Lý Nặc cũng hết cách rồi, hắn chỉ là máy bay phụ trợ, còn chiến đấu thì cần Tống Du tự lên.
Hắn tiếc nuối lắc đầu nói: “Ta tin rằng, một ngày nào đó huynh sẽ tìm được cô gái thưởng thức huynh.”
Tống Du phất tay áo, nói: “Được rồi, ta cảm thấy bây giờ rất tốt, Trường An có biết bao muội muội xinh đẹp đang chờ ta cứu vớt, lần sau ta sẽ dẫn đệ đi. . .”
Tống Giai Nhân đứng sau Lý Nặc liếc nhìn Tống Du một cái, y sợ run cả người, lập tức ngậm miệng.