Logo
Chương 3345: Háu ăn

Nữ tử lắc đầu: “Tạm thời chưa biết! Có điều người của chúng ta đã đi tìm đối phương, chắc là sẽ tìm được thôi!”

Nam tử mỉm cười: “Chuẩn bị đại lễ, nếu như biết đối phương bị hạ gục thì lập tức thông báo cho ta!”

Nữ tử trầm giọng nói: “Chủ tử không ưa Diệp Huyền?”

Nam tử lắc đầu: “Không phải ta không ưa hắn mà là ta thích Thần Chi Mộ Địa hơn…”

tnr Đng lần cách i:nó ítnh iêhTn ếqytu tm e ac mêiD sinh tới iv h nmu này hắn tìh bọn Tiu iV ri! t iH
từ ig úcngh Ch iưng cl C h ếkim cùng tu Kimế in:ó thnhà, giưn óđ đến đều ưhn quna hắn ,tí Chư của tm ênhTi tra ếđn rtm my àl ênt ếht đcư ôv xưa đều vài áhcc giọng người h chính yM ta bọn v.c ax. tm điều đó Mih!n nhT hưn nyàg là tinh hnHì nhìh Lão ơin iv
im ìv !đâu da iêDm àl âyĐ iH chúng kh điu ta ếibt nht, áđgn s không hn :bo oàv bi
lnh ta hắn t ưngđ nH nèb n ưic !ếthc Nói n tìm nl:ùg nđo, đang
giả Lão hn thí cười: đi với Nih umn mm t ?h Hưu
Chiến cá.C
cùng htì ãoL bitế, đầu: đó ôghnk ut yếu, iđu óc gcnũ thc vị C h!nc ưhn My ytuT kgônh lc Trần chỉ hình nhưng kiếm mạnh ht lm không giả .lm lc
Ccá vn ctưr ày!n cl tyh knêgi ếht ếhiCn èd
b đại Cuh ih tặng!” ta thân đchí ir iđ ió:n trầm l, một unCh cm ếKuih
đy! nhất đa cm đ Đó
kia Đi ãđ inLh khiến Linh hn yàn Đi hết ưcrT điều Thn ac igưn hnT Cung mặt Cung, ếgit mất mũi!
Nữ nghc uayq mt mhtè t ếbni luôn. đầu mà li
àyn Địa!” của hegn quay tài ,gia đánh nói bằng một Dip yêu t itnhê thịt Người g: êxin tên ib có Cih ynà do Huyền! htgni “Gia M nhT đã N
tay Động pháp cíh pháp li tc cl Lâm tc hn c,l :óin là “Thanh Tui chí của hic chỗ cih cao êinTh ikếm ápph óc Giang ahc tonrg ad hc
ếht hty Lý ol:ã uhC ếuKhi ìnhn ciếl nào?” rgưtn Nưgơi
giả nghĩ ói:n nH ngợi mt ált t!u ir ãoL một kiếm là
ihTnê Quốc. Yuê
ếhhnc thân ?gnhôk có Kiếm Nữ t ca ca n:mig hắn nhc ưđc ta đâm
“Cung liếc hn chủ Hi tếch mong Ggai:n âLm so?a nìhn Diêm
lâu nKôhg lâu bnếi sau, tm! bnè ch nữ ưđa Tiểu t Luâ
một iv li đó sau tử uđ xé mt ngh !hn tth :inó tìh at miếng Nàng b Thế ngàc Nữ muốn àvo càng rnt thú! in,mg
nhưng n!h thể thù ươigN Thế tlá iv oãL có !nh đi ìtm nghĩ ri giả gnhôk gôkhn? nói: Hui âyg mt ngợi đcư
hắn nìhn ích hắn ha ayuq ,đyâ nk?hgô óNi Huyền kghnô? Diệp uđ ht tử, có coa aki th hếkin bảo: ta aH Có tm tc cười n hppá ếnđ n “Tên
nđo, Nói ta biến mất. nh
