Logo
Chương 3340: Tốc độ quá đáng sợ

Diệp Huyền đi tới trước mặt Vương Chiến, hắn nhìn Vương Chiến: “Thấy thế nào?”

Vương Chiến hoang mang: “Ta thua rồi!”

Diệp Huyền khẽ vỗ vai hắn ta: “Thắng thua là chuyện thường tình! Đừng để tâm!”

Vương Chiến trầm mặc.

vẫn gnũc gư!ơni Địa, ìth gi hắn v Chi at hn ggni hctế nói: M ươgni páhp người ãđ chắc ếitg chí cBh cnũg nuế tắc Huyền, của bo ta ưahc oca iDp ưahc loã ng hnT dù cưđ hn àl tpáh
s! hnêni hắn phát Chỉ mđâ tl,á Huyn túh miKế Thanh hcs voà nbè ac chốc Huyền g.i nrtog Dip trán b nh hcb at tay eòx olã ra, nlhi đt đã
quá rồi! của yàn Dip Hnyu nhanh ếimK
bè! Bạn
!ir uáQ ángđ s
Tnh !Đa hCi Mộ
iát im uđ Tt ưnig cả tm!
đã b giết! Hắn ta
bại ta !ri at, thua ni Vơnưg an! inhếC vậy i:nó ngNưh ươiNg ìth iúpg hôgnk đã il ta
piD nh,hyu phc Chiến trở bèn ưinơg :tp nnê Nghe mt Vương sc vậy,
đệ Thần ac Đó mc nth vc àl đa Cổ tinh !yđ
hnư cười: nc pDi mm nb àl không núghC bè, áso ta yHun iph khách !vy
ôhngk uyHn n t một bước từ Diệp yuqa ra khe đgan đu igan! nhìn, nt
mày: hếinC ngươi…” nhuí unyh,h Vương iDp
ph!c Nnhah nưh
t!V
iưgn c Giang Lâm mấy iph êgink ngcũ K dè.
at! thhna aođ tìh yat mt gađn ca co mc bỗng đôi ar ra Ti t agi ny,à vào đồng ếkim ta l.i ta trán hnđ hắn ìth lúc Đồ ãđ Hắn nh im rút vừa
nh Nói mức nào Thc pDi àny đy nuHy giknê hgknô người phía vẻ k: ngotr ca at hmn rntà ếnđ áhn cl èbn chứ?” đoạn, xa, mắt hìnn
Đi là cấp hiếnC iơN inhL ac Các èd! hTn yha phi cl nuCg ccá iêkgn thế đó siêu cũng
gũcn cT ón nhưng nùgc nhkôg của kmếi hnhna, p!c đng vi ckhá Ti tm ca uyH,n Đ đi gcnh khi .tr độ aoĐ tm ca bnê iDp mt iah ađ
đột Diệp ra! nnihê rút ynuH kếmi
đao nhanh ac nơh ac !Đ nuHy Kiếm iT Diệp
Linh Tnh chủ mà Đi ihC aĐ mch Cung Thần Dip tối, nh !s hgnkô ncgũ cmh nìhn Huyền: Mộ ugnc nếĐ óngb Trgno
angL! đến Tiêu àl ưNgi mâL
truyền xa Địa, ta ,at ôkghn tm xa áp:g hôgkn gitế ,y gấp Cih Mộ huynh, đcư ípah nh nói đến gign giết!” iDp lúc hắn t Tnh bu gbn ưcđ ếđn Đúng trời
nhanh! ìg rườm ônKgh hc cả,
gniư ,y khắc cs !đi ohhKn đu ytah im mặt
kiếm ac ôgh?kn ếpti il piD ión yunH Thế tm được hắn
bởi hếT đường !mếik áts mui b il mt àm
Đu Đ bya i!đ ca Ti
sau nyga sua đó, cả li v trăm nhưng iùl Đ Thế ư!grtn hípa iT
Đồ! iT
s tt vẻ đều mắt ngiư tràn Ánh mi cả ngập ãh!i
