Logo
Chương 3337: Cổ tinh vực

Tiểu An siết chặt tay, trong mắt là vẻ khó tin: “Tiên nhân, ngươi đưa ta đi thật sao?”

Diệp Huyền gật đầu, hắn mỉm cười: “Đúng vậy!”

Tiểu An run rẩy nói: “Nhưng… nhưng ta không có thiên phú gì cả!”

Sở dĩ nàng thấy khó tin là bởi nơi này thỉnh thoảng cũng có vài tiên nhân đến. Những tiên nhân đó sẽ đưa vài người đi, có điều đều là những người có thiên phú tốt!

iTnhê lc Đây là một v!c àl Trong ac nhm tên tnh C htế lc thin đó ô.nM óc thế
hpc iTu mt, iuh nàng lắm. An hgôkn
iđ nc aưđ gì được hcng hhcgn Chỉ thiên khác !hnm ci
hpi Hn hn nikếh hơi iuT gNn kiêng ádm nm An. d!è của al óđ kgôhn tay
ưnhNg ngàn của yd: ươgni đưa at e!hot không đ iDp Hynu ca ca li úcgnh s
!tiôh cười: ta mm Dpi Huyn úngCh đi
tR b ly! bọn s ràng, họ ênil
tb mn bình oha An. óc ík aik sen xung, !onà hngkô hNt ct il này, uTi này, gin cứ hình úLc êinnh nàng hg,ưnt ly aty Đo rt khí đt úcL ấn ãđ
,nyà inhcế đi! ika àl điều chọn niêhT hCếni Các nyuch thế ơin nĐg hki những tc pl trường lc iuT
mt vy màl tál thôi!” :đu Đạo gt hgĩn ir htN thể ngi Ch
ãđ toi htyếu r!i Nếu hắn mhc gnkhô đi cl chi thì
hip tm ynà không Tiu hngtư ưnig nA đâu!
không nơđ Cgũn ign đâu!
chm bàn nh, qyua uytếH li khỏi ht An. ngn hci rt kia ra tya nng htì la lòng ac al của kia hắn òcn ép cl Tiểu cơ
mui bình đều !aĩgnh nhận kngôh thường! tkế phải có nc ngưi oĐ ùD ơưing ra muội aT ơih muội umi lời: Nhất
htế C lực! vực àiv ihtn gncũ gnTro có tm
cn nh lời! này úLc cũng iph
,đno Tiểu iđ cạnh ènb nm ir it ióN yat bên ,nA gànn đ.i hn
ac mt iTu sc ngàn nyHu ac ta sợ n:ói trở Dip tái nth, hãi ênn cngũ úLc àny, An
thường! An bình gônhk ưgni nhc Tui iph Cch
yunH “Ta Dip hk !oas nhgkô mm ic:ư
ấy. lna ngọn d toàn ipD hhnì Huyền ngnó ê,nl âthn hoa aus lúc hắn! n ra. ík ychá ev óđ Đầu Đúng ayt lửa nbg này, xảy nibế vuốt hk ngay ar nse mt nh
ipD !hnog cũng thấy ig Hiện ơih Huyền
Dpi ca ưnơgi ơNigư itb cười: Huyền mt umn kôngh? ca mm
!thpá ht iêhnn gortn cơ đt chi Diệp huyết cúl úgĐn y, gbnù nyHu lực mạch
gật đu. Diệp Huyền
Quá biến á!hit
kéo người rụt ngàn Nói bt quay no,đ v. ipD unHy, nnhưg li gcái tay
nB iut viện. họ hik ir
Huyền Diệp inếb hhnàt như một hnnâ! ha
M ikpế!
m đy nHuy àny đổ rnêt rtná úLc Dpi ô!hi
nói: gnig trm Đạo igơưn nđh thế “Hiện onà? Nhất àml gi
hoet đầu mt ìg ihp sẽ ta nc ,c !âhnt aox đi ơgnưi kh uHyn gônhK Tiu An: ngươi ta, hitnê hoc nương phú pDi chỗ
!an Bọn “Không lắc àl bớt!” đ:u đó Tui nói biết họ An tếv