gĐn itn Dip Cung hc triu tc hnT xong ti imDê Hyun !Hi hêniT aGgni pl Tui iĐ Lihn mLâ pt uCgn thì biết
:óin ccu hn trầm “Rốt Lâm định Gagni ì!g àlm gign
iga nói: gkôhn igNươ cho chừa nhniê sao?” Lão lại agi chút ig đột
Mộ nhT !Đa iCh
tử hiểu!” đầu: Nữ gật Ta
,đon đ.i tth Nói bèn ànng gmna
hnư ta uqytế iv tế,ib đột này, M cnúgh nigaG ngcũ Đa nêihn áhpi nTêhi Cih như xem Hnơ Đ ưcđ it hết ta Lúc Lâm nhđ hnT !ir no!à n:ói hắn gĐn iuT t theo gưin ,emx na, sinh
êiDm ht Hi dài.
đ tìh mặc M tay trầm ếTh ih ihC đương mt Nuế cghnú nói: ngnưh Địa àl cả cCá chỉ gipú gĐn iKếuh êpinh êihnT ra ta an nTh nhếiC iuêT phải còn ri Tiu
mtr đi đni người gtnor Mi !mc
đầu ig oLã cl :ciư ă!n uHá
iTu iCếnh tđ áCc ig khi hiê.nT đ ngúhc gnơưi tgnrư ếđn nihên hiện cúL hn il oãl iđ thấy giúp “Diệp vci onà ny?à nuyH mà ngĐ nói: tng Các ưrtc ta, ếht ýL v n,ày
yV đt th quna y,nà hc Lúc tĩnh trưởng thì sát ió:n ãlo nhiên thôi!” gđn
các nĐg huC ngơưi ynHu tmr Các hnCiế yàn !ir nào?” yth ggin iếuhK ếht - iTu đến nió: hc Chuyện êhnTi “Diệp cCá
đâu nGaig mâL aD chứ?” àov m:yà nhíu
hn sao?” iGa biết Nữ giả: nhìn tử gia loã
kmé htn ai! Cái ta êh!nTi àl cnh nrgtư gnhcú bí!” lão sau ahíp tiếb nhgưn Thế quá ih i:ón Đgn ênt đó người Tui ưt mt rồi àyn ưgni àl chắc htau này mrt gkhôn gôhnk ưNgi
gưnc êBn đi trong !ut đ,in cngúh tề giả
mtr Mọi ưnig mặc!
ãLo hú!ct :đu tm tiBế gi này ngi! gưNi h hgnôk gt nơđ
íđhc bảo: bị nh pnh đi gp ếnđ chễ!” phi được âyđ, nggn iđ cnuh tm Nói ri li igNươ đi at phương, âthn không at úcth l, hcm một
mt Minh!” trầm inó: miKế hi tc điều iTếp Khiếu tra Chu ri mặc
gật “Ta !ir hui Lão giả u:đ
mâL mc “Đương ir trầm agniG lát hinê!n tm nói:
N gt ngĐú đầu: tử v!y
nTh iĐ nhiL Cung.
nid phục nữ y il ó,đ đi gni hoà đi như l! cưtr hcp ãol điện đp mt mc chậu ưngi t gi mc óc ad ãd rgoTn tòa ac một nào Phía íhnt l.a Nữ ta ,htú tử. y nyà ùd gôknh vẻ osgn tm hn mi được nco trông tm aho
imKế M!hni
như “Đó my:à hníu htế thế lc uhC on?à huiếK là
cho Đi v hTn Dip niLh àv kgnhô ugnC vui Huyền lm!
ial oãl Cuh của nV nhìn uyaq hn lhc ra đu Khiếu cưah ?ư điu giả: tra
gi mrt .cm oãL
Chu còn tg “Chỉ đó!” uếKih hccá đu:
ta M lại ưngi tới “Thần Đa ob: Chi !ir hngúC áihp trưởng đ có nên thái hgkn?ô tỏ ãol ýL
niưg ađgn aiH nướng !tth
tph trụ đấy!” k M gnn nyà íhc hpáp tm náh ta Nió đoạn, èbn ct hCi Địa hTn ũgnc hắn c hpi hpn ,ngôl :n cao mặt qut n ba