Logo
Chương 142: Ăn mảnh

“Nương!”

Một âm thanh thê lương qua đi, sĩ tử áo xanh lao nhanh vào trong phòng.

Chạy được một nửa thì đột nhiên dừng lại, rồi bước từng bước gian nan, giống như muốn xác nhận gì đó, lại không thể chấp nhận kết quả đó.

Người trong sân nhìn thấy cảnh này cũng đều thở dài.

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng