Những vị khách trong quán rượu cũng đều cảm thấy như thế, nhưng sau đó vội lắc đầu nguầy nguậy. Ảo giác thôi, ảo giác là cái chắc rồi. Tiểu thư Artoria có thể hạ gục vài người cao to dễ dàng chỉ bằng một cây chổi. Yếu đuối cái của khỉ ấy, chúng ta uống nhiều quá rồi.
Cũng có người to gan bước tới và chế giễu… Nhưng không phải là trêu Artoria mà là trêu chọc Trương Đạt Dã.
“Cậu chủ quán, trời còn chưa tối mà đã tắm rửa rồi à? Ban ngày ban mặt mà đã thế rồi. Không tốt đâu nhỉ?”