nh muội óC pih n?hkgô mthê miu nên vài tìm
unh! hnU
hôgnk đưa nhờ gặp inênh hiN óc ca n!ig onà uSa ih là làm ếth Diệp gpúi An mm Tiểu Đương Huyn ìth hNi cơ c:ưi tếh Thanh a?n nhhaT r!i ònC h cđư !đ âhTn ơđn nhc htoe ta nngà chắc này
có uTi nuih Môn tìh il tr inó Theo nhiTê yba yàn biết nưig An
!ri ưic: mm “Hắn ãđ khi Dpi ta Huny
tuổi Tiểu man stá hn đầu ka!i rt nnh óc vi này ar rằng nha tâm tử
Hắn lại sau mui tm hnkôg mi,u tầm muội ưtgnh ab ynà miu đó hề chn
là Diệp ấn nh nyuH hỏi: gì a,ki hnhì ìnhn aoh nes kí âyĐ
thái!” “Ngươi bnê tđ cạnh đúng ếbin mt nêt hnêni Đạo đ:u àl Nhất lc
ac ib của nàng thoe cu nix ca hngkô cách !y ìnmh itếb Diệp àgnn, ađư gkhnô Nnàg Hnuy tư
thứ úhtc thực hắn! óc Với ht hiện uim ir đã ưngtơh sát cl áic na vừa khó gì nh n,h đ ig của suýt hưgnn
hct c!h ũcgn Đến bị ý trừ diệt ấy
ãđ xuống li. nA tc iTu gnnă Diệp qu muốn nghưn Huyn lp
hoa hn Nói ,nđo Tiểu nnìh lciế hình nbè nàb An! gtron lòng ík yat nes n
vậy, n,A sgn ahn ih!mn geNh đu đu Tiểu Dpi ư:ic gkônh ,s hki thông aox Huyền lc hn đu uiT
trùng ph ếTh sao? nhngư yv
đoạn, dn ax. hn bèn ióN Tiêu đi phía v nA
nh ir b chk đã hcút tnhhà va na ohnhK or!t thiêu stuý
cm trm không được nnhì nói: nàng “Ca, hồi !an này trọng gơiNư bo ihp tm tự An Tiểu gnphò, uas iơgưn scó vào ntgro ta đấy!” ri ămch
nhiên ta ca ca nigơư nA heto chứ?” nv Tiu n:ió “Diệp ađư yunH Lúc đột này,
Hynu a,us Diệp iđ a.r âul Không
giờ nàng aob mád thì Còn đến nghĩ ưcha ấy! iđu
nyà giản!” nôkhg giọng i:nó rtm nơđ gàNn “Cái
!nUh
vội xuống vàng nơ uTi An uq ânh,n êtin uđ: mc ơn dp Cm
Tnrê coh Tui nA đi, Nt!h àv oĐ iig hitn ipD cv Huyền nđưg tihu ôgknh ggnn Cổ
tl ca mà,y tay iv lòng neđ. có An íuhn tay muà clú Đúng bgn uTi ar, mt bàn oah ac hắn n nbà nàng lòng y, hình sen
nA nHi so?a uiT luôn giờ iđ hcp mắt: chớp
sau at uâđ uynH chứ!” ưic Diệp ha Btếi còn ưnĐơg y nigươ bảo ninêh! yàn ha: v
:ưci tay Huyền thôi!” à,gnn piD mỉm iĐ oké
ncăg v Tiểu An hiơ nhìn hắn ngth! vi
ngm liếc cho thp tốt ânhn giọng iêTn lắm il hắn ãđ là nhìn nh ir at !ir iTu An gi nói:
uq ca ta T chúng ht nưgơi Huyền với nyà t Đo này .ta ôkngh ca, ntê gn:nà h,Nt gọi nình hiểu gnàn achư? gi ta pDi uaS Diệp nc t, ,yHun là t
Huyền: Dpi “…”
đi đi umn An Huyền à!ov do uTi song người vào kôngh aqyu trong cuối vn oeht đi ,d n.òpgh cnùg il Dip
nói: ôiht! mỉm Diệp Hnyu ,ưci iđ húgnC at
iDp Ý nhìn là ìg ngươi h! Hnyu oĐ Nht:
“Được! d lát ri gật ca Dip iuT mt u:đ od An ca uHny