Logo
Chương 2530: Tiền âm phủ (2)

Sau khi Triệu Khách ấn nút nghe, chỉ nghe giọng nói trong điện thoại đầy lo lắng: “Ngươi đang ở đâu?”

Sau khi Triệu Khách kể đơn giản chuyện đã xảy ra liền cúp máy.

Khoảng mười mấy phút sau khi nữ nhân được đưa vào phòng sinh, một đoàn người vội vàng chạy đến.

Triệu Khách đưa điện thoại và túi của nữ nhân cho bọn họ, trong chốc lát người một nhà vô cùng biết ơn liên tục nói cảm ơn Triệu Khách.

tth yha như t iGa tnê t hgúcn ca cho n:ói đcư sự ta ngcũ àhi .phn agi đặt được, hài gniươ hn,p àl ico Triệu tay undêy ,đi yêudn Khhcá “Được kéo còn
mt qua kính chiếu ôhngt v ta ca, gnúch “Triệu hu .Káchh đâu?” nhÁ híap uiLê Thu nhìn Triệu iđ
ph Tiền Đo ùt:h cụ âm đặc
tt ali Mc áqu cầu àov tử gônhk chỉ xa tử hơưngp êyu ca t,a tẩu ôm uc chỉ nhưng người nhà gnũc l lịch, iđ dựa hài một gđná. đp không ignư àhnh nđg dù mìhn
không tờ itn một âm ìmt có chỗ riTu v ai, gvn hp .ynà đây, Káchh tđ ếđn hgNĩ la hcmâ
đ ásch xem kho không. ,x hcng hc tahm ìg nh gi mc lúc hccá hákc óhk tem ht ra mkiế óc ìtm đchí roTgn ìg,
đi có nếu ,t ln mhtê an. hKáhc, àhi mC tm hânn mô Lão tiu uiTr il hỏa ơn cm hngôk nơ ngươi, t đến gơưin ưtrc
Đừng (Cúh gọi rất yùt rênt xe ,iưgn ý tí:hch đặt d đen )ế.đn
àl đương .hc xem t,a irat tuyên pđ il Đó truny ơNưig ac âđy nhiên!
khẽ ,nhnâ chháK lão hnìn ncg Trui ongrt hỏi. iàh t
hài lp áyl mc cn hnn tức ácgi iđô anqu iàh có t tm khóc, hắn. tnh stá đen gdnư ,t Triệu hcáKh như gnng ly
gCnh lẽ?”
yunrt Đôi hhìn bắt biểu tếign vang Angela hát dario Đng xe ngũc ar páth cánh tđ ndi nqguã uđ ntrgo hit do soạt, ts bài .ra
iruT im cl mở lên. u,đ nig Khách lgn xe ac
.h h,nnì háKch ra sương trắng h,cn il yuaq thy t hai iurT ếtnig đu chiếu nng ngsá luồng gonlá mt xe èđn Theo
ngộ, ôv ýl đối uydên tu thuyền, pùhgn, ưgơtn trăm nuhcg ut bất ănm năng ngnà ưđc “Hữu được ndi duyên tgơnư nihêt mnă
gi nlê yâĐ tnh âm đốt ,k tờ mt s nd s triệu tiền h.p mâ phủ
đó auS
các trong ngưiơ nbh ca khi lớn i,vn iĐ ncò Ta cái nđga gũcn hn yv, aóh tnhi ri ra chửi: aos gòln óin gnhĩ asu nmg ra hìnt li nưh ôghnk .ayh khi ntê
chi U Minh đỉnh ơns ,ađ U
U iruT phồn ó:ni nđh knêi mặt nbê n!ơs thế v mt s,âu Ánh cKhhá nhìn igi ếcil th nhĐ à,gnio aoh
đ,u Thu âhcn đp Liêu xuống tm gật chân g.a
dn asu ort mâ igó tnhàh t tmá àtn guln tờ phủ hti ếđn tni mt t grton eToh is nng ưnl.g một hóa lửa,
Lêiu ercedMse nền Thu uđ otrgn tm ra, hoet cuht, uqen mgin xe khóe ac t u,hct nhạc ruTi từ hiu ra nmg igt Khách quen giật, àg m hòt t ếiđu e.x ìx
“Có thể!” óc ,th
Đcư ir!
ir n htế àny xa th bcư khi ào coh gii ,àny khi Tgn đến ếbni ôđ mt
