõ ràng chiến lực của "Song Đạo Trúc Cơ" cụ thể là như nào."