!yv giết Hn người c hưn igết
iMu sát!
thế ìg huyCn này?
đu khỏi ir ưcah tâm !c nhiên, s ìnhn nh Nhân ,ra gi s gưni óđ đu ưncg đu ogtnr Đi ,nihêT ktế Đgn của ácc các quay il Tiểu aih hnêiT lìa ncò cưgn Thánh nv yuT nm,i những rt gnd ac Đng ig Tiểu úhc,t
Thần M Dip bch ơignư gằn ca êhinn ggni dám niêTh Đng áhtp hCi uiT loã ntêhi ,nuHy giả y, lúc Đa, ca àit Đngú giết niươg đột ón:i
inơ no?à Đó àl
at đao nhìn tử nôxg Huyền, Nma đó Diệp nagy hn sua lên! cm
phát iptế ihC hnnì ?hgônk một ta Tnh thể uHny của uđ Có :ig ãol Dip yaqu Đa? M bhc kiếm
hìnn phát giả Đồ, olã hmc iT H:nyu giết chằm Bch Diệp nh!
tóe! Muá bn ngtu iươt
uâđ mắt: iDp aT có ngươi!” nHuy giúp hpc
âLm cũng aGnig mc. trầm
h!n imkế Phi định
thật lóe đấy!” trọng: êln Ánh anhnh mnhiêg Ti mt Đồ v “Kiếm
đây giết hip uynH đó mm at sao? đu aus ácc bạch Giờ ngươi htáp hgCn ó:in muốn cười cười, giả, đây!” quay iDp nyag ta hay lão hìnn
mm: gi ch htáp Bạch oãl
ást! Miểu
tM kiếm?
Đúgn amu ấy, ơn lúc uti n:ió đt piD không hcn “Còn êhnin cảm Khiếu bên hữu?” uhC
iưc: mm t!t Dpi htì Huyền “Thế
t!V
Tất ưngi mi gns sờ! c
đã lên Hnuy hn crưt hnnì àm tm ynà, Lcú hnkôg Ti Đ t.iếgn Đồ. đi Diệp tới Ti
h!tc kóah chưa ca htc ãđ nh Đ ipD này chết, uHyn thế b linh ca nv úLc ta Ti kếim hn nưhng ý
lúc ưx!c Đúng tđ táph ãol “Hỗn giả êhinn lên: bhc gào ấy,
?sao hách nH yv gnh
mt sầm ig Bch olã ngũc i!l phát
Hiện Động Diệp với gii “Ta iêhTn ta nb ,ig !h Tui ênn ihp giúp hntí này! kônhg ư:ci uyHn náo oán nâ ân ngươi!” Thế uếyqt mm
sững cả sờ! Tất người mi đu
sau àygn nay “Đại sẽ nhìn nVơgư obá nh: hcn á!pđ ôhm ân liếc này Chiến cch at
gniư c aBo ym huC iuếKh! gồm
angđ hắn ta! bgn Tyu nhinê định rtòn uđ hn đi hn xuyên iếmk anhht mt nhđ đoạn, đã óiN ntr ta mắt, ta at.y đang ra qau tnáhr ìht
ãđ nĐh hp li phi iv Nth a!hnu ikếm vi Hn kết nH miếK
nhâN àl ta iĐ nháTh đy! nH
:inó Vương ir hCniế aĐ lát tm dự !t do
Đa đối nh àl iH ếhniC gpúi iDp iêtnh Ti tb b hKôgn Thiên yHnu at! mi trách chẳng gn uTi Đ ưnVơg nơh nói: gkônh Thần il Chi trầm Mộ ihp ng giết khiến ta ità êmDi ht đ, ac c!thế iggn lại uđi Nhưng ac Đng
“Không à? ta: auht Diệp ht yHnu hắn nình
được!” ơngưV ơnđưg inó: ihếnC ct ưVnơg inhếC hatu ninêh ta lp
Quá hhn!an
c Bao bạch gm gi! páth ãol
mm ci:ư nuHy ipếT ipD đi!”