Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Nói xong, ba chúng tôi khom người xuống, men theo tuyến đường đã vạch sẵn để tiến lên, bức tường thành xung quanh trang viên của nhà họ Tôn không cao lắm, Bàn Tử tuy là mập mạp nhưng thân hình linh hoạt, anh ta nhanh nhẹn thuần thục nhảy lên trên, sau đó lần lượt kéo tôi và Tiểu Thất lên, ba chúng tôi dựa tường tuột xuống, xung quanh bốn bề vắng lặng, không thể không nói là cảm giác này vô cùng kích thích, cmn giống y hệt như đi ăn trộm vậy, bởi vì chúng tôi đã thị phạm rất nhiều lần con đường này, cho nên những tòa nhà ở trước mắt tôi đều biến thành như những quân cờ, Bàn Tử vẫy vẫy tay rồi nói: “Đi, tốc chiến tốc thắng.”
Chúng tôi hạ thấp người xuống, cố gắng hết sức không để phát ra tiếng bước chân quá lớn rồi tiến về phía trước, theo tuyến đường đã định sẵn, khoảng năm phút đồng hồ là đã đến được cấm địa của nhà họ Tôn, khác với những nơi khác trong nhà họ Tôn, viện tử này giống như là đã rất lâu rồi không có người ở, không chỉ tường sơn loang lổ, mà ngay cả dưới chân tường cỏ dại cũng mọc lên um tùm. Mà bức tường của viện tử này thậm chí còn cao hơn nhiều so bức tường lớn của sơn trang, bên trong lại càng không có bất kỳ ánh sáng nào, liên tưởng đến chuyện Tôn Liên Thành nói có rất nhiều thi thể các cô gái bị Tôn Tòng Văn làm chết đều được chôn bên dưới lớp cỏ này, tôi thậm chí còn cảm thấy không khí thật ớn lạnh. Bàn Tử đi đến chỗ góc tường thì ngồi xổm xuống, ra dấu với chúng tôi là trèo lên lưng anh ấy để leo lên tường, chúng tôi cũng không hề do dự, bước đến đạp lên vai Bàn Tử rồi nhảy lên phía trên bức tường, sau khi tôi leo lên, thì nắm lấy tay Tiểu Thất cũng kéo cô ấy lên, còn bức tường này đối với Bàn Tử mà nói thì chẳng hề có chút khó khăn gì, sau khi anh ấy nhẹ nhàng chạy lấy đà một cái, bám vào phía trên bờ tường rồi nhảy lên.