igưn Mi gi.n hik ôhkng liên thế thy ct knhe
ob “Bí íB ob
quyết t! đoán “Cáo miệng àvo oãl t ihà â:hnn gcn iruT Kcáhh i,gt trong giật óKeh nhét
gnÔ
inếtg íbp píb, nngg không ai onrTg đni ihto máy. vgna đnế nghe gkôhn đầu lên có uci t
mt ónm đ đui gmn này Khách mt kiếm, hắn tux ikếnh hnì.m Ngay cb unb clú Turi tgi tìm ac hk nhi ihnên hắn, đột mt trong ngán
b gũcn đu ngiư xogn Nói quay không lại c.hy xoay
thoại ra liên đã inđ đến Thu. bm ưach ml uđi ,óđ s ign,m yl hn bẩm rongt câu êLui ãdy ca lc nH lâu chợt này
vào Khách sách đồ aty emt ph Triệu Liêu nit phủ ra chiơ nti này, ,hn cho hént hn âm Tuh htné ly b mâ th bụi. như hnhì hắn này àm nogrt tờ kỹ phủ đ tin
Phụ.” ,pmé Loã họ T “Chúng kpé nlgú vẻ ơih ta tm tử ni:ó gia tvu air tngú
óha àgny khai Ha đã tưngơr óc ra ta ,ha là ta làm đầu inư.ơg đnế ăn cvi tniê óni cửa,
ăn “Việc Việc lmà g?ì lmà ?ă?n
cóhk t mở t gtếni đã hnis ckóh ao đặc ra, aC tiếng hài òcn tbi chưa nl từ .di ,ao nvag ar phòng nưgi enhg
mình. iTur inMh igt Khhcá ad gcũn oCh là ??xe uiêL uhT s bị ohc ca ot nga
này .àny t ácc tui hỏa tht àih ưgơni tử e,xm rất óhc,k nĐg vi sự ph
vô v mắt. ơs ,auq mđá gvàn vội cùng viu sihn nhìn tr niưg ađ đi trước C
lúc hNưng cũng voà không nhhì ucht énm này?? htní như đó,
uTri aus t ếnđ kh L l.ưgn thc háhcK đ,ng nrtuy gneh thuộc enqu tiếng nhạc ita
nhớ tm hnư urTi nàTo hắn này uđ s tir il cúl mờ cm trụ li ếnđ chKáh enđ nhìn t,m Chân đế ac gặp bắt khi bầu Tiáh iđ Sơn giáo.
iol ruTi nkghô ghnnư kghôn êkin am ch hắn tên giật Khách rtì yht thật tử gật đầu. ,x chối iga lão “Ách…” tình nyhuc nìmh ikh tử, nà,y hk nôhgk khó sự hiu th thin đt yđ thể
nìhn hnìđ kôngh àhpo m,hnõ hcc nkghô chửi ihk ruiT Khhác bu ngũc quá ca nhẹ aig vt rn,t sgn gũnc ynà mt mắng v. uM ht ac íkh sua àyn ccu ôLi uSa
đcư tm agi khá Tiru ngxu, đình ân ogntr lgòn ánh nc Nnhì Khách trước cui âđy mt, àl tt hctú lo đình hnn c mt ngôub lắng nma nùcg n đã ar óc thể óc iag bng. ac
rồi!” ar, Đi ar
âm th cũng sao? gi này hắn chẳng nH ph phải uhin, ht ritu nhgĩ suy cần gônhk dn sứ đây ,ếđn sẽ
đường chạy ta ca phủ, ,đó chỉ nl nũgc ig eX Thu axti Liêu hmni đã côgn hcyuên xe: tnr tên BB âm rêtn e!x nyếut nèđ il cái r,i đt ta yt
mò ihk nói. không Turi áchhK
không ađ U rTiu đ, iMnh tr êLui cáKhh piúg Lêui huT a,gmn Thu ganho máy hn chi uki khếin không ??gì nehg
xe, Liêu truyền hku đ nhìn (BB cno gnưđ uTri ơniưg uêytn xe tếin Kháhc ch crtư crtư )iđ. dn minh của hiu Thu nêl nh,mì trên ac
mt Thật nd A là tcưr đúng gnư.đ
àny “Thứ
iq,uá đi s?? l ghnc K
danh là…” oãl iag nH .t Quý v hpía hìnn
ht cái aT ôm tiện ôhti, hC tay civ k?ôngh đó mà là