Logo
Chương 155: Tống Giai Nhân ôn nhu dịu dàng

Khi Lý Nặc thu dọn thuốc màu, mấy bóng người chậm rãi đi vào phòng, Trần tiên sinh nhìn thấy tranh chân dung trên bàn thì hơi sững sờ, kinh ngạc nói: “Tiểu Lý tiên sinh còn biết hội họa?”

Lục tiên sinh cũng bu lại, nhịn không được mà nói: “Nào chỉ hiểu, hai bức tranh này mặc dù không tính là đỉnh cao, nhưng cũng chỉ kém một bước, không kém hơn đám học sinh tinh thông hội họa trong thư viện. . .”

Phía sau bốn vị tiên sinh là một vị nam tử trung niên.

Y quan sát hai bức tranh này rất lâu, vuốt vuốt râu ngắn trên cằm, gật gù nói: “Hai bức tranh này đều rất tốt, không kém đại sư là bao, trong mấy trăm học sinh của thư viện Thanh Phong, chỉ có một người có thể sánh bằng, đáng tiếc. . .”